The Wolf Team

22/08/2023 22:02 42 lượt truy cập

Quý nhân phù trợ Du
Chương 48 - Đụng hàng

Báo cáo

Đối với những người nổi tiếng, bất cứ dịp nào họ xuất hiện trước công chúng cùng với những đồng nghiệp khác đều là chiến trường không có thuốc súng. Vì bản năng tìm kiếm tin đồn, mọi người sẽ tự động sắp xếp và so sánh các ngôi sao xuất hiện, lời nói và việc làm của họ sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh trong lòng công chúng. Vì vậy, mặc dù là dạ tiệc từ thiện nhưng vì sắp được phỏng vấn trên thảm đỏ nên họ nhất định phải ăn vận đẹp và chỉnh chu.

 

Quần áo của Thẩm Du rõ ràng không phù hợp với bữa tiệc này. An Vy đã giúp cậu liên hệ với một nhà tạo mẫu nổi tiếng trong ngành thông qua chuyên gia trang điểm Linh, dưới sự hướng dẫn của chị ấy, cậu đã kết hợp một bộ vest với những món đồ đầu thu mới nhất của một số thương hiệu lớn. Áo len hơi rộng phối màu đen trắng cổ điển, áo gió nhỏ màu xanh đậm, giày cao bồi đế dày với quần legging đen, kiểu tóc thì được chải lệch sang một bên để lộ vầng trán nhẵn nhụi và khuôn mặt tuấn tú của cậu, cả người Thẩm Du tràn ngập hơi thở trẻ trung và năng động rất phù hợp với sự kiện từ thiện được tổ chức nhằm gây quỹ cho trẻ em vùng nghèo khó.

 

Khi xem xét kỹ lại từ đầu đến cuối một lần nữa, đã hơn 12 giờ trưa, Thẩm Lam gọi điện cho Thẩm Du, nói rằng cô và Âm Âm sẽ ở nhà chơi game, Thẩm Du mới yên tâm. Thẩm Du và An Vy tùy tiện ăn gì đó, sau đó vội vã đến địa điểm tổ chức sự kiện.

 

Là một nghệ sĩ, đây có thể là điều bất lực nhất. Cho dù mục đích ban đầu chỉ là diễn xuất thật tốt, nhưng cuối cùng vẫn phải học các loại kỹ năng "kinh doanh" do sự thúc đẩy của hoàn cảnh chung. Càng muốn diễn xuất tốt, càng phải nổi tiếng. Nổi tiếng rồi thì “nghề tay trái” nối tiếp nhau kéo đến. Thẩm Du không từ chối những hoạt động này. Ngược lại, cậu thấy rất vinh dự vì có thể làm một việc tốt trong khả năng của mình để kêu gọi sự giúp đỡ của công chúng. Tuy nhiên, cậu cũng có thể gặp rắc rối với những sự cố ngoài ý muốn có thể xảy ra ở sự kiện, vì vậy cậu chỉ có thể tự dặn lòng mình phải thật cẩn thận và không được bốc đồng trong mọi việc.

 

Khi họ đến phòng chờ của địa điểm, cũng gần tới thời gian sự kiện bắt đầu. Thẩm Du đã cố ghi nhớ một số người nổi tiếng sẽ tham gia sự kiện và kịch bản phỏng vấn. Kỹ năng học thuộc kịch bản khá hữu ích trong những trường hợp như này. Cậu ghi nhớ những lời phỏng vấn trong đầu, trong lòng cũng không còn cảm thấy lo lắng nữa.

 

“Anh Du, anh đoán xem lần này sẽ có ai đến tham gia sự kiện nào?” An Vy vừa mới đi ra ngoài xác nhận chi tiết với bên tổ chức sự kiện đột nhiên thần bí mở cửa bước vào, có chút phấn khích nói với Thẩm Du.

 

“Ai vậy?” Thẩm Du hơi ngạc nhiên, tự hỏi là ai mà có thể khiến An Vy cư xử như thế.

 

"Kim Khả, Kim Khả lão sư đột nhiên đồng ý tham gia hoạt động này." Sau khi An Vy đưa ra câu trả lời, Thẩm Du lập tức hiểu được sự ngạc nhiên của cô. Đối với nữ diễn viên ít hoạt động như Kim Khả, người thậm chí còn không tham gia quảng bá cho bộ phim của chính mình, thì việc tham gia tiệc từ thiện kiểu này chỉ khi mặt trời mọc ở phía Tây.

