The Wolf Team

25/06/2023 14:51 64 lượt truy cập

Quý nhân phù trợ Du
Chương 38 - Cuộc gọi ngoại tuyến

Báo cáo

Dưới tác dụng của thuốc Thẩm Du liền ngất rồi ngủ thiếp đi, mở mắt ra cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, nhưng vẫn còn hơi đau nhức. Cậu khẽ cử động cổ rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài ánh sáng và bóng tối đã đan xen vào nhau.

 

"Anh Du" An Vy thấy vậy thì nhẹ giọng hỏi, nhìn thấy Thẩm Du thật sự đã tỉnh lại, từ đáy lòng vui mừng nói, "Cuối cùng thì anh cũng tỉnh rồi."

 

"Anh đã ngủ bao lâu rồi?" Thẩm Du khàn giọng hỏi, An Vy vội vàng đưa cho cậu ly nước ấm.

 

"Ba tiếng, bây giờ là hơn mười giờ tối. Anh Du, anh thấy đỡ hơn chưa?"

 

"Đã tốt hơn rồi, đừng lo lắng nữa." Thẩm Du chống người ngồi dậy uống mấy ngụm nước, cười để An Vy yên lòng. Thấy sắc mặt cậu so với trước tốt hơn rất nhiều, An Vy rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

"Anh Du, anh dọa em sợ muốn chết, nếu như thật sự xảy ra chuyện," ông chủ nhất định sẽ lột da cô. An Vy nhớ đến nhiệm vụ mà Chung Tư Mộ giao cho mình là không được nói gì với Thẩm Du rằng cô được anh cử đến, liền nhanh chóng ngừng nói. Nhìn thái độ của ông chủ, An Vy tuyệt đối không tin giữa bọn họ không có gì.

 

Khi Thẩm Du tỉnh dậy, đầu vẫn còn hơi choáng váng, không để ý đến việc An Vy còn đang nói dở. Cậu vỗ vỗ trán để tập trung tinh thần, bất an hỏi: "Anh cứ ngủ như vậy, lịch trình không có vấn đề gì à?"

 

"Có một vấn đề, nhưng đã được giải quyết gần xong rồi ạ."

 

"Hả?" Thẩm Du nhìn An Vy đang thở ra một hơi khó chịu, không khỏi cười ra tiếng, cảm thấy có hơi khó hiểu.

 

“Lúc anh đang ngủ say, người dẫn chương trình Viên Viên đã đăng Weibo nói có một tiểu thịt tươi họ T ăn chơi trác táng, không muốn hợp tác với anh ta nữa, rất nhanh đã làm dấy lên những cuộc thảo luận sôi nổi trên mạng." An Vy tóm tắt ngắn gọn những gì đã xảy ra, Thẩm Du nghe xong liền cau mày. Cậu đã cố gắng hết sức để tránh xung đột, nhưng rõ ràng là Viên Viên không nghĩ vậy.

 

"Em đã giải quyết nó như thế nào?" Thẩm Du biết rất khó đối phó với những lời buộc tội mơ hồ, nhưng vẻ mặt vô cảm của An Vy khiến cậu không tránh khỏi việc tò mò.

 

"Em không làm gì cả. Em chỉ chụp ảnh hồ sơ bệnh án và mặt của anh trong tình trạng hôn mê rồi đăng Weibo và bảo hôm nay anh nhập viện là do công việc."

 

Viên Viên không nói rõ tên hay họ của tiểu thịt tươi kia, Thẩm Du cũng không giải thích hay dẫn dắt dư luận. Trước tiên cứ đợi danh sách các khách mời của chương trình được công bố, sau đó xem đang nói ai.

 

"Viên Viên có vị trí rất vững vàng trước công chúng, là một cô gái xinh đẹp không màng thế sự, có lượng lớn fan là nam. Đến lúc đó dư luận cũng chưa chắc sẽ đứng về phía chúng ta." Thẩm Du day day trán thở dài. Là một nghệ sĩ được chú ý, trừ khi đạt đến địa vị như Kim Khả, nếu không không thể không đối mặt với những rắc rối không đáng có này.

