The Wolf Team

06/01/2024 09:46 47 lượt truy cập

Quý nhân phù trợ Du
Chương 68 - Lời của Mary

Báo cáo

“…” Thẩm Du nghe được lời này của Mai Phi, trong lòng đột nhiên thắt lại, hai tay không tự chủ được mà run lên, giây tiếp theo, cậu đè nén làn sóng trong lòng, mỉm cười. Dù sao đi nữa, lúc này Mai Phi chắc hẳn còn lo lắng hơn cậu.

 

"Chị Mai, em không hiểu ý của chị, chị có biết mình đang nói gì không?" Thẩm Du nhấp một ngụm cà phê, rũ mắt nói.

 

Quả nhiên so với Thẩm Du, vẻ mặt Mai Phi lúc này có vẻ hưng phấn hơn. Xu hướng tình dục của Chung Tư Mộ chưa bao giờ là bí mật trong ngành, Thẩm Du đột nhiên được Chung Tư Mộ nâng đỡ, Mai Phi không phải là người duy nhất đoán mò trong lòng, nhưng họ chỉ đoán trong lòng thôi, không ai dám ​​ra mặt lên tiếng cả.

 

Mai Phi không phải kẻ ngốc, mấy ngày nay cô cũng chưa bao giờ dám làm ầm ĩ chuyện này, cô chỉ nghĩ đến tin tức vừa nhận được như sét đánh giữa trời, rồi nhìn bộ dạng bất lực của Thẩm Du, cô vừa lo lắng vừa oán hận nên mới vô tình nói ra suy nghĩ của mình. Do cô vẫn chưa thể chấp nhận việc Thẩm Du không còn là một diễn viên trẻ dưới trướng của mình nữa.

 

"Thẩm Du..." Mai Phi liếc nhìn tấm lưng mảnh khảnh và thanh thoát của Mary trước mặt, nhắm mắt hít một hơi thật sâu, trong lòng vẫn còn bối rối, "Những chuyện này trong lòng cậu nhất định rất rõ, đâu cần phải giả vờ với tôi. Cứ coi như tôi không biết, cậu cũng vậy. Những gì tôi vừa nói chỉ là việc của Khoa Nhất——”

 

"Chị Mai, em không có gì phải xấu hổ, Liêu Khoa Nhất và em không có bất cứ quan hệ gì, cũng không liên quan gì đến em." Thẩm Du lắc đầu, cắt ngang lời Mai Phi, thở dài rồi đứng lên nói: "Nếu chị nhất định muốn như vậy, thì chúng ta không cần tiếp tục cuộc trò chuyện này."

 

"Thẩm Du!" Mai Phi thấy vậy đứng lên, thanh âm hơi lớn, vừa nói xong, lập tức nhìn chung quanh với vẻ mặt cảnh giác.

 

Thẩm Du thấy thế, rũ mắt xuống, trong lòng thở dài. Trong trí nhớ của cậu, Mai Phi vốn là người thông minh và vô cùng có năng lực sẽ không để bản thân rơi vào hoàn cảnh khó xử như này, Thẩm Du không biết là do tầm nhìn của cậu đã được mở rộng hay là do Mai Phi đã già đi. Khóe mắt cô lộ rõ ​​vẻ bối rối, những nếp nhăn mà kem dưỡng mắt đắt tiền cũng không thể khắc phục được.

 

"Chị Mai, ngày đó chị đã nói với em rằng em không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rời khỏi công ty. Đây là con đường em đã chọn. Một khi em đã quyết định thì đừng hối hận." Thẩm Du nhìn thẳng vào mắt Mai Phi, nhẹ nhàng nói: "Em mong chị cũng sẽ làm như những gì mình đã nói. Em sẽ hiểu rằng chị đã đưa ra lựa chọn của mình, vì vậy hãy chăm sóc bản thân thật tốt nhé."

 

Những đám mây đen trên bầu trời vốn u ám đột nhiên tan đi, ánh nắng gay gắt lập tức xuyên qua rèm che chiếu lên hai người, đôi mắt của Mai Phi bị chói bởi ánh nắng không có chuẩn bị trước, cô nhìn Thẩm Du đang ở trước mặt, thực sự cảm thấy có chút ẩm ướt.

 

Suy cho cùng, năm đó cô nâng đỡ Bạch Trúc Chánh hay sau này từ bỏ Thẩm Du, để cháu trai Liêu Khoa Nhất ra mắt dưới trướng mình, đó là lựa chọn của chính cô.

 

"Không phải là do tôi không sáng suốt." Mai Phi bỗng nhiên ngơ ngác không có lý do, tựa như đang tự nói với chính mình: "Lúc đó tôi xem trọng cậu cùng Bạch Trúc Chánh, nhưng..."

 

Mai Phi nói đến đây, dường như nghĩ tới điều gì đó, không nói nữa, nhìn Thẩm Du thật lâu, cuối cùng mỉm cười: “Coi như ông trời không muốn chôn vùi cậu đi, Bạch Trúc Chánh bề ngoài thì bình thường, nhưng kỳ thực là một kẻ điên, nếu Chung Tư Mộ thực sự tốt với cậu, tốt nhất cậu nên tìm hiểu thêm xem người này sẽ làm gì."

 

“Em không hiểu ý của chị, chị Mai.” Thẩm Du ghi nhớ tất cả phản ứng của Mai Phi và cuối cùng bình tĩnh nói.

 

Trong đầu cậu đã suy đoán rằng Liêu Khoa Nhất chắc chắn đã phạm phải điều gì đó nghiêm trọng hơn những gì được tiết lộ bây giờ, với tư cách là một người dì và người đại diện, Mai Phi sẽ không thể từ bỏ đối phương và chỉ đầu tư mọi thứ vào cậu, đó là lý do tại sao cậu lại khổ sở đến vậy. Về phần Bạch Trúc Chánh, Thẩm Du tin tưởng với thực lực của Chung Tư Mộ nhất định có thể đối phó được với anh ta, việc cậu cần làm lúc này là không cần phải để ý đến những lời nói của Mai Phi.

 

Thấy Thẩm Du quá thận trọng, không có cơ hội nói ra vấn đề chính, Mai Phi chỉ có thể cười vài tiếng, trong lòng dâng lên một cảm giác bất lực sâu sắc, cuối cùng thở dài: “Cậu thật sự thành công.”

 

"Chị Mai, bảo trọng." Thẩm Du không có phản ứng gì, cậu dừng lại một chút, nói khi nhìn Mai Phi với chút ảo tưởng cuối cùng: "Em đã rời công ty lâu rồi. Chuyện giữa Bạch Trúc Chánh và Liêu Khoa Nhất, em không có lý do gì để lên tiếng cả, nhưng em cũng sẽ không tấn công Liêu Khoa Nhất, coi như báo đáp trước việc chị đã giúp em chấm dứt hợp đồng với công ty ”.

 

“Là cậu không làm, hay là Chung Tư Mộ Studio không làm?” Mai Phi đè nén sự thất vọng trong lòng, trực tiếp hỏi mà không quan tâm đến những thứ khác.

 

"Chung Tư Mộ Studio không biết chuyện." Một giọng nói khác đột nhiên vang lên. Nghe vậy, Thẩm Du quay người lại phát hiện Mary có lẽ do nhìn thấy hai người đứng dậy, nên đã đi tới từ lúc nào.

 

"Mary——"

 

"Cô Mai." Mary dường như không muốn nghe Mai Phi nói, cô cười mỉa: "Những gì cần hỏi và nói cô chắc chắn đã nói hết rồi, nếu nán lại sẽ không có kết quả gì khác nữa đâu. Tôi nghĩ nếu đã như vậy thì tốt hơn là đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, cô còn có nhiều việc quan trọng hơn để làm mà, đúng không?”

 

Mai Phi nghe vậy sắc mặt liền chuyển xanh tím, nhưng cuối cùng lại không nói gì, lại nhìn Thẩm Du thật lâu, rồi cầm túi xách vội vàng rời đi. Thẩm Du nhìn cô, rồi cậu cùng Mary cũng đi đến bãi đậu xe ngầm.

 

“Trước đây tôi đã từng nghe qua về danh tiếng của Mai Phi, nhưng tại sao hôm nay gặp cô ấy tôi lại cảm thấy không tương xứng với danh tiếng nhỉ?” Nhìn thấy tâm trạng Thẩm Du không tốt, Mary sợ bầu không khí sẽ quá im lặng, vì vậy nên cô tìm chủ đề để nói.

