The Wolf Team

16/10/2023 23:35 24 lượt truy cập

Quý nhân phù trợ Du
Chương 58 - Kế hoạch cho tương lai

Báo cáo

“Đúng rồi, vậy còn Âm Âm thì sao…” Thẩm Du dựa vào vai Chung Tư Mộ một hồi, đột nhiên nghĩ tới chuyện này. Vì giữa Chung Tư Mộ và mẹ kế có mâu thuẫn sâu sắc như vậy, cậu không biết anh cảm thấy thế nào về Âm Âm?

 

"Âm Âm?" Chung Tư Mộ hiểu ý của Thẩm Du, nghĩ ngợi rồi nói: "Anh không có ác cảm gì với Âm Âm cả. Bọn anh là anh em ruột thịt. Cô bé là một đứa trẻ ngoan ngoãn và rất đáng thương."

 

“Khi bọn em đón Âm Âm, cánh tay của cô bé đầy vết sẹo, trên đường về nhà cô bé không ngừng run rẩy…” Thẩm Du biết rằng sự đáng thương từ lời nói của Chung Tư Mộ không chỉ là khiếm khuyết về thể chất, cậu nhớ lại cảnh tượng tối qua, cau mày đau khổ.

 

"Anh luôn cảm thấy thế giới này có sự cân bằng nhất định. Những người làm quá nhiều điều ác, sớm muộn gì cũng sẽ nhận lại quả báo vì tồn tại hiệu ứng cánh bướm, bởi vì họ không thể kiểm soát được hành động xấu xa của mình." Chung Tư Mộ chạm vào đầu Thẩm Du, nhẹ nhàng nói: “Châu Tiên Hà là một người vô cùng quyền lực và kiêu ngạo. Dù Âm Âm có là con gái ruột của bà ta, bà ta cũng thường xuyên đánh mắng con bé vì những khiếm khuyết trên cơ thể khiến bà ta cảm thấy xấu hổ. Có lẽ bà ta không muốn thừa nhận rằng mình đã sinh ra một đứa con gái bị câm."

 

"Vậy còn mối quan hệ của anh với bố ruột và anh cả thì sao?" Thẩm Du không hiểu tại sao lại có một gia đình lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy và cô bé lại có quan hệ huyết thống.

 

“Anh cả của anh bản chất là mềm yếu, từ nhỏ đã quen bị Châu Tiên Hà thao túng, chỉ biết đánh nhau. Còn về phần bố ruột của anh, có lẽ cho rằng một đứa con gái câm điếc ngốc nghếch quá vô dụng nên ông ấy cũng không buồn tranh cãi với vợ. Ở một khía cạnh nào đó, họ thực sự là một cặp trời sinh.” Chung Tư Mộ nói đến đây liền nở một nụ cười chế giễu, "Nói đến việc này mới nhớ khi còn nhỏ, ông ấy đã không quan tâm đến anh. Những năm gần đây, anh có chút danh tiếng nên ông ấy mới muốn nhận lại anh để giao việc kinh doanh của gia đình. Chăm sóc cho ông ấy an dưỡng tuổi già. Châu Tiên Hà thấy vậy liền lo lắng, trực tiếp nói cho anh biết tất cả sự thật về năm đó, để hoàn toàn tách anh khỏi bố ruột của mình, nhưng cuối cùng ông ấy cũng cho anh biết sự thật."

 

"Về phía bọn họ, anh không cần quan tâm nhiều, hiện tại anh so với bố ruột của mình đã tốt hơn rất nhiều." Thẩm Du xoa xoa cổ Chung Tư Mộ, thở phào nhẹ nhõm.

 

"Em ngay cả bố ruột của anh là ai còn không biết, lấy đâu ra tự tin như vậy?" Chung Tư Mộ cảm thấy thích thú trước giọng điệu cực kỳ kiên quyết của cậu, mỉm cười hỏi.

 

"Em không quan tâm, dù sao anh vẫn là người tốt nhất trong mắt em." Thẩm Du không biết xấu hổ nói, chưa nói xong đã bị lời của mình làm cho giật mình. Không ngờ giây tiếp theo Chung Tư Mộ trực tiếp đưa tay ra nắm lấy cằm cậu.