 

"Kim Khả lão sư đang ở đâu? Chúng ta nhất định phải tới chào hỏi theo phép lịch sự tối thiểu." Rốt cuộc, Thẩm Du rất biết ơn vì sự tôn trọng và tình cảm của Kim Khả đối với mình, cho dù là ở buổi thử vai hay trong trận chiến dư luận với Châu Sơ Chi, Kim Khả đã giúp cậu rất nhiều. Đối với vị diễn viên tiền bối này, Thẩm Du vẫn luôn ngưỡng mộ.

 

"Em vừa mới gặp Kim Khả lão sư, cô ấy không đưa trợ lý theo, cô ấy đang ở trong phòng nghỉ một mình, nói rằng chúng ta sẽ sớm hợp tác, nếu rảnh có thể sang nói chuyện với cô ấy." An Vy nói với Thẩm Du. Một diễn viên có tài năng xuất chúng như vậy, lại dễ gần hơn. Còn những kẻ kiêu ngạo và độc đoán muốn cả thế giới biết mình quyền lực như thế nào, nhất định chưa đến nơi đã khoa trương với truyền thông.

 

"Vậy chúng ta đi ngay bây giờ đi." Thẩm Du đứng lên nói, mặc dù Kim Khả là tùy tiện nói, nhưng Thẩm Du không thể để cho tiền bối chờ đợi được.

 

"Ờm còn tận hơn hai mươi phút nữa mới đến thời gian sự kiện chính thức bắt đầu, đến chào hỏi rồi về cũng đủ rồi." An Vy liếc nhìn đồng hồ rồi đưa Thẩm Du đến phòng nghỉ của Kim Khả. Mặc dù Kim Khả bất ngờ đến tham gia sự kiện nhưng ban tổ chức không dám lơ là vì danh xưng nữ hoàng điện ảnh của cô, họ nhanh chóng dọn dẹp một phòng nghỉ cho cô ở gần lối ra. Khi Thẩm Du và An Vy gõ cửa bước vào, Kim Khả đang ngồi trên chiếc ghế sofa nhỏ. Cô đang ăn những quả anh đào do nhóm hậu cần chuẩn bị.

 

"Xin chào, cậu đến rồi à." Sau khi Thẩm Du và An Vy bước vào, Kim Khả gói hạt trái cây vào khăn giấy và rồi bỏ vào thùng rác, mỉm cười đứng dậy chào đón họ.

 

"Chào Kim Khả lão sư ạ." Thẩm Du lập tức đáp lễ. Cậu và Kim Khả đã gặp nhau hai lần trước đó. Một lần là ở nhà hàng Quảng Đông, Kim Khả bị mọi người nhận ra liền vội vã rời đi. Lần sau là ở buổi thử vai. Khi đó hai người đang vào vai "thầy giáo" và "nữ sinh", vì vậy cậu và Kim Khả không thân thiết với nhau lắm.

 

“Phì” Kim Khả không kìm được mà bật cười thành tiếng trước vẻ mặt khẩn trương cùng thận trọng của Thẩm Du, dải lụa xanh rủ xuống bên hông cô tung bay, khiến thân hình mảnh khảnh của cô càng thêm nhỏ nhắn và tinh xảo.

 

"Cậu không cần khách sáo như vậy, cậu cũng sắp gia nhập đoàn phim và trở thành đồng nghiệp của tôi rồi, cứ gọi tôi là Kim Khả giống đạo diễn Chung là được. Nếu không, tôi sẽ cảm thấy muốn lợi dụng Chung Tư Mộ mất." Kim Khả che môi và cười trộm. Biểu cảm của cô ấy trở nên sống động hơn rất nhiều khi không có sự hiện diện của giới truyền thông, khiến Thẩm Du nhất thời không thích ứng kịp. Dường như nữ diễn viên đang che giấu một gia thế “khủng” hoàn toàn khác hẳn với hình tượng khi đứng trước công chúng. 

 

"Có phải cậu cảm thấy tôi cư xử rất khác với bề ngoài, đúng không?" Kim Khả liếc mắt liền nhìn thấu tâm tư của Thẩm Du.

 

"Chà, em chỉ cảm thấy chị ở ngoài đời sôi nổi hơn rất nhiều thôi." Thẩm Du cố ý dùng từ ngữ để biểu đạt cảm giác tương phản này.