 

"Chị ấy quá lo lắng. Ngoài ra còn do mối quan hệ giữa nghệ sĩ và quản lý, Liêu Khoa Nhất và chị ấy còn có mối quan hệ họ hàng, nên không có gì khó hiểu khi chị ấy hoảng loạn như vậy." Nghe vậy, Thẩm Du lắc đầu mỉm cười. Hôm nay nói chuyện rõ ràng với Mai Phi, nút thắt trong lòng cậu nhiều năm cũng đã buông lỏng một chút.

 

“Đúng vậy, bùn không đỡ nổi tường cũng không có gì lạ, chỉ tiếc là bùn mà vẫn phải cố gắng giữ như vậy thì cuối cùng sẽ bị vấy bẩn mà thôi. Nếu là tôi, tôi chắc chắn sẽ phát điên mất." Mary suy nghĩ một lúc rồi thở dài. Tuy nhiên, cô không hề có một chút thương cảm nào. Dù sao thì việc giải quyết mớ hỗn độn này ngay từ đầu là lựa chọn của chính cô.

 

“Chị có biết Liêu Khoa Nhất đã xảy ra chuyện gì không?” Thẩm Du thấy trong lời nói của Mary có ẩn ý gì đó, cho rằng cô đã dường như đã biết tất cả trước khi nghe cuộc đối thoại với Mai Phi trong quán cà phê, nên không khỏi tò mò hỏi. 

 

“Tôi biết, tôi cảm thấy biểu hiện của cô ấy có gì đó không ổn khi gặp chúng ta ở quán cà phê, nên tôi tranh thủ thời gian đó để hỏi thăm xung quanh.” Khi Mary nói đến đây, cô không khỏi mỉm cười khi nhìn thấy vẻ mặt Thẩm Du có chút không nói nên lời, "Chúng ta làm nghề này thì cậu cần phải giỏi quan sát dòng chảy tin tức, luôn chú ý đến nhiều thứ khác nhau, có thể trả lời hoặc tìm ra bất cứ điều gì mà sếp hỏi ngay lập tức."

 

"Nghe có vẻ như Chung Tư Mộ đang dẫn dắt chị trong công việc tình báo vậy." Thẩm Du nghe xong không khỏi cảm thán, đây không phải lần đầu tiên cậu được chứng kiến tốc độ làm việc hiệu quả của Chung Tư Mộ Studio, nhưng đây là lần đầu tiên cậu được chứng kiến năng lực này của Mary, từ lúc ngồi xuống đến lúc đứng dậy ra về, cô ấy đã đoán ra Mai Phi đang cố gắng che giấu điều gì trong vòng chưa đầy mười phút.

 

"Thật ra bình thường cũng không nhanh như vậy, chỉ là lần này may mắn hỏi đúng người." Mary đoán được Thẩm Du đang cảm thán cái gì, cười giải thích: "Cậu còn nhớ Viên Viên không?"

 

“Nhớ chứ, người dẫn chương trình tạp kỹ trên mạng đó.” Thẩm Du nghe đến cái tên này sửng sốt nửa giây.

 

Viên Viên là người dẫn chương trình tạp kỹ trực tuyến "Hôm nay bạn có dễ thương không", trước đây cô ấy đã âm mưu hại Thẩm Du trong chương trình. Vì uống đồ uống hỗn hợp có trứng sống và mướp đắng, nên Thẩm Du đã phải nhập viện. Kể từ đó họ chưa gặp lại nhau. Mấy ngày trước Thẩm Du có thấy tin tức Viên Viên rút khỏi tổ dẫn chương trình, Chung Tư Mộ cũng thừa nhận là bởi vì anh thiếu sót, sao bây giờ Mary lại nhắc tới cô ấy?

 

"Ông chủ giao trách nhiệm chuyện của Viên Viên cho tôi và yêu cầu tôi tìm hiểu. Vì một số lý do, tôi đã trao đổi thông tin tôi tìm được với một biên tập viên tin tức giải trí nổi tiếng trong ngành." Mary mơ hồ nói: "Vậy thì biên tập viên - Tổng tài có thói quen đặc biệt là moi móc thông tin cá nhân, khi kiểm tra thì phát hiện sự việc đằng sau Viên Viên không hề đơn giản, liền kìm nén không ra ngoài, hy vọng có thể đợi được cá lớn.”

 

“Sau đó thì sao?” Thẩm Du nhìn ra tình hình, cũng không hỏi Mary tổng biên tập kia là ai, cũng không hỏi tại sao cô lại muốn cùng đối phương giao dịch chuyện này, cậu cho là mình chỉ đang nghe được một câu chuyện phiếm.

 

"Anh ấy phát hiện ra Viên Viên có liên quan đến tụ tập mại dâm, cờ bạc và ma túy. Dựa trên kinh nghiệm của mình, anh ấy cho rằng cô ta chắc chắn không phải là người duy nhất làm những việc này nên anh ấy đã liên tục bí mật điều tra những khu vực xung quanh." Mary tìm thấy xe liền thay giày cao gót thành giày đế bằng, trực tiếp từ chối lời đề nghị lái xe của Thẩm Du và đẩy cậu ngồi vào  ghế sau.

 

"Cậu đang đứng mũi chịu sào, tốt nhất nên cẩn thận, đừng để bị chụp ảnh trên đường." Mary vừa lái xe vừa tiếp tục nói, "Đúng như dự đoán, anh ấy phát hiện ra rằng có một số nghệ sĩ chơi thân với Viên Viên có vấn đề và một trong số đó là Liêu Khoa Nhất. Mới sáng nay, một trong những người đó tình cờ bị bắt vì liên hệ với những kẻ buôn bán ma túy, cậu có hiểu không?"

 

“Chỉ cần người đó khai ra Liêu Khoa Nhất thì mọi chuyện coi như xong.” Thẩm Du nhớ lại dáng vẻ của Liêu Khoa Nhất trong trí nhớ, tuy kiêu ngạo và độc đoán nhưng rất khỏe mạnh và bình thường, không ngờ rằng cậu ấy lại có liên quan đến ma túy. Cậu cau mày thở dài hồi lâu.

 

“Người đó có thể không khai ra Liêu Khoa Nhất để che đậy cho tội ác của cậu ta, nhưng chỉ cần có báo cáo của cảnh sát, giới nhà báo biết được chuyện này chắc chắn sẽ đào sâu mọi chuyện. Bất kỳ nghệ sĩ nào có dính líu đến mại dâm và cờ bạc đều có tội và đến thời điểm đó, sẽ không có cách nào để cứu cậu ta, Mai Phi cũng sẽ không thể làm gì được nữa."

 

“Nếu Mai Phi biết Liêu Khoa Nhất như vậy, có lẽ ngay từ đầu chị ấy đã không để cậu ấy bước chân vào giới giải trí.” Thẩm Du nghĩ đến bộ dáng bất lực và lo lắng của Mai Phi vừa rồi, trong lòng cảm thấy có chút đau xót và xúc động, không ai có thể đoán trước được tương lai.

 

"Tôi nghĩ rằng ngành giải trí là một nơi rất dễ để vào. Không phải Mai Phi không biết mà cô ấy nghĩ rằng mình có thể bảo vệ được cậu ấy. Ai có thể nghĩ rằng chỉ trong vòng nửa tháng, cô ấy sẽ bị cháu trai mình lừa?" Mary ngồi trong xe không có việc gì làm, cô chỉ đơn giản ngồi nghe và bình luận: "Để một thiếu niên chưa từng học đại học bước chân vào làng giải trí, quản lý lại là dì ruột. Mai Phi có hối hận đến thế nào thì đây cũng là lỗi của chính cô ấy."

 

“Ý chị là Liêu Khoa Nhất bị xúi giục?” Thẩm Du hỏi, nghe được trong lời nói của Mary có điều gì đó ẩn đằng sau.

 

"Bạch Trúc Chánh là một người tàn nhẫn." Mary khinh thường nói: "Đáng tiếc cho dù Mai Phi có biết chuyện này, cũng không thể dùng chuyện này để gây sự với anh ta, bởi vì chuyện này nhất định sẽ liên lụy tới Liêu Khoa Nhất, cô ấy sẽ gây rắc rối cho cả hai bên."

 

“Mai Phi chỉ bảo tôi phải cẩn thận với Bạch Trúc Chánh và nói anh ta là một kẻ mất trí.” Thẩm Du nhớ tới lời Mai Phi nói trước khi rời đi, không khỏi cau mày.

 

“Đừng lo lắng, người này luôn nằm trong danh sách hàng đầu của ông chủ, chúng tôi đều đang để mắt tới anh ta.” Mary cho rằng Thẩm Du lo lắng nên liền an ủi cậu.