 

“Anh nhớ có một diễn viên từng nói rằng cậu ấy đã thần tượng đạo diễn nổi tiếng Chung Tư Mộ gần mười năm - hiện tại nam thần đang ở ngay trước mặt, em có muốn cân nhắc việc lao vào vòng tay anh ấy thêm tí nữa không?”

 

“Anh có thể đứng đắn một tý không?” Rốt cuộc, Thẩm Du cũng không thể tỏ ra vô liêm sỉ như Chung Tư Mộ, đỏ mặt trừng mắt nhìn đối phương không chút do dự, thoát khỏi vòng tay của anh, vùi mặt vào giường giả làm đà điểu, Chung Tư Mộ bật cười, phần lớn cảm giác nặng nề khi nói về quá khứ đã biến mất sau một khoảnh khắc đó.

 

"Thẩm Du..." Chung Tư Mộ mỉm cười mấy cái nhìn Thẩm Du đang nằm trên giường giả làm đà điểu. Anh đưa tay chạm vào tóc của cậu, đột nhiên xúc động nói: "Rõ ràng chúng ta là học cùng trường, tại sao anh lại gặp em muộn như vậy?"

 

"Có lẽ chúng ta đã nhìn thấy đối phương vô số lần từ rất lâu rồi, nhưng chỉ là thoáng qua một giây thôi." Thẩm Du chậm rãi trả lời, xoay người nằm trên giường nhìn anh sau khi nghe được lời bộc bạch của Chung Tư Mộ. "Dù sao thì em cũng đã nghe nói đến danh tiếng của anh từ hồi năm nhất rồi."

 

“Đúng vậy, Bắc Ảnh có khuôn viên nhỏ như vậy mà chúng ta lại chưa từng đi ngang qua nhau thì thật là kỳ lạ.” Chung Tư Mộ nghe Thẩm Du nói xong liền gật đầu đồng ý.

 

"Có khi anh đã chép tài liệu môn chung của em cũng nên." Thẩm Du nhớ tới lúc còn đi học, cậu ngu ngốc đến mức ghi chép tất cả các tiết của môn chung. Mỗi lần trước kỳ thi, cậu đều được sinh viên các khoa khác mượn để chép. Đột nhiên nghĩ đến chuyện này, không khỏi bật cười.

 

"Thật sao? Anh nhớ hồi còn đi học anh bận viết kịch bản và quay phim, anh còn  không dành thời gian học ở lớp môn chung." Khoảng thời gian ở trường hơn mười năm trước hầu hết đều rất mờ nhạt trong ký ức, Chung Tư Mộ không chắc liệu mình có mượn tài liệu ôn tập của Thẩm Du hay không, nhưng điều này cũng không làm anh ngừng cảm thấy tiếc nuối, “Nếu lúc đó anh chú ý hơn, có lẽ sẽ có một câu chuyện khác.”

 

"Anh có chắc chắn rằng anh sẽ thích em của mười năm trước không?" Thẩm Du mỉm cười nhắc nhở, mười năm trước Chung Tư Mộ còn trẻ như thế nào, tiền đồ sáng ngời và tương lai rộng mở. Một Chung Tư Mộ như thế sẽ thực sự thích Thẩm Du khi còn trẻ sao?

 

"Anh tin rằng là dù có gặp nhau lúc nào đi nữa, cuối cùng anh nhất định sẽ yêu em." Chung Tư Mộ cũng nằm xuống, cách Thẩm Du nửa thước, nhìn vào mắt cậu, nghiêm túc nói. Trong lòng Thẩm Du bỗng nhiên dâng lên một cảm giác ngọt ngào, tâm tình không thể khống chế được. Hoá ra đây chính là cảm giác khi yêu.

 

"Em nghĩ em xong rồi." Thẩm Du mỉm cười.

 

"Cái gì?" Chung Tư Mộ bối rối.

 

“Em từng nghe người ta nói về việc yêu vào thì chỉ số thông minh bằng không, em luôn cảm thấy điều đó quá khoa trương, nhưng bây giờ em lại bối rối.” Thẩm Du giơ tay lên vỗ trán. "Tối mai sẽ có một sự kiện về "Theo đuổi ngọn gió", nhỡ có người nhận ra thì sao?"

