Linh Ann

25/03/2024 09:19 3.26 K lượt truy cập

Tô Vân Ý
Chương 2

Báo cáo

2

 

Ta bị Thôi Thư Dương đè lên giường thẩm vấn cả đêm.

 

Nên khai báo hay không nên khai báo ta đều khai báo.

 

Ta tên là Tô Vân Ý, là muội muội của phú thương Kinh Trung.

 

Thôi Thư Dương là một tiêu sư, đi làm nhiệm vụ quen biết ca ca ta, cưới muội muội hắn ta.

 

Tất cả những điều trên đều là giả.

 

Ta kỳ thật là nữ nhi của thừa tướng đương triều, "ca ta" là thân tín của cha ta, giúp hắn thống lĩnh lực lượng giang hồ.

 

Mà Thôi Thư Dương là Tam hoàng tử, giận dỗi với cha, chạy tới dân gian.

 

Khác với tất cả tiểu thư khuê các, ta từ nhỏ được cha ta nuôi lớn như thích khách.

 

Người ta: Tú hoa, đánh đàn, học lễ nghi.

 

Ta: Hạ độc, dịch dung, luyện đánh lén.

 

Vì giúp Tứ hoàng tử tranh ngôi vị hoàng đế, cha ta bảo ta tới ám sát Thôi Thư Dương.

 

Thành thân một năm, hắn đều chiếm lấy phòng bếp không cho ta xuống bếp.

 

Hôm qua là ngày chúng ta thành hôn một năm, hắn rốt cục đáp ứng để cho ta đi làm bát canh.

 

Ta cao hứng bừng bừng lấy ra bột độc đã sớm chuẩn bị tốt.

 

Ai biết lại bị hắn nhìn thấu!

 

Sắp thành công bại, thật mất mắt a!

 

Hắn một bên thắt đai lưng, một bên lành lạnh liếc ta một cái.

 

“Bột độc chưa tan, trôi đầy một tầng trên canh của ta.”

 

Đáng giận, bột độc để lâu quá biến chất!

 

Ta che ngực.

 

"Một bao nhỏ ba mươi lượng, thật đáng tiếc.”

 

“Thì ra ta ở trong lòng A Ý, còn không đáng giá ba mươi lượng bạc.”

 

Sợ hắn hiểu lầm, ta vội vàng lắc đầu.

 

"Không phải!”

 

“Hả?”

 

“Là ba mươi lượng vàng.”

 

Hắn trầm mặc một lát.

 

"Có gì khác nhau sao?”

 

Vàng và bạc có thể không khác nhau sao?

 

Ta không thể giao tiếp với những người giàu có như hắn ta.

 

Hắn lấy xiềng chân còng chân phải của ta ở cuối giường, cúi người vén lên một sợi tóc của ta ở giữa ngón tay thưởng thức.

 

"A Ý ngoan, nói cho phu quân, sau kho ta chết, bước tiếp theo trong kế hoạch của nhạc phụ đại nhân là cái gì?"”

 

“Ông ấy không nói cho ta biết.”

 

“A Ý lại không ngoan rồi.”

 

“Thật sự, ta chỉ phụ trách giết ngươi.”

 

Hắn nheo mắt lại, "Không nói thật, chúng ta sẽ thẩm vấn thêm hai canh giờ nữa.”

 

Ta đỡ eo khóc thút thít trốn về phía sau.

 

"Ta thật sự không biết a hu!”

 

Hắn vấn tóc cho ta, xoay người ra cửa.

 

Chẳng mấy chốc hắn ta quay lại và đưa cho ta một viên thuốc màu đen.

 

Ăn nó đi.

 

“Cái này là gì?”

 

“Đường...”

 

"Làm sao ngươi biết ta đói?"

 

Ta vui vẻ đưa vào miệng.

 

“Đường gia bí chế Đoạn Trường Đan.”

 

Ta gào lên: "Ngươi nói chuyện nhất định phải thở dốc sao?”

 

“Giải dược chỉ có ở chỗ ta, cho nên ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời ta.”

 

Hắn nói xong liền đi ra ngoài.

 

Một lát sau, hắn bưng thức ăn vào.

 

Ba thịt một chay một canh một điểm tâm ngọt.

 

Ta nước mắt lưng tròng cầm đũa lên,.

 

"Phu quân, ngươi không trách ta, còn làm nhiều đồ ăn ngon như vậy cho ta, ta thật sự rất cảm kích..."

 

“Ăn no rồi lên đường.”

 

Lạch cạch, đũa trong tay ta rơi xuống.

 

Ta ngồi nghiêm chỉnh, nghiêm túc nói: "Tam điện hạ, ta có tác dụng với ngài.”

 

“Ồ.”

 

Hắn tựa hồ cũng không có hứng thú, cúi đầu ăn cơm.

 

Ta rơi lệ.

 

"Dương Dương ngoan, cho ta một cơ hội đi!”

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
28/03/2024 08:46
0
28/03/2024 08:44
0
28/03/2024 08:42
0
27/03/2024 11:25
6
27/03/2024 11:23
6
26/03/2024 12:17
16
26/03/2024 12:14
22
26/03/2024 10:16
30
25/03/2024 09:19
32
25/03/2024 09:15
41

Bình luận

Nội dung liên quan