The Wolf Team

14/08/2023 22:26 32 lượt truy cập

Quý nhân phù trợ Du
Chương 44 - Chân thành

Báo cáo

Thi Phong liếc nhìn Nhân Thái Trúc đang dựa vào vai anh cười híp mắt, cuối cùng trông anh cũng có chút vui vẻ. Anh ôm eo Nhân Thái Trúc và vỗ về vị thiếu gia đang dỗ dành mình.

 

"Sao em lại ở đây?"

 

"Muốn gặp anh." Nhân Thái Trúc trả lời, cuối cùng cũng loại bỏ được những khó chịu trong lòng Thi Phong.

 

"Lần sau em đến gặp anh thì gửi tin nhắn trước cho anh. Tan làm về nhà chúng ta nói chuyện." Trong ánh mắt Thi Phong mang theo một tia ý cười.

 

"Về nhà nói cái gì? Chúng ta nói cho rõ ràng luôn đi. Em không muốn sáng mai bị đau eo đâu." Thấy vậy, Nhân Thái Trúc biết mình đã thành công dỗ ngọt người này, anh liền đến gần Thi Phong và hỏi anh một cách thẳng thừng.

 

Thẩm Du nhìn cảnh tượng trước mắt mà khóe miệng giật một cái. Hai người này thực sự có thể thể hiện tình yêu của họ bất cứ là ở đâu. Bây giờ cậu thậm chí còn không được tính là bóng đèn, mà chỉ là một bảng nền hình người. Thẩm Du quay đầu lại nhìn An Vy, một bảng nền hình người khác, đã bước ra khỏi phòng với vẻ thích thú, ngay lập tức định đi theo, nhưng lại bị Thi Phong ngăn lại, anh đã phát hiện ra hành động của họ.

 

"Chờ đã." Thi Phong ra hiệu với chiếc túi trong tay. "Tôi vừa mới đi gặp stylist ở văn phòng, phát hiện ra một chút vấn đề."

 

"Vấn đề gì ạ?" Thẩm Du hơi kinh ngạc. Một mặt, cậu tò mò không biết vấn đề là gì, mặt khác, cậu cảm thấy thật kỳ lạ khi nhân vật tầm cỡ như Thi Phong lại giúp đỡ cậu nhiều như vậy.

 

"Đó là về thiết kế của tôi." Thi Phong nhàn nhạt giải thích, Thẩm Du lập tức hiểu ra. Nhà thiết kế đã đến thăm địa điểm studio, nhưng quần áo do anh thiết kế đã bị hỏng. Đây chắc chắn là khiêu khích anh.

 

"Có chuyện gì thế?" Không biết vì sao Nhân Thái Trúc có chút tò mò.

 

"Có người đổ đồ uống lên trang phục anh thiết kế cho Thẩm Du trước khi chụp ảnh. Anh vẫn chưa biết người đó là ai."

 

"Này, đây không phải là một việc làm hèn hạ sao? Chẳng lẽ là nhân viên hậu cần vô tình làm đổ lên mà không dám nói?" Nhân Thái Trúc nghe xong liền nói ra suy đoán, việc phá hỏng một bộ trang phục thì có ích gì. Tạp chí vẫn có thể tiếp tục chụp ảnh như thường, Thẩm Du với tư cách là một ngôi sao cũng không thể bị loại. 

 

"Tôi đến văn phòng xem một chút. Căn phòng khá lớn, có hai cửa ra vào và mấy ngăn tủ đựng đồ. Bình thường người ra người vào đều là người mẫu và nhân viên nội bộ của tạp chí, sẽ không ai vô cớ mắc sai lầm như việc cầm đồ uống xong vô ý làm đổ vào quần áo." Thi Phong lắc đầu giải thích nói: "Tôi cảm thấy việc này là cố ý."

 

"Nhưng mục đích của việc này là gì? Phá hủy tài sản của người khác, ghét bỏ người giàu? Hay chỉ đơn giản là khiến Thẩm Du mắc lỗi và bị loại?" Nhân Thái Trúc sờ chiếc khuyên tai màu trắng bạc mảnh khảnh trên tai trái, khó hiểu.