 

"Nhận ra cái gì? Trên thế giới này không có ai có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác, vì vậy đừng quá lo lắng." Chung Tư Mộ nghe xong không khỏi bật cười, cầm tay đang che mặt của cậu lên. Càng nhìn càng thấy thích.

 

"Có lẽ em... đang cắn rứt lương tâm." Thẩm Du cũng hiểu những lo lắng của mình có chút dư thừa, nhưng cậu không khỏi suy nghĩ quá nhiều. Tâm trí cậu chỉ toàn nghĩ về chuyện tình cảm giữa họ và nụ cười trên khóe môi anh vừa mới xuất hiện. Mọi vướng mắc trong quá khứ đều đã trở thành thì quá khứ. Một khi quyết định buông bỏ xiềng xích trong lòng và chấp nhận mối quan hệ này, mọi niềm vui bị kìm nén trước đó sẽ bùng phát và nhanh chóng lấp đầy toàn bộ trái tim. Thẩm Du đột nhiên có liên tưởng không thích hợp lắm, chuỗi biến đổi tâm lý của cậu có thể tóm gọn bằng hai từ đang thịnh hành trên mạng - vả mặt.

 

“Chỉ cần em không thẳng thắn nói Chung Tư Mộ là bạn trai của em trong buổi phát sóng trực tiếp thì sẽ không có vấn đề gì cả.” Chung Tư Mộ không biết nội tâm của Thẩm Du lúc này đã đi đến đâu, nghĩ rằng cậu đang lo lắng về việc lộ chuyện tình cảm, anh liền an ủi cậu.

 

"Không thể nói được." Thẩm Du khôi phục tinh thần, không biết là đang thở dài hay đang nhắc nhở mình.

 

"Em nghĩ sao?" Chung Tư Mộ trực tiếp hỏi, nghe được Thẩm Du còn chưa nói hết câu.

 

"Không biết tại sao, em rất muốn lập tức nói cho mọi người biết." Thẩm Du lúc này mới mỉm cười, “Nói với bọn họ Chung Tư Mộ là của em.”

 

"Phụt, em hống hách như vậy sao?" Chung Tư Mộ không thể nhịn cười khi nghe những lời đó. Tuy rằng cả hai người đều biết hiện tại không thể công khai mối quan hệ của mình, nhưng lời nói của Thẩm Du chắc chắn đã xua tan sự bất an cuối cùng còn sót lại trong lòng Chung Tư Mộ. Không có gì hạnh phúc hơn việc người yêu của mình cảm thấy tự hào khi ở bên mình.

 

“Nhưng em sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến anh,” Thẩm Du tiếp tục nói, nhưng lại nằm ngoài dự đoán của Chung Tư Mộ. "Anh rất tốt, rất tài năng, những chuyện này không nên để người khác có thành kiến. Em hi vọng khi mà người khác nhắc đến cái tên Chung Tư Mộ, luôn đồng nghĩa với tài năng."

 

“Em vẫn còn nhớ lời nói của hai cô gái trên tàu điện ngầm à,” Chung Tư Mộ miễn cưỡng đưa tay ôm lấy gáy Thẩm Du, lại kéo người về phía mình, cho đến khi cảm nhận hơi thở của cậu, “Anh đã nói rồi, người sai không phải là anh, anh không quan tâm đến những điều này”.

 

“Nếu những chuyện này ảnh hưởng đến đánh giá của công chúng đối với tác phẩm của anh, anh có quan tâm không?” Lời Thẩm Du nói là một câu hỏi, sau đó cậu liền đưa ra câu trả lời bằng giọng điệu tuyên bố, với tình yêu dành cho nghệ thuật điện ảnh của Chung Tư Mộ, làm sao anh có thể thờ ơ với khả năng này.

 

"Trên đời này không có gì hoàn hảo cả." Không ngờ Chung Tư Mộ lại chỉ lắc đầu, hôn lên trán Thẩm Du, ghé vào tai cậu cười nói: “Thẩm Du, ở trong lòng anh, em quan trọng hơn em nghĩ đấy.”

 

Hơi thở của đối phương phả vào tai Thẩm Du, ấm áp có chút ngứa ngáy, tai và cổ Thẩm Du trong nháy mắt đỏ bừng, cậu ngơ ngác nghe những lời tiếp theo của Chung Tư Mộ.

 

"Hơn nữa, trong mọi chuyện đều không có gì là tuyệt đối cả, chúng ta của hiện tại không cần quá bi quan như vậy, nhất định phải sẽ có đường để lên tới đỉnh núi, anh có thể đi từng bước một để đến được vị trí như ngày hôm nay. Khi thời điểm đó đến, anh đã thắng."

 

“Điều chúng ta phải làm bây giờ là đắm chìm trong mối quan hệ này, đóng phim và phát triển sự nghiệp”. Chung Tư Mộ lại vuốt tóc Thẩm Du, ở bên cạnh mỉm cười nói: "Được rồi, có lẽ trời cũng đã sáng, đừng để nổi mụn, Thẩm Du, đừng quên tối mai em còn có hoạt động đấy."

 

Nghe vậy Thẩm Du lấy điện thoại di động ra xem, thật sự đã quá mười hai giờ. Cậu không nhận ra rằng thời gian đã trôi qua lâu như vậy, nhanh chóng đứng dậy khỏi giường, còn chưa kịp hỏi thì Chung Tư Mộ đã cầm theo một chiếc túi: "Tẩy trang và sữa rửa mặt, tẩy trang trước đi."

 

"Sao chuyện gì anh cũng có thể chuẩn bị chu đáo vậy?" Thẩm Du mỉm cười nhận lấy cái túi. Hôm nay cậu đã tham gia sự kiện và phải trang điểm, cậu chỉ nói rằng muốn nghỉ ngơi mà không hề nhận ra là cậu không có gì để tẩy trang. Trước khi cậu nhận ra chuyện này, Chung Tư Mộ đã gửi nó qua đây. Dù nhìn thế nào thì anh cũng được coi là một người bạn trai hoàn hảo.

 

"Bởi vì anh để ý đến mọi thứ về em." Chung Tư Mộ mỉm cười nói.

 

“Sến vậy sao?” Thẩm Du nghiêng đầu, che đi đôi má nóng bừng.

 

"Cái gì sến, em không thích nghe sao?" Chung Tư Mộ tiếp tục trêu cậu, anh ta vội vàng nói khi nhìn thấy Thẩm Du định hút thuốc. 

 

"Anh đi đâu vậy?" Thẩm Du sửng sốt.

 

"Trở về phòng ngủ chính, em nghỉ ngơi đi." Chung Tư Mộ nhìn Thẩm Du còn chưa kịp phản ứng, nhịn không được hôn lên trán cậu một cái: "Hay là em muốn ngủ cùng anh ngay sau khi chúng ta xác định quan hệ? Dù sao, anh cũng không ngại."

 

"Biến đi." Thẩm Du nghe được hàm ý trong câu nói đùa của Chung Tư Mộ, lập tức đỏ mặt trừng mắt nhìn anh. Người này thật sự càng ngày càng không có chút liêm sỉ nào. Bất quá, Thẩm Du tuy rằng hiện tại thật sự không có chút nào “chuộc lợi”, nhưng cậu vẫn có chút trống rỗng khi nghĩ tới người mình yêu sắp rời khỏi tầm mắt. Tại sao trước đây cậu không nhận ra rằng mình bám người như vậy?

 

Nhìn thấy Thẩm Du bối rối, Chung Tư Mộ bất lực lắc đầu cười nói thật: “Sáng mai anh phải dậy sớm giải quyết vài vấn đề, nếu như tâm trạng không tốt có thể ảnh hưởng đến công việc, cho nên em nghỉ ngơi trước đi. Tối nay anh không đi cùng em được, ngoan ngoãn nghỉ ngơi sớm đi."

 

"Công việc bận rộn lắm à anh?" Thẩm Du sửng sốt. Chung Tư Mộ mới xuống chuyến bay tối nay. Sáng sớm hôm sau đã đi bàn chuyện luôn thì chuyện này phải quan trọng như thế nào? Nghĩ tới đây, cậu cảm thấy có chút có lỗi, liền vội vàng đuổi anh ra ngoài, “Vậy mà anh còn thức khuya không mau đi ngủ đi.”