 

"Chuyện bình thường thôi. Tôi vốn không phải là người dịu dàng và hướng nội, tôi cũng có những thứ quan tâm và những ý tưởng của riêng mình. Chỉ là tôi chọn cách thể hiện khác ra bên ngoài để không phải gặp rắc rối mà thôi." Kim Khả cười cười, nhìn Thẩm Du nhún vai. Nói về kinh nghiệm của bản thân trong làng giải trí, "Tôi là một diễn viên, những cảnh tôi đóng đều giống với cuộc sống hiện thực, vì vậy tôi sẽ không tránh khỏi việc bị công chúng đánh giá liên tục. Tôi chấp nhận sự phán xét này, nhưng tôi cũng có quyền từ chối nó. Họ đang kiểm soát đời tư của tôi quá nhiều."

 

"Giới truyền thông và công chúng đều rất kỳ lạ. Họ luôn muốn biết những điều mới và họ đặc biệt quan tâm đến cuộc sống của những người bí ẩn và ít quan trọng. Vì vậy, cách tốt nhất để tránh khỏi tầm nhìn của công chúng và giữ được danh tiếng của bản thân là để không làm gì cả. Là một diễn viên, đừng thể hiện cá tính của bản thân ra ngoài quá nhiều, chứ đừng nói đến việc tạo ra một nhân vật xuất sắc. Hãy cố gắng “hạ thấp” bản thân, sau đó cậu có thể nhập vai không chút do dự."

 

"Cảm ơn lời khuyên của chị." Thẩm Du im lặng vài giây sau khi nghe Kim Khả nói, rồi chân thành cảm ơn cô. Cậu biết rằng Kim Khả đang cố ý mở đường cho mình với tư cách là một người đi trước. Những ngày này sự nổi tiếng càng ngày càng tăng khiến Thẩm Du không tránh khỏi lo lắng về một số vấn đề như mình nên thể hiện cho công chúng thấy mình là người như thế nào, công chúng mong đợi mình là người như thế nào?

 

Đáp ứng được hết kỳ vọng của mình trong mắt một người là điều vô cùng khó khăn, huống chi là của hàng nghìn người qua đường chưa từng gặp mặt. Thẩm Du không nghĩ ra cách giải quyết, nên theo bản năng cậu đã thu bản thân lại trước đám đông. Nhưng cậu lại bỏ qua điều cơ bản nhất. Cậu là một diễn viên, không phải là thần tượng lưu lượng. Sự nổi tiếng là con bài thương lượng diễn xuất của cậu, và cậu nhất định không được biến thành vật cản đường diễn xuất. Chỉ cần thể hiện tính cách thực sự của chính mình trước công chúng, các nhân vật khác nhau mới có thể sống trong lòng họ.

 

“Không cần cảm ơn, chỉ là giải thích hoàn cảnh của tôi mà thôi.” Kim Khả cười đưa tay vén tóc, động tác vẫn mềm mại uyển chuyển, ngụy trang chỉ che giấu một phần tính cách, còn lại thực ra một phần vẫn là con người thật của cô. "Tôi đối với người quen luôn là như vậy, sau này ở trong đoàn phim làm việc cùng nhau ngày đêm sẽ càng thoải mái hơn."

 

"Em rất mong đợi cuộc sống sau này khi tham gia vào đoàn phim." Thẩm Du nói với một nụ cười chân thành. Đoàn làm phim thoải mái và thân thiện chắc chắn là điều mà các diễn viên mong đợi nhất.

 

“Tôi cũng cảm thấy rất mong đợi” Kim Khả đột nhiên tinh nghịch nháy mắt, “Cậu có biết tại sao tôi lại thích hợp tác với Chung Tư Mộ không, vì tất cả các diễn viên trong đoàn của cậu ấy đều có thực lực và cá tính, đồng thời cũng có cả khí chất. Hôm đó khi tôi thấy cậu ở buổi thử vai, tôi đã nghĩ rằng cậu ấy có thể chọn cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi, vì vậy tôi đã thử khả năng phản ứng trước những tình huống bất ngờ của cậu và nó đã được chứng minh là cậu xứng đáng.”