 

"Nghe nói trong ngành có tin đồn là tôi rất khó kết thân." Thi Phong đột nhiên nói ra một câu có vẻ không liên quan, Nhân Thái Trúc sững người một lúc, sau đó cười khúc khích.

 

"Này, dẫn em đến gặp người lan truyền tin đồn đó đi, ai nói cái này vậy, em là người nhìn rõ bản chất của anh nhất." Anh nhướng trán cười to vài tiếng, lập tức nhìn Thi Phong mờ mịt có dấu hiệu đen mặt làm động tác xin tha thứ, sau đó tiếp tục nói: "Trang phục của các người mẫu khác nhau có được đặt riêng hay không, thường là do người mẫu tự đi lấy sao?".

 

"Điều này cũng dễ giải thích thôi. Trang phục mà Thẩm Du mặc đã bị hỏng khi cậu ấy đi lấy. Rõ ràng là đội quay phim thiên vị nhân viên kỳ cựu của họ hay do Thẩm Du chưa từng chụp ảnh tạp chí thời trang. Hơn nữa trang phục hỏng lại là tác phẩm của một nhà thiết kế lớn, trời ạ, cho dù có thể tiếp tục công việc thì nhất định sẽ không nhận được cảm tình tốt."

 

Thi Phong nhìn Nhân Thái Trúc đang hùng hồn nói chuyện, gật đầu đồng ý sau khi bình tĩnh phân tích trong lòng, "Đáng tiếc là anh đã không tính toán thời điểm. Anh nên để Thẩm Du trực tiếp đi lấy quần áo trước khi chạy đến đó."

 

"Ai mà biết được chứ." Nhân Thái Trúc nhún vai, "Đây cũng chỉ là một suy đoán, theo em, người đó phải biết danh tính của anh, sau đó quyết định tạm thời theo dõi và tìm ra vị trí trang phục của Thẩm Du. Người đáp ứng được những điều kiện này chỉ có thể là nhân viên nội bộ của tạp chí. Này, Thẩm Du, cậu đắc tội với ai ở tạp chí này sao?"

 

Nghe hai người phân tích, tâm tình Thẩm Du lên xuống như tàu lượn siêu tốc. Thấy Nhân Thái Trúc hỏi mình, cậu nhanh chóng trả lời: "Tôi nghĩ là không có mâu thuẫn gì vì hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt và hợp tác."

 

"Cho nên…" Nhân Thái Trúc nhướng mày, đột nhiên cảm thấy hứng thú, "Trong túi này là bộ trang phục bị hỏng sao? Anh đi làm đi, em ở lại xem tình hình thế nào."

 

"Sợ thế giới chưa đủ hỗn loạn à." Thi Phong xoa xoa lông mày, miễn cưỡng dùng một câu cổ ngữ mới học được.

 

"Nếu phát hiện ra gì đó, thì để cho anh trút giận, coi như là em xin lỗi anh đi, nếu không muốn, anh làm ầm ĩ làm gì?" Nhân Thái Trúc mỉm cười nói chuyện một cách khá văn minh nhưng đầy cố chấp.

 

"..." Thi Phong đành phải đưa chiếc túi cho Nhân Thái Trúc, sau đó lo lắng dặn dò: "Đừng có lộn xộn, anh và em so với Thẩm Du đều là khập khiễng. Em đừng có gây thù chuốc oán gì với tạp chí, như thế thì khó mà có thể giải thích được với Chung Tư Mộ."

 

"Chậc chậc, anh nghĩ em là chàng trai trẻ ngọt ngào, ngây thơ sao?" Nhân Thái Trúc bất lực mỉm cười và thở dài. "Yên tâm đi, anh cho rằng những năm này em ở Bắc Kinh chỉ dựa vào tiền của gia đình hả, em còn đang chờ Chung Tư Mộ ngoan ngoãn đãi em một bữa để cảm tạ."

