The Wolf Team

18/06/2023 13:32 81 lượt truy cập

Quý nhân phù trợ Du
Chương 37 - Nhập viện

Báo cáo

“Anh Du.” An Vy kêu lên một tiếng, lập tức trở nên lo lắng. Lúc ghi hình, cô ở dưới khán đài quan sát, không nhìn rõ nhiều chi tiết, cho nên thấy Thẩm Du không nói lời nào, cô cũng không có hành động gì hấp tấp. Bây giờ xem ra, lúc đó cô không nên quan tâm đến tình hình chung mà nên trực tiếp cắt ngang buổi ghi hình chương trình.

 

"Không sao, đừng căng thẳng." Thẩm Du nghe thấy giọng nói lo lắng của An Vy, liền cười nói mình không sao. "Đi bệnh viện sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa. Sẽ không ảnh hưởng đến buổi chụp tạp chí ngày kia đâu."

 

"Bây giờ mà anh vẫn quan tâm đến việc chụp tạp chí hả?" An Vy nghiến răng nói, phóng xe nhanh nhất có thể, cuối cùng cũng đến được một bệnh viện tư nhân thì Thẩm Du gần như đã ngủ say.

 

“Đây là?” Thẩm Du ngẩng đầu dậy liếc nhìn bên ngoài xe, đầu óc choáng váng nhất thời không nhận ra đây là đâu.

 

"Đây là bệnh viện tư nhân danh tiếng tương đối tốt. Anh Du, anh cảm thấy mình còn có thể đến bệnh viện công khám bệnh sao?" An Vy rất lo lắng, nhưng nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Thẩm Du, cô lại không đành lòng, tâm trạng của cô cũng dần trở nên ổn định hơn. Để ý mới thấy, bộ dạng uể oải ốm yếu của anh Du trông khá dễ thương.

 

Các bệnh viện tư nhân có tính bảo mật cao, môi trường tốt và tiêu chuẩn y tế tiên tiến thực sự rất phổ biến ở Bắc Kinh, nơi mà những người giàu có và quyền lực đi lại ở khắp mọi nơi. Nhiều người không ngại công khai thậm chí đầu tư hẳn một bệnh viện tư để đảm bảo an toàn tuyệt đối thông tin bệnh án. Bệnh viện mà An Vy đưa Thẩm Du đến có mối quan hệ hợp tác với studio của Chung Tư Mộ. Đương nhiên, Thẩm Du không hề biết chuyện này.

 

An Vy đỡ Thẩm Du đi thang máy từ hầm để xe đến phòng chẩn đoán của bác sĩ đã đặt lịch trước. Mới mấy phút mà Thẩm Du đã toát mồ hôi hột. Thân thể yếu ớt nhưng lại ngại ngùng đè lên người An Vy, cậu chỉ có thể cắn răng dùng ý chí chống đỡ.

 

Vị bác sĩ mà An Vy đã hẹn gặp là bác sĩ Trương, một chuyên gia về đường tiêu hóa. Ông ấy đã sáu mươi tuổi, tóc hoa râm và đeo kính đọc sách, nhưng ông vẫn rất sung sức. Vì y thuật siêu phàm nên ông đã được các bệnh viện tư nhân săn đón sau khi nghỉ hưu ở một bệnh viện công.

 

“Bác sĩ Trương, anh Du thế nào rồi?” An Vy hỏi khi bác sĩ Trương giơ tay sờ trán của Thẩm Du và bảo anh thè lưỡi ra để ông quan sát.

 

Bác sĩ Trương giơ tay ra hiệu cho An Vy đừng vội hỏi, rồi duỗi ngón tay đặt trên cổ tay Thẩm Du hơn mười giây. Hầu hết các bác sĩ lớn tuổi và có kinh nghiệm đều biