The Wolf Team

26/11/2023 18:37 40 lượt truy cập

Quý nhân phù trợ Du
Chương 65 - Âm mưu của hai bên

Báo cáo

“Em mới về, có chuyện gì vậy?” Thẩm Du thấy thế, thoát khỏi hot search, chuyển sang WeChat trả lời tin nhắn.

 

"Chờ một chút." Tin nhắn gửi đi hơn mười giây, một tin nhắn khắc đã được gửi tới.

 

“???” Thẩm Du mở ra nhìn, sửng sốt ba giây, sau đó liên tiếp gõ ba dấu chấm hỏi rồi gửi đi.

 

"Anh có cân nhắc việc ký không, anh Du?" Chung Tư Mộ thêm một biểu tượng cảm xúc hình mèo đầy mong đợi, Thẩm Du cảm thấy mình gần như có thể tưởng tượng ra giọng điệu cười đùa của anh.

 

"Anh đang đùa à?" Nhưng nội dung của tin nhắn hiển nhiên vẫn khiến Thẩm Du kinh ngạc, cậu không để ý đến lời trêu chọc của Chung Tư Mộ mà hỏi: "Anh muốn studio ký hợp đồng với em á?"

 

"Làm sao anh có thể nói đùa những chuyện như thế này được?" Chung Tư Mộ có chút khó nói, gõ một đoạn tin nhắn dài để giải thích: "Hợp đồng này chỉ là bản thảo đầu tiên, em phải xem xét kỹ lưỡng trước, nếu có bất cứ điều gì mà em muốn thay đổi hoặc thêm vào, chỉ cần cho An Vy biết. Em ấy sẽ bảo Mary để sửa hợp đồng, chúng ta sẽ có thời gian để ký kết vào ngày mai và nhân tiện tổ chức một cuộc họp báo. Ngày mai tình cờ là ngày nghỉ nên sẽ dễ dàng lôi kéo sự chú ý của truyền thông hơn.”

 

Chung Tư Mộ hiển nhiên không tính đến tình huống Thẩm Du sẽ không đồng ý, mà đã bắt đầu sắp xếp họp báo và hẹn gặp giới truyền thông, sau khi trải qua cảm giác kinh hãi, Thẩm Du thực sự không có lý do gì để từ chối, cho dù không muốn ký hợp đồng, thì cậu cũng không thể từ chối việc này. Nhân lực và tài nguyên hiện tại đều là đối phương ủng hộ, có lẽ sau khi ký hợp đồng mọi việc có thể chính đáng hơn.

 

Nhưng Thẩm Du vẫn muốn biết vì sao đột nhiên Chung Tư Mộ lại đưa ra quyết định này, trực giác mách bảo cậu chuyện này có liên quan đến những gì cậu vừa thấy, cậu nhanh chóng chuyển sang weibo, lướt những hot search về bản thân, lúc này cậu mới hiểu được, cảm xúc trong lòng cậu đan xen phức tạp. Với tất cả những cảm xúc dâng trào, cuối cùng cậu nở một nụ cười.

 

“Không ngờ bọn họ sẽ không tha cho em.” Thẩm Du cười lắc đầu, trong lòng có chút thất vọng.

 

Vốn cậu tưởng rằng mình đã bắt đầu một cuộc hành trình mới, không liên quan gì đến những người trong quá khứ, nhưng rõ ràng cho dù cậu có sẵn lòng gạt bỏ mối hận thù trong quá khứ thì đối phương cũng sẽ không để cậu yên. Rốt cuộc thì cậu đã gây thù chuốc oán gì với bọn họ mới dẫn đến chuyện này?

 

"Cho nên bọn họ không thể trở thành em được, chỉ có thể tiếp tục giở trò ném đá giấu tay ở trong bóng tối." Chung Tư Mộ trả lời, Thẩm Du còn chưa kịp bình tĩnh lại, điện thoại rung lên, đối phương đã trực tiếp gọi cho cậu.

 

"Anh đoán bây giờ tâm trạng của em đang không được tốt." Giọng nói của Chung Tư Mộ vang lên từ đầu bên kia của điện thoại với nụ cười ấm áp, trấn an cậu.

 

"Không thể nói là tâm trạng của em không tốt, dù sao anh cũng vừa mới đưa ra giải pháp rồi -- nghĩ tới chuyện cũ chỉ là có chút cảm động mà thôi."

 

Maruko đang nằm trên khung leo mèo không biết tỉnh dậy từ lúc nào, liếm hai lần vào lưng Tiểu Ngư đang ngủ, rồi nhảy thẳng vào lòng Thẩm Du, kêu meo meo vài tiếng. Thẩm Du nhìn đôi mắt xanh nhạt xinh đẹp của nó, khóe môi nhếch lên, đột nhiên cảm thấy rất thoải mái.

 

"Bạch Trúc Chánh và Liêu Khoa Nhất muốn đánh nhau thì tùy, đây là việc mà Mai Phi phải lo lắng. Em không làm gì sai, cũng không sợ bị liên lụy, chỉ cần giở chút thủ đoạn là có thể làm sáng tỏ thôi, lo lắng về bọn họ làm gì chứ." Thẩm Du sờ sờ bộ lông mịn màng của Maruko, mỉm cười, thậm chí còn cảm thấy việc đối phương nghĩ mình có ích thật là buồn cười.

 

"Bạch Trúc Chánh là một người đàn ông lươn lẹo, chỉ một hai lần anh cũng không có cách nào để xử lý gọn được cậu ta." Khi nhắc đến cái tên này, rõ ràng là tâm trạng của Chung Tư Mộ không tốt, giọng điệu càng trở nên u ám hơn. Nếu không phải tối hôm đó anh tình cờ trở về nhà sớm vì chuyện của Kim Khả, thì có lẽ Thẩm Du đã bị người này bày mưu tính kế.

 

"Đêm đó xảy ra chuyện... Em ngốc quá." Thẩm Du nghe Chung Tư Mộ nói vậy, trong lòng thắt lại, cậu thật sự không nói rõ ràng mọi chuyện với Chung Tư Mộ, nhưng với tính cách của Chung Tư Mộ, anh chắc chắn đã tìm ra được chân tướng.

 

"Anh không trách em, anh trách bọn họ quá bỉ ổi." Chung Tư Mộ hiển nhiên không muốn Thẩm Du cảm thấy mình là gánh nặng, giọng điệu cương quyết của anh khiến Thẩm Du buồn cười.

 

"Đừng lúc nào cũng coi em là một đứa trẻ, lúc đó em mới nổi tiếng một chút nhưng tương lai của em rất ảm đạm, không có triển vọng. Em lại thiếu kiên nhẫn nên mới vô tình gặp rắc rối. Sau này em sẽ chú ý hơn." Thẩm Du biết Chung Tư Mộ nói như vậy là bởi vì ở trong mắt anh, cậu luôn đúng, không phải cậu thật sự không sai chút nào, cậu mỉm cười lắc đầu.

 

"Nhưng Bạch Trúc Chánh xảo quyệt như vậy, cậu ta có lai lịch gì khác mà anh không tra ra được không?" Nghĩ đến đây, Thẩm Du hơi cau mày, có chút lo lắng cho Chung Tư Mộ. Người này quá chói mắt và nổi bật. Ở trong giới giải trí, cậu thực sự sợ một ngày nào đó sẽ xảy ra chuyện gì đó với anh.

 

"Không phải như vậy, chỉ là cậu ta bản tính đa nghi, khi làm việc cậu ta luôn tìm cho mình ít nhất một người để thế thân, hoàn toàn không để bản thân gặp nguy hiểm, nên nhất thời không có được bất kỳ chứng cứ xác thực nào." Chung Tư Mộ nghĩ đến tin nhắn của Mary, âm thầm tặc lưỡi. May mắn thay, mặc dù Thẩm Du của anh khi mới bước vào giới giải trí có chút ngu ngốc, nhưng cậu ngu ngốc đến mức ngay thẳng và nghiêm túc. Ngay cả Bạch Trúc Chánh cũng không tìm thấy cơ hội để lặng lẽ lấy cậu làm vật thế thân.

 

Không biết Chung Tư Mộ đang lẩm bẩm trong lòng rằng cậu quá ngu ngốc, Thẩm Du suy nghĩ một chút, nhìn cái đuôi xù lông của Maruko rồi nói: “Sau khi chuyện hôm nay giải quyết xong, Bạch Trúc Chánh hẳn là sẽ không có dũng khí để đi ra ngoài để có cơ hội gây rối cho em. Cậu ta đang gặp rắc rối. Dù đã ở trong ngành nhiều năm như vậy, nhưng cậu ta vẫn không biết cách để đánh bại được kẻ thù. Nếu không biết thì tốt nhất đừng đánh. Dù sao đi nữa, em vốn đã giỏi hơn cậu ta rất nhiều, sau này nhất định sẽ còn giỏi hơn, đây cũng là quả báo của cậu ta”.

 

"Được rồi, anh không đánh nữa." Chung Tư Mộ biết Thẩm Du tính tình ôn hòa, nhưng không ngờ cậu lại sắc bén như vậy khi tự mình hoạt động, có lẽ chính loại tài năng này mới có thể tương xứng cho cậu.

 

“Anh đồng ý nhanh như vậy, khiến em cảm thấy có chút không đúng đấy.” Thẩm Du không ngờ Chung Tư Mộ thật sự không nói lời nào mà lại đồng ý luôn, sửng sốt một lát rồi mỉm cười.

 

"Như em đã nói, chúng ta đã giỏi hơn cậu ta rất nhiều rồi. Anh còn vẫn đang bận viết kịch bản cho chương trình tạp kỹ và quay phim. Tại sao lại phải lãng phí thời gian để tính kế với cậu ta." Chung Tư Mộ không thể không nghe theo những gì Thẩm Du nói. Anh mỉm cười, đứng dậy, đi hai bước để giãn cơ, dựa vào cửa văn phòng, nới lỏng cổ áo, nghiêng đầu, “Mà cho dù không có em ngăn cản thì cậu ta cũng đã làm rất nhiều chuyện xấu xa rồi nên cậu ta chắc chắn không thể thoát khỏi những người đang muốn lôi cậu ta xuống."

 

“Còn có người đang tính kế với Bạch Trúc Chánh sao?” Thẩm Du nghe được giọng điệu rất chắc chắn của Chung Tư Mộ, tò mò hỏi.

 

"Em còn nhớ Nhân Thái Trúc không?"

 

“Đương nhiên là em nhớ rồi.” Thân hình cao như người mẫu kia lập tức hiện lên trong đầu Thẩm Du.

 

Vì cậu và Nhân Thái Trúc đã thêm WeChat hôm chụp ảnh họa báo, nên thỉnh thoảng họ có trò chuyện vài câu lúc rảnh rỗi, bây giờ họ cũng có thể được coi là bạn bè thân thiết.

 

Nhân Thái Trúc không còn là “Trương Dương” như ấn tượng đầu tiên khi gặp của cậu nữa, anh từng học Kinh kịch, nên để ảnh đại diện WeChat là nhân vật với lớp trang điểm hồng đen trong Thanh Nghị từng khiến Thẩm Du cảm thấy rất tò mò liệu đó có phải là của anh ấy không. Thẩm Du học chuyên ngành diễn xuất, nên luôn tò mò về cách chuyển động của mắt và sự quyến rũ trong kinh kịch Trung Quốc, Nhân Thái Trúc ngay cả khi buồn chán cũng thích phổ biến kiến thức cho người khác, nên hai người trò chuyện khá hợp nhau.

 

“Lần đó em đang chụp họa báo cho “Chính đô phong thượng”, Bạch Trúc Chánh đã sai trợ lý phá hỏng tác phẩm của Thi Phong, Nhân Thái Trúc đã vô tình phát hiện ra chuyện này, với bản chất dũng cảm và ngay thẳng của mình, cậu ấy nhất định sẽ không bỏ qua."

 

“Em thực sự không hiểu tại sao Bạch Trúc Chánh lại làm ra chuyện có nguy cơ bị lộ cao như vậy…” Thẩm Du nghe xong liền nói, đó chỉ là một bộ quần áo, chưa kể sơ hở và rủi ro rất lớn, cho dù có thành công thì cũng có thể gây ra thiệt hại lớn cho cậu ta

 

"Cậu ta là loại người có thể giẫm đạp lên người khác để nhận được cảm giác xuất chúng và luôn tự nhủ rằng sự lựa chọn lúc đầu của mình là đúng đắn. Đột nhiên cậu ta thấy em đứng ngang bằng với mình, thậm chí còn vượt trội hơn khiến cậu ta cảm thấy rất tức giận. Không có gì đáng ngạc nhiên khi cậu ta làm những điều ngu ngốc với cảm giác bản thân mình thua kém.” Chung Tư Mộ cười khinh thường.

 

“Nhưng Nhân thiếu gia thật sự sẽ bảo vệ người yêu của mình sao?” Thẩm Du không có gì để nói về những chuyện đã xảy ra, liền đổi chủ đề.

 

“Cậu ấy và Thi Phong đều là những người mạnh mẽ và quyết đoán, nhưng một người thì trực tiếp bộc lộ ra bên ngoài, còn người kia thì âm thầm ôm mối hận trong lòng, rồi vô tình châm ngòi lúc nào không hay. Giữa hai người này có rất nhiều khác biệt, vẫn còn một số việc phải tìm hiểu thêm.”

 

"Sao anh biết rõ quá vậy?" Thẩm Du nghe được lời này có chút tò mò, Nhân Thái Trúc là người cực kỳ kiêu ngạo, cậu cũng chưa từng nhìn thấy đối phương có biểu hiện gì.

 

"Bởi vì anh là một trong số ít người trung gian biết rõ tình hình và có quan hệ tốt với cả hai người." Chung Tư Mộ nghĩ đến những chuyện mà hai người đó đã mang đến cho mình những ngày gần đây, tặc lưỡi đau đầu, " Nhân Thái Trúc vẫn còn giận anh và nói rằng sau này cậu ấy sẽ tặng anh một biểu ngữ có thêu dòng chữ 'Huy chương vàng điều phối' để khen ngợi sự tích cực của anh."

 

“Vậy thì phải để anh ấy tự tay thêu cho anh.” Thẩm Du nghe thấy Chung Tư Mộ trong giọng điệu có chút phàn nàn cùng bất mãn, không khỏi mỉm cười, nghĩ ra chủ ý.

 

"Lần sau anh sẽ nói với cậu ấy chuyện này, nói rằng đó là ý tưởng của vợ tôi." Chung Tư Mộ nghe vậy nhướng mày.

 

“Không được, em sợ Nhân thiếu gia sẽ trực tiếp lên WeChat và làm phiền em mất.” Thẩm Du cảm thấy có chút áy náy.

 

"Đừng lo, gần đây cậu ấy rất bận vì chuyện gia đình và đối ngoại, chỉ ước có được tám phân thân, không rảnh mà gây chiến với chúng ta đâu." Chung Tư Mộ cười nói.

 

“Nhân thiếu gia gần đây đang làm gì vậy?” Thẩm Du nghĩ đến chuyện gần đây Nhân Thái Trúc có vẻ rất bận, tin nhắn và bài đăng trên WeChat của anh cũng càng chậm, cậu có chút bối rối không biết một thiếu gia giàu có như vậy có thể đang bận làm gì khác. 

 

“Cậu ấy dự định tổ chức một buổi biểu diễn tạp kỹ để quảng bá văn hóa truyền thống Kinh kịch.” Chung Tư Mộ xoa xoa đầu lông mày và nhớ lại, “Khi anh gặp cậu ấy vài ngày trước, cậu ấy vẫn còn chưa đưa ra được quyết định, nhưng lần này có vẻ là cậu ấy khá nghiêm túc. Vậy là cậu ấy sẽ tìm đến sớm thôi. À đúng rồi, thậm chí cậu ấy còn muốn mời em."

 

“Em?” Thẩm Du sửng sốt.

 

"Đúng vậy, dù sao hiện tại em đang ở trên đỉnh cao nổi tiếng, hơn nữa em còn biết rõ về lĩnh vực này, cho nên đi quảng bá Kinh kịch Bắc Kinh sẽ là một ý ​​hay." Chung Tư Mộ mỉm cười nói, "Mấy hôm trước cậu ấy còn hỏi nội dung phim của anh với ngày ra mắt chắc là vì kế hoạch này.”

 

“Nếu không bị trùng về thời gian, em cũng muốn thử một lần.” Thẩm Du nghe vậy liền nói, cậu vốn đã có hứng thú với Kinh kịch, nên rất sẵn lòng thử một lần với mong muốn có thể góp được chút gì đó cho nền Kinh kịch quốc gia.

 

"Được rồi, không nói chuyện của bọn họ nữa, nếu Nhân Thái Trúc muốn sẽ trực tiếp liên lạc với em." Giọng nói của Chung Tư Mộ lúc xa lúc gần, chắc chắn anh đang duỗi người, "Anh phải tan làm rồi, đợi một chút, anh sẽ về nhà sớm thôi."

 

“Vâng.” Thẩm Du bỗng nhiên mỉm cười, đáp lại.

 

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Du lại mở weibo ra, xem xét kỹ hơn xem những người đó đã làm gì mình.

 

Tranh chấp giữa Bạch Trúc Chánh và Liêu Khoa Nhất là do việc phân bổ tài nguyên không công bằng, quản lý chung của họ, Mai Phi đương nhiên là tâm điểm chú ý, nhiều hành động và mối quan hệ khác nhau đều bị vạch trần. Vốn dĩ chỉ riêng sự tham gia của hai người này sẽ không gây ra chấn động như vậy, nhưng ai biết tin tức này lại liên quan đến bí mật của giới giải trí, vô số người qua đường đều đến xem, bỗng nhiên nó lại trở thành chủ đề hotsearch.

 

Và Thẩm Du, người cũng thuộc Hoa Lũng Entertainment và từng làm việc dưới quyền Mai Phi, hiển nhiên cũng không tránh khỏi làn sóng thảo luận này.

 

Bàn luận nóng nhất là về chuyện Liêu Khoa Nhất được Mai Phi đãn dắt, nâng đỡ và sự phát triển hiện tại của Thẩm Du, các nguồn lực mà cậu nhận được đều là từ Chung Tư Mộ đã chứng tỏ rằng cậu không hề được thiên vị. Chính Bạch Trúc Chánh đã không đáp ứng được sự mong đợi; Bạch Trúc Chánh nói rằng anh đã mang thấy một người khác đã mua tài nguyên cho Thẩm Du, nói rằng cậu cũng là dựa vào những quy tắc ngầm để vươn lên, nếu không, làm sao cậu có thể vô danh nhiều năm như vậy, gần đây đột nhiên lại một bước lên mây?

 

Dưới sự tìm kiếm và suy đoán của vô số người, chỉ cần một chút tin đồn bị lộ ra cũng sẽ được thổi phồng và lan truyền đi, bất kể là đúng hay sai, nếu bị lan truyền quá nhiều, sẽ luôn có người tin đây là sự thật.

 

Nền tảng của Mai Phi và Bạch Trúc Chánh đều chơi rất tốt, Thẩm Du đột nhiên trở nên nổi tiếng, nền tảng của cậu lại không ổn định, vô số đối thủ đang muốn kéo cậu xuống, cậu vẫn chưa ký hợp đồng với một công ty lớn, vì vậy đây là điều không thể xảy ra.

 

Đối với Mai Phi mà nói, chỉ cần Thẩm Du bị đẩy lên đầu ngọn gió để tạo chủ đề thì sẽ có nhiều người qua đường quan tâm hơn, sự chú ý của mọi người cũng sẽ bị chuyển hướng, sự việc sẽ tự nhiên đi đến hồi kết; đối với Bạch Trúc Chánh nếu có thể lợi dụng được với tình hình này, tiếng tăm của Thẩm Du cũng sẽ giúp ích rất nhiều cho anh ta để tiếp tục giao chiến với Liêu Khoa Nhất.

 

Đáng tiếc, bọn họ lại không hề biết rằng phía sau Thẩm Du lại không có ai khác cả. Ngay cả khi không dùng những thủ đoạn bẩn thỉu và những kế hoạch phức tạp, một số người vẫn có thể thu hút người khác tình nguyện ở lại bên cạnh mình, vì chính bản thân họ đã tỏa sáng rồi.

 

Mai Phi và Bạch Trúc Chánh cho rằng Thẩm Du không thể ứng phó được, nhưng Chung Tư Mộ chỉ bằng một bản hợp đồng đã có thể đảo ngược tình thế và trực tiếp tuyên bố rằng - "Đây là nghệ sĩ của tôi, đây là người đang được tôi nâng đỡ." 

 

Tiểu Ngư không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, đang cùng với Maruko chạy đến dưới chân Thẩm Du, kêu meo meo rồi đi xung quanh cậu. Thẩm Du mỉm cười đặt điện thoại xuống, đứng dậy đi lấy thêm thức ăn cho mèo, cuối cùng ngồi xuống sàn gỗ nhìn bọn họ ăn, lấy kịch bản "Bài ca Amazon" mà Chung Tư Mộ gửi cho cậu để đọc. Thỉnh thoảng đứng dậy, thì thầm thành tiếng vài từ rồi thử giọng và ngữ điệu của nhân vật.

 

Không biết đã qua bao lâu, có tiếng động phát ra ở cửa.

 

“Anh về rồi à?” Thẩm Du quay người lại, nhìn thấy người đàn ông mệt mỏi ở cửa cũng đang mỉm cười với mình.

 

"Về rồi."

 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/12/2023 21:50
52
19/11/2023 00:14
26
09/11/2023 23:54
28
08/11/2023 01:27
28
17/10/2023 23:07
31
15/10/2023 00:20
21
14/10/2023 00:36
23
12/10/2023 23:52
23
07/10/2023 16:41
25
22/08/2023 22:02
42
14/08/2023 22:26
32
18/06/2023 13:32
81

Bình luận

Nội dung liên quan