 

"Tôi nhớ trước đây Chung Tư Mộ đã nói với tôi là anh ấy sẽ không tố cáo Trúc Chánh nữa, mà giao việc này cho Nhân thiếu gia xử lý." Thẩm Du nghe Mary nói xong biết là cô đã hiểu lầm, trong lòng cười ấm áp không giải thích, giả vờ hỏi dò.

 

"Chết rồi, tôi đã vạch trần bí mật của ông chủ sao?" Quả nhiên, Mary nghe được lời này rất vui mừng, dừng lại một chút trước khi giải thích.

 

"Thật ra có rất nhiều việc liên quan đến sự phân công và hợp tác. Ví dụ như trong studio của chúng ta, các bộ phận khác nhau có nhiệm vụ riêng, người chịu trách nhiệm giao dịch kinh doanh, người chịu trách nhiệm quan hệ công chúng và người chịu trách nhiệm triển khai nhân sự,... Tôi là người tổng hợp những điều này lại và xử lý theo mong muốn của ông chủ, luôn chú ý đến các hoạt động khác nhau, còn thời gian của ông chủ sẽ dành nhiều hơn cho việc sáng tạo kịch bản và quay phim - Anh Du, công việc sau này của anh chỉ là quay phim và làm thật tốt công việc của một diễn viên thôi. Anh không cần phải làm bất cứ việc gì như hôm nay. Hãy cẩn thận, nếu không chúng tôi sẽ không được sống nhàn rỗi đâu.”

 

“Đôi khi nghĩ lại, cảm thấy mình thật sự là may mắn.” Thẩm Du trầm mặc hồi lâu, lâu đến mức Mary tưởng rằng cậu đã ngủ ở hàng ghế sau, đột nhiên lại lên tiếng.

 

Những gì Mary nói ra rất thản nhiên, dường như đây là chuyện đương nhiên, phải chăng đây là tình huống mà nhiều nghệ sĩ còn đang loay hoay trong vòng xoáy của làng giải trí thậm chí còn khó khăn đến mức không thể tưởng tượng được?

 

“Cậu định thi với ông chủ xem ai may mắn hơn à?” Mary mỉm cười sau khi nghe điều này, “Dù sao thì tôi cũng chỉ là một trợ lý làm công ăn lương, cách đây một thời gian tôi thường không ưa ông chủ vô đạo đức kia của mình vì tôi không nhận được bất kỳ chứng chỉ nào với tư cách là cố vấn tình cảm. Những vấn đề này cần giải quyết như thế nào, hai người tự thảo luận nhé."

 

Thẩm Du nghe vậy, quay người nhìn về phía trước, mới phát hiện trong lúc mình đang ngơ ngác, Mary đã lái xe đến gần khu dân cư ở biệt thự.

 

“Khu dân cư này không dễ vào, nên tôi đưa cậu tới đây thôi.” Mary đỗ xe ở lối vào khu dân cư bên cạnh, quay đầu nhìn vào mắt Thẩm Du, đột nhiên nghiêm túc nói: “Anh Du, chúng tôi tin vào tầm nhìn của ông chủ. Khi Vua Điện ảnh tương lai đến ủng hộ cậu, cậu cũng nên tin vào tầm nhìn của ông chủ và tin tưởng giao việc của mình cho chúng tôi - Tôi đến đây chủ yếu là để thể hiện điều này. Từ giờ trở đi, cậu và hãng phim sẽ là một. Nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra, cậu chỉ cần nói với An Vy và những trợ lý khác liên hệ với tôi hoặc liên hệ trực tiếp với những người phụ trách khác, đừng nói việc đó với bất cứ ai nữa.”

 

“Vâng, ngày mai gặp lại.” Thẩm Du cuối cùng cũng không nói gì nữa, chỉ cười rồi xuống xe và tạm biệt Mary.

 

Cậu lấy ra chiếc thẻ chìa khóa mà Chung Tư Mộ đặc biệt đưa cho, tiến vào trong khu dân cư, cậu vô thức chạy vài bước, đột nhiên nóng lòng muốn trở về nơi gọi là nhà.

 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/12/2023 21:50
52
19/11/2023 00:14
26
09/11/2023 23:54
28
08/11/2023 01:27
28
17/10/2023 23:07
31
15/10/2023 00:20
21
14/10/2023 00:36
23
12/10/2023 23:52
23
07/10/2023 16:41
25
22/08/2023 22:02
42
14/08/2023 22:26
32
18/06/2023 13:32
81

Bình luận

Nội dung liên quan