 

"Tính cách của cô ta thảo mai như vậy, chỉ cần bị vạch trần, sẽ gây ra phản ứng dữ dội hơn, chúng ta sợ cái gì chứ." An Vy thờ ơ nói.

 

Nhưng để moi ra được sự thật mà một ngôi sao đã dày công che giấu, nói thì đơn giản, nhưng để làm được thì không hề.

 

"Đạo diễn Chung có giúp gì không?" Thẩm Du nhẹ giọng hỏi.

 

An Vy sửng sốt khi nghe thấy câu hỏi của cậu. Cô nhìn Thẩm Du chằm chằm mấy giây, cuối cùng nói ra một nửa sự thật: “Ừm, bệnh viện này với studio của đạo diễn Chung có quan hệ hợp tác, em dẫn anh đến khám bệnh, làm thủ tục, đi cửa sau một chút, đạo diễn Chung cũng biết chuyện này."

 

"Anh ấy có vẻ rất tức giận và đã trực tiếp yêu cầu các hãng phim tiến hành tiếp quản việc PR. Viên Viên đã bị tổ chương trình sa thải, nhưng có vẻ như đạo diễn Chung vẫn chưa có ý định dừng lại." An Vy cẩn thận nói, cô rất chú ý tới vẻ mặt của Thẩm Du. Bất giác nghĩ đến Chung Tư Mộ. Chị Mary cho biết đây là lần đầu tiên chị thấy ông chủ của mình đối xử nghiêm túc với một người như vậy, nếu anh Du có thể chấp nhận việc này thì đó là chuyện tốt cho họ.

 

"Anh hiểu rồi, " Thẩm Du trầm mặc một hồi rồi mới gật đầu, nói với An Vy: "Em cũng mệt mỏi cả một ngày, anh không sao nữa rồi, mau đi nghỉ ngơi đi."

 

"Anh Du."

 

"Không sao đâu, em cứ ở đây, anh cũng không thể thoải mái nghỉ ngơi được." Thẩm Du cười cười, một ít tóc đen dính ở trên mặt, nhìn cậu cực kì ôn nhu.

 

An Vy không còn cách nào khác đành phải sang phòng điều dưỡng bên cạnh nghỉ ngơi. Thẩm Du nhìn cô rời đi, liền nằm ở trên giường bệnh nhắm mắt lại. Thật lâu sau, cậu thở dài. Cậu đã nhận quá nhiều ân tình từ Chung Tư Mộ, nhưng ân tình này lại dựa trên tình cảm khác của đối phương dành cho cậu, khiến Thẩm Du cảm thấy bối rối không biết phải giải quyết như thế nào.

 

Điện thoại ở đầu giường phát ra âm thanh khe khẽ, Thẩm Du vươn tay muốn lấy, chỉ là một thông báo quảng cáo của ứng dụng. Cậu cụp mắt xuống, tự hỏi không biết bản thân mong đợi sẽ nhận được gì trong vài giây ngắn ngủi vừa rồi. Những con số trên màn hình khóa hiển thị thời gian hiện tại là 10 giờ 13 tối, nếu chuyển đổi sang giờ ở Paris, thì lúc này là khoảng 3 giờ chiều.

 

Thẩm Du mặt không chút thay đổi mở WeChat, lướt đến nick của một người.

 

Cuộc gọi thoại được kết nối sau vài giây đổ chuông. Vì là gọi ngoại tuyến, nên giọng nói ở bên kia có chút không rõ ràng, nhưng rất dễ nhận ra.

 

"Alo, Thẩm Du? Sức khỏe của em đã đỡ hơn chưa?" Giọng nói của Chung Tư Mộ vang vọng truyền tới, mơ hồ và ngắt quãng, nhưng Thẩm Du lại không biết vì sao khi nghe thấy giọng nói của anh, cơ thể cậu hoàn toàn thả lỏng.

 

“Khá hơn nhiều rồi.” Thẩm Du trả lời xong, không biết nên nói gì nữa, vô thức siết chặt điện thoại trong tay. Trong lúc bốc đồng cậu đã quyết định bấm gọi, và bây giờ cậu cảm thấy hơi hối hận về quyết định đó.

 

Giọng nói ở đầu bên kia lại im bặt, Chung Tư Mộ bất lực mỉm cười. Tâm tư của người này thực sự phức tạp, nhưng lại khiến anh say mê.

 

"Em nghỉ ngơi cho thật tốt, rồi hoàn thành tốt công việc của mình đi, những chuyện khác không cần lo lắng, có anh ở đây."

 

Rõ ràng Thẩm Du không muốn nợ Chung Tư Mộ quá nhiều ân tình, nhưng cậu không thể chống cự được khi nghe thấy anh nói câu "Có anh ở đây" một cách tự nhiên như vậy. Không phải cậu không nhận được những lợi ích mà Chung Tư Mộ mang lại, mà là cậu không thể nhận được sự quan tâm quá nghiêm túc và tỉ mỉ từ người này dành cho cậu.

 

"Làm phiền anh rồi." Thẩm Du thấp giọng lẩm bẩm. Vài giây sau Chung Tư Mộ mới phản ứng lại trước những gì mà cậu vừa nói, anh đột nhiên thấp giọng cười.

 

"Không phiền, trong lòng anh, cái gì của em cũng đều là của anh."

 

"Đạo diễn Chung" Thẩm Du kinh ngạc, theo bản năng thấp giọng gọi một tiếng.

 

"Sau khi sang Pháp mấy ngày, anh gặp rất nhiều các cặp đôi trẻ, thỉnh thoảng quan sát và trò chuyện. Vì vậy, anh đang suy nghĩ xem liệu mình có nói hơi ít về tình yêu khiến em không hiểu ý anh không nhỉ?"

 

Thẩm Du nghe vậy liền cảm thấy xấu hổ, lỗ tai bất giác đỏ lên. Cậu nghĩ rằng Chung Tư Mộ đã bình thường rồi, hoặc ít nhất là chọn cách quên chuyện này đi. Không ngờ, khi cậu gọi điện, người này thực sự còn tiến bộ hơn so với trước đây.

 

Ngay khi Thẩm Du cảm thấy cầm điện thoại như đang cầm củ khoai tây nóng, muốn cúp máy, Chung Tư Mộ lại nói: “Anh nói cái này không phải là muốn em cảm thấy gánh nặng, anh chỉ là muốn nói cho em biết rằng anh rất nghiêm túc. Anh thích em và đang theo đuổi em. Nếu em có thể chấp nhận anh, anh sẽ rất vui. Còn nếu em vẫn không thể chấp nhận anh, anh chắc chắn sẽ không làm hại em.”

 

“Về Viên Viên kia, em không cần cảm thấy mắc nợ anh cái gì cả, tất cả là do cô ta chọc giận anh, nên anh mới sa thải cô ta.”

 

Thẩm Du cảm thấy giọng nói của Chung Tư Mộ trầm thấp ngọt ngào, rất giống với lần đầu tiên họ gặp nhau. Lúc này, mặc dù thanh âm truyền đến từ hải dương xa xôi có chút biến dạng, nhưng theo sóng điện truyền vào trong tai, vẫn khiến cho cậu rung động. Thẩm Du mím môi không nói gì. Bất kể là giới tính gì, Chung Tư Mộ thực sự là đối tượng hiếm có nhất mà cậu từng gặp. Có biết bao nhiêu người sống cả đời, cũng chưa từng gặp được người thực sự yêu và thấu hiểu mình.

 

“Bây giờ anh đang ở đâu?” Thẩm Du chuyển chủ đề.

