Tất cả mọi người ở Thịnh Kinh này đều biết đích muội của ta, Thẩm Ngọc Thư, nhất kiến chung tình với Thành Dương Vương, sau này nhất định sẽ thành hôn với hắn ta.
Tuy nhiên, thánh chỉ của Hoàng đế lại chỉ định nàng ta phải thành hôn với thúc thúc của Thành Dương Vương là Bình Hoài Vương.
Nàng ta khóc lóc, la hét đủ kiểu đòi từ chối cho đến khi ta phải thay thế nàng nhận cuộc hôn nhân này.
Người ta đồn rằng phu quân tương lai của ta mắc bệnh nặng khi thân chinh trên chiến trường, rất có khả năng đoản mệnh, ta mà gả tới thì phải chăm sóc ngài ấy và còn phải sớm sinh hài tử.
Cho đến ngày hôm đó, ta tận mắt nhìn thấy phu quân của ta một tay giết người bằng thanh trường kiếm nặng nề đẫm máu ngay trong Thái Cực Điện, ánh mắt tàn bạo hung ác.
Sau khi nhìn thấy ta, ngài ấy ngay lập tức buông thanh kiếm ra, bước về phía ta và trầm giọng nói: “Thẩm Vạn Loan, ta đau quá.”
Ta nhìn bộ dạng toàn thân đẫm máu của người trước mặt, sửng sốt một chút, có ai có thể cho ta biết rốt cuộc người phu quân ốm yếu bệnh tật, không thể tự chăm sóc bản thân của ta đã đi đâu rồi không ?
Bạn có chắc chắn muốn xóa bình luận của người dùng ?
Chặn người dùng
Chặn người dùng bình luận
- Chặn người dùng bình luận trên các nội dung do bạn tạo ra
- Các bình luận cũ của người dùng sẽ bị xóa sau khi chặn, việc bỏ chặn sẽ không khôi phục lại các bình luận này..
Bình luận