 

Thẩm Du lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, vô cùng kích động khi nghe thấy tên của Chung tư Mộ. Chung Tư Mộ hiển nhiên là đã nói về cậu và tình cảm của anh với những người bạn tốt của mình. Hai người trước mặt càng coi trọng và quan tâm Thẩm Du, trong lòng Thẩm Du càng cảm thấy như có cái gì đó chặn lại. Những cảm xúc lạ lùng không tên trào dâng trong cơ thể, nhưng cậu không hề khó chịu. Tình yêu và sự chân thành của Chung Tư Mộ lại một lần nữa vượt quá sức tưởng tượng của cậu, Thẩm Du cảm thấy rằng cậu dường như sắp không thể cự tuyệt được nữa.

 

"Ừm, Thẩm Du không phải còn phải trang điểm sao? Mau đi đi." Nhân Thái Trúc cao hứng hạ lệnh đuổi khách. Nói đến đây, Thẩm Du mới nhớ tới công việc của mình, bởi vì Thi Phong mang đến một tin tức chấn động nên cậu đã trì hoãn công việc. Cậu liền dẹp đi những suy nghĩ khác, chào tạm biệt rồi vội vàng chạy đến phòng hóa trang.

 

Cùng lúc đó, tại một phòng khác trong studio, buổi chụp họa báo đã chính thức bấm máy được một lúc. Bạch Trúc Chánh đã kiềm chế được sự nóng nảy của mình, mặc cho nhiếp ảnh gia và stylist không ngừng chỉ trích, cuối cùng cậu cũng hoàn thành buổi chụp một mình trước khi không thể kiềm chế được nữa. Cậu rời khỏi bảng đèn trong ánh nhìn của mọi người, bước tới nhấp một ngụm nước ép việt quất nhập khẩu mà mình mang theo. Hương vị yêu thích quen thuộc làm dịu đi phần nào sự cáu kỉnh của cậu.

 

"Thế nào rồi?" Bạch Trúc Chánh liếc mắt nhìn xung quanh để quan sát xem có ai không rồi tùy ý đưa nước trái cây và hỏi trợ lý nhỏ.

 

"Ừm, dạ."

 

"Dạ là có ý gì?" Bạch Trúc Chánh có chút không hài lòng. Sau khi nhìn chung quanh một lượt, liền hạ giọng, vội vàng hỏi: "Khi Thẩm Du đi lấy quần áo, có thể tránh được ánh nhìn của những người khác, cô liền xông tới làm hỏng trang phục rồi đổ lỗi cho cậu ta. Đã làm xong chưa?"

 

"Xong, xong rồi." Trợ lý nhỏ bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Bạch Trúc Chánh, cố gắng bình tĩnh trả lời.

 

Trong lòng cắn rứt, cô không dám đợi đến khi nhìn thấy Thẩm Du ra ngoài lấy quần áo, liền lẻn vào từ cửa sau để tránh người, tìm bộ trang phục đó, nhưng tay cô run đến mức không cầm được kéo. Liền lấy một nửa chai nước trái cây đổ vào. Dù sao thì trang phục cũng đã bị hỏng. Dưới ánh mắt dường như muốn ăn thịt cô của Bạch Trúc Chánh, người trợ lý chỉ biết mím môi để che đi sự lo lắng trong lòng. Cô không dám nhìn Bạch Trúc Chánh.

 

"Chắc chắn rằng trang phục đã bị rách và không có ai nhìn thấy cô chứ?"

 

"Vâng." Cô trợ lý nhỏ gật đầu lia lịa.

 

"Tốt đấy." Bạch Trúc Chánh mỉm cười hài lòng, ngay lập tức cảm thấy thật sảng khoái. Lần chụp tiếp theo có thể sẽ suôn sẻ hơn rất nhiều. Cậu nhìn cô stylist thích bắt lỗi mà bỗng cảm thấy bớt ngán ngẩm.

 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/12/2023 21:50
52
19/11/2023 00:14
26
09/11/2023 23:54
28
08/11/2023 01:27
28
17/10/2023 23:07
31
15/10/2023 00:20
21
14/10/2023 00:36
23
12/10/2023 23:52
23
07/10/2023 16:41
25
22/08/2023 22:02
42
14/08/2023 22:26
32
18/06/2023 13:32
81

Bình luận

Nội dung liên quan