 

"Khách sạn."

 

"Các hoạt động liên hoan phim ở Pháp lúc này hẳn là chưa kết thúc."

 

"Nghe nói em xảy ra chuyện, trong lòng anh rất lo lắng, mới về phòng gọi điện hỏi thăm, dù sao cũng chỉ là tiệc rượu xã giao, mọi người đều đã giao lưu qua rồi, không có vấn đề gì đâu." Chung Tư Mộ cười nhẹ và nói.

 

“Cám ơn.” Thẩm Du bởi vì bệnh mà giọng nói cũng nhẹ nhàng đi, Chung Tư Mộ trong lòng rung động, đột nhiên muốn đến bên cạnh cậu, đem người ôm vào trong lòng, hôn lên trán cậu một cái.

 

Thật đáng tiếc là anh không có khả năng dịch chuyển tức thời. Chung Tư Mộ tiếc nuối gác lại chuyện tưởng tượng này. Anh nghe thấy sự mệt mỏi trong giọng nói của Thẩm Du, đành phải lưu luyến nói lời từ biệt.

 

"Em mệt rồi, mau đi nghỉ đi, nếu công việc bận quá, cứ để An Vy xử lý đi, mấy ngày nữa đợi anh từ Pháp về, mời em ăn cơm."

 

"Vâng, chúc ngủ ngon."

 

Chung Tư Mộ nghe thấy tiếng thở của người ở đầu điện thoại bên kia dần dần dịu xuống, liền kết thúc cuộc gọi mà bên kia quên chưa cúp máy. Được cậu chủ động gọi điện, còn không từ chối lời mời đi ăn cùng. Nói chung là vẫn có tiến triển. Chung Tư Mộ mỉm cười. Anh có thể mong đợi điều gì khác không nhỉ?

 

Lại nói, cũng không biết Thẩm Du bị bệnh bộ dạng như thế nào, mà giọng nói lại mềm mại dễ thương như vậy, nhìn cậu ở ngoài nhất định càng thêm đáng yêu, nhưng đáng tiếc là anh không nhìn thấy. Chung Tư Mộ tưởng tượng ra ánh mắt nhìn chằm chằm và nụ cười của Thẩm Du, càng cảm thấy tiếc. Tuy nhiên, Chung Tư Mộ hoàn toàn không muốn nghĩ lại chuyện cậu phát ốm và bị khó chịu. Lần này là do anh sơ suất. Viên Viên bắt nạt Thẩm Du khiến cậu nhập viện, anh tuyệt đối sẽ không để yên chuyện này.

 

Lúc này, các sự kiện kéo dài cả một ngày của Liên hoan phim Paris Golden Mint sắp kết thúc, rất nhiều minh tinh lần lượt rời đi. Nhóm phóng viên của Tấn Phi News đóng quân ở liên hoan phim để phỏng vấn cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc, lên kế hoạch đưa tin. Tất cả những người nổi tiếng trong nước từ lâu đã cảm thấy chán với những bản thảo báo chí lộng lẫy mà họ đã trả tiền. Làm sao lại có thể không có tin tức đột phá trong một liên hoan phim lớn như vậy?

 

"Đội trưởng, lại đây xem này." Nhiếp ảnh gia đang phân loại video đột nhiên kích động kêu lên, đội trưởng nghe thấy gọi mình liền quay qua nhìn, chỉ thấy ở góc màn ảnh một nam tài tử mặt đột nhiên biến sắc, vội vàng rời đi. 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/12/2023 21:50
52
19/11/2023 00:14
26
09/11/2023 23:54
28
08/11/2023 01:27
28
17/10/2023 23:07
31
15/10/2023 00:20
21
14/10/2023 00:36
23
12/10/2023 23:52
23
07/10/2023 16:41
25
22/08/2023 22:02
42
14/08/2023 22:26
32
18/06/2023 13:32
81

Bình luận

Nội dung liên quan