 

"Cũng không quá bận rộn, Youku đang chuẩn bị sản xuất một tiết mục tạp kỹ, muốn tìm anh để bàn chuyện hợp tác. Bởi vì trước đó anh không có thời gian rảnh nên đã trì hoãn đến sáng mai, người phụ trách đang nóng lòng nên anh cũng phải cho người ta chút thể diện." Chung Tư Mộ vô tư nói ra những chuyện đang trong giai đoạn giữ bí mật.



Youku.com là một trang web video nổi tiếng ở Trung Quốc. Gần như là đứng đầu ở trong nước, có thế mạnh và địa vị vượt trội. Nếu họ thực sự muốn mời Chung Tư Mộ thì hoàn toàn không thể từ chối hợp tác. Thẩm Du hiểu được điểm này, nhưng vẫn cảm thấy có chút kỳ quái, “Nhưng từ khi nào việc kinh doanh của anh lại mở rộng sang cả các chương trình tạp kỹ vậy?” Chẳng lẽ Chung Tư Mộ có dự định phát triển toàn diện, ngay cả đạo diễn tạp kỹ cũng thử sức sao?

 

"Em đang nghĩ gì vậy? Họ không mời anh làm đạo diễn mà là mời anh làm khách mời cố định." Chung Tư Mộ lắc đầu cắt đứt suy đoán của Thẩm Du, nhưng sự thật nói ra lại càng khó tin hơn.

 

"Cuối cùng họ cho anh kiếm ăn bằng ngoại hình à?" Thẩm Du hiếm khi trực tiếp phàn nàn như này, nhờ đạo diễn đứng sau hậu trường làm khách mời thường xuyên trong một chương trình tạp kỹ? Chỉ có thể nói đó thực sự là sự sáng tạo của Youku.

 

"Dùng khuôn mặt này và kiếm nhiều tiền hơn cho gia đình." Chung Tư Mộ bị câu nói của Thẩm Du cảm thấy thích thú, cười nói “kiếm ăn bằng nhan sắc” cũng được.

 

"Anh thực sự định tham gia chương trình tạp kỹ à? Sau đó anh có định ra mắt luôn không?" Thẩm Du dường như thực sự ủng hộ những gì Chung Tư Mộ nói. Nhưng cậu cảm thấy có chút bối rối. Trước đó, Chung Tư Mộ hiếm khi tham gia các chương trình giải trí. Điều đáng lo ngại là trước đó trong ngành còn có tin đồn anh không muốn lộ mặt.

 

"Chương trình tạp kỹ này là dự án mới nhất của Youku. Nghe nói hình thức và concept khác hoàn toàn với các chương trình tạp kỹ thông thường. Nội dung cụ thể thì anh vẫn chưa rõ." Chung Tư Mộ giải thích, "Nhưng anh biết họ đã mời đạo diễn Nghiêm, Nguyên và Giám đốc Chu chắc là muốn dùng tên tuổi của mấy người họ để làm chiêu trò quảng cáo. Nếu tất cả những người này đồng ý tham gia, nếu anh không đi thì sẽ không phù hợp."

 

Chung Tư Mộ chỉ nhắc đến tên họ thôi, nhưng Thẩm Du nghe xong liền biết chính xác anh đang nói đến ba người nào. Đây đều là những đạo diễn nổi tiếng của làng điện ảnh Trung Quốc. Nếu Youku thật sự mời những người này, còn thêm cả Chung Tư Mộ, Thẩm Du khó có thể tưởng tượng đây là đội hình như thế nào. Chương trình tạp kỹ vẫn chưa có kịch bản, nhưng cậu đã cảm thấy rất mong chờ rồi.

 

Hai người tiếp tục trò chuyện thêm vài câu về lịch trình được sắp xếp ngày mai, Chung Tư Mộ được Thẩm Du đưa đi nghỉ ngơi. Nhìn đối phương biến mất sau cách cửa phòng bên cạnh, Thẩm Du cũng đóng cửa lại, cầm theo đồ skincare mà Chung Tư Mộ vừa đưa cho cậu đi vào phòng tắm. Cậu nhìn lên và thấy mình đang mỉm cười một cách vô thức trong gương. Người trong gương ngơ ngác nhìn về phía trước. Mái tóc dài hơi rối bù, quần áo xếp ly, gò má ửng hồng, đôi mắt sáng ngời, ngay cả khóe mắt cũng tràn ngập niềm vui không thể che giấu.

 

"Thật là..." Thẩm Du nghĩ tới bộ dạng của mình trong mắt Chung Tư Mộ, không khỏi lắc đầu mỉm cười, hai tay vốc nước vỗ vỗ vào mặt. Khi buổi phát sóng của ‘Theo đuổi ngọn gió” sắp bắt đầu, Bạch Trúc Chánh vẫn để mắt đến bữa tiệc từ thiện hôm qua. Nóng lòng không biết truyền thông sẽ đưa tin gì về nó. Rõ ràng còn có nhiều như vậy chuyện vẫn chưa giải quyết được, nhưng Thẩm Du cảm thấy mình chưa từng an tâm như thế này bao giờ cả, bởi vì ở bên cậu có một người khiến cậu cảm thấy yên bình.

 

------------------------------------------------

 

Về câu chuyện mượn và chép tài liệu ôn tập thời sinh viên, các bạn có thể đọc thêm trên weibo~

 

Một bài báo mới bên cạnh, cuối cùng viết một bài tản văn (Âm Hiểm), nếu thấy hứng thú thì bạn có thể tìm xem!

 

"[Quick Wear] Phòng phát sóng trực tiếp vòng quanh thế giới" / Tôi đã phát sóng trực tiếp vào thời cổ đại, tôi đã kiếm được nhiều tiền nhờ vào cp!

 

Tôi nhận được một nhiệm vụ và thường xuyên được cử đi công tác, đến buổi phát sóng trực tiếp cổ xưa để thu dọn "spam"——

 

Rằng Chu Công Cẩn chơi vài nốt nhạc của Thanh Tần, Lâm Đại Ngọc ăn vài viên nhân sâm Hoàn Hoàn, kỹ năng bay qua mái hiên và đi trên tường của Triển Chiêu, những bài thơ trên giấy của Lý Đỗ ... Đều là những báu vật mà thế hệ tương lai không thể có được.

 

Đây là câu chuyện về một luật sư kém cỏi ký hợp đồng với Công nghệ Tương lai để du hành đến những cuộc sống xa xưa khác nhau và phát sóng trực tiếp những chuyện xảy ra ở đây để có thu nhập.

 

Phó Vân Tửu: Tôi là một người có đạo đức và chính trực, tôi không bị khuất phục bởi tiền - món quà của tôi đã lên 6,66 triệu xu. Tối nay tôi sẽ cho bạn biết bài hát Chu Lang Cổ có chỗ nào không ổn!

 

Bão comment--

 

Người dẫn chương trình 666! ! !

 

Người dẫn chương trình, tháng này tiền tiêu vặt của em đã cho anh hết rồi, em muốn gặp Công Cẩn Nam Thần! ! !

 

Người dẫn chương trình, anh là đẹp trai nhất! Nhân tiện, em rất tò mò mối quan hệ giữa Chu Du và Tôn Sách là gì!

 

Người dẫn chương trình, anh chắc chắn là người dẫn chương trình tận tâm và mà em từng thấy. Tối nay anh định ép Chu Du uống rượu à?

 

Có bạn nào thấy lời của người dẫn chương trình hơi tự vả không? ! Hahaha!

 

Người dẫn chương trình...cái đó...Chu Du hình như đang ở phía sau anh?



Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/12/2023 21:50
52
19/11/2023 00:14
26
09/11/2023 23:54
28
08/11/2023 01:27
28
17/10/2023 23:07
31
15/10/2023 00:20
21
14/10/2023 00:36
23
12/10/2023 23:52
23
07/10/2023 16:41
25
22/08/2023 22:02
42
14/08/2023 22:26
32
18/06/2023 13:32
81

Bình luận

Nội dung liên quan