 

Thì ra buổi thử vai hôm đó là Kim Khả cố ý thử cậu, Thẩm Du xấu hổ sờ sờ mũi. Cậu không biết có phải là Kim Khả khen ngợi kỹ năng diễn xuất của cậu hay vì Kim Khả biết rằng Chung Tư Mộ sẽ chọn cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

 

"Kim Khả lão sư, anh Du, hoạt động sẽ bắt đầu sau mười phút nữa, chúng ta phải đi thôi." An Vy xem thời gian rồi nhắc nhở họ rằng đã đến lúc cuộc trò chuyện của họ phải kết thúc.

 

"Cậu và trợ lý của cậu cứ đi trước đi, tôi sửa soạn đã rồi tới sau." Kim Khả nói với Thẩm Du và An Vy, Thẩm Du liền nói lời tạm biệt rồi rời đi.

 

Phòng nghỉ của Kim Khả nằm gần lối ra của khu vực nghỉ ngơi. Đi bộ hơn chục bước về phía trước rồi rẽ vào cửa là đến địa điểm diễn ra sự kiện. Lúc này, đã có rất nhiều người ăn mặc lộng lẫy ra vào. Sau khi xác nhận lại trang phục của mình không có vấn đề gì, cậu cùng An Vy đi vào.

 

"Thứ tự của thảm đỏ lần này là dựa theo đánh giá xếp hạng. Anh Du, anh cứ ở phía sau đợi đi, lát nữa đến lượt, em sẽ gọi anh." An Vy lo Thẩm Du trước đây chưa từng tham gia hoạt động nào như này nên xảy ra sai sót.

 

Loại tiệc từ thiện cấp cao như này hầu hết đều mời các ngôi sao hạng nhất và những người mới nổi. Thẩm Du vừa trở nên nổi tiếng, thực sự rất khó để xếp hạng cao. Trong lòng Thẩm Du cũng tự biết rõ chuyện này, cũng không có gì không hài lòng cả, nhưng đột nhiên nghĩ tới một chuyện, tò mò hỏi An Vy: "Vậy thứ tự của Kim Khả lão sư là bao nhiêu?"

 

"Địa vị của Kim Khả lão sư nói chung là cao nhất, nhưng số một trước đó đã được quyết định rồi, nếu thay đổi nhất định sẽ làm mất lòng mọi người, vì vậy ban tổ chức đã sắp xếp để cô ấy là người cuối cùng xuất hiện." An Vy giải thích ngắn gọn khi đi qua khúc cua.

 

Khi bọn họ đi gần tới lối ra, xung quanh càng ngày càng nhiều người, Thẩm Du và An Vy đều giữ im lặng, tập trung đi về phía trước. Đột nhiên, một bóng người quen thuộc lọt vào tầm mắt của Thẩm Du.

 

"Xin chào, anh Du." Liêu Khoa Nhất mặc một bộ đồ màu trắng, cũng nhìn thấy Thẩm Du liền tiến tới chào hỏi cậu với một nụ cười vui vẻ. Một hai tháng không gặp mà so với trước đã không ngoan sắc sảo hơn rất nhiều. Xem ra giới giải trí quả nhiên là nơi tốt nhất để rèn giũa con người, nhưng đối với Thẩm Du mà nói, tính tình khó ưa của đối phương vẫn không thay đổi.

 

"Chào cậu, đã lâu không gặp, hình như cậu lại cao hơn rồi." Đương nhiên ở trước mặt người khác Thẩm Du không thể tùy tiện công kích cậu ta, chỉ lịch sự đáp lại. Giọng điệu của vị trưởng lão này đã thành công bóp chết Liêu Khoa Nhất.

 

“Ô, chiếc áo gió mà anh Du mặc hôm nay có phải là mẫu mới nhất của Harience không?” Tuy nhiên, Liêu Khoa Nhất rõ ràng cũng không phải là người dễ bị ăn hiếp. Cậu liếc mắt nhìn Thẩm Du, đột nhiên phát hiện ra điều gì đó liền nở một nụ cười ác ý nói: "Thật trùng hợp, hôm nay dì em cũng đưa Bạch Trúc Chánh bộ trang phục này để mặc ra ngoài, hình như bên trong còn có một cái áo len dệt kim trơn."

 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/12/2023 21:50
52
19/11/2023 00:14
26
09/11/2023 23:54
28
08/11/2023 01:27
28
17/10/2023 23:07
31
15/10/2023 00:20
21
14/10/2023 00:36
23
12/10/2023 23:52
23
07/10/2023 16:41
25
22/08/2023 22:02
42
14/08/2023 22:26
32
18/06/2023 13:32
81

Bình luận

Nội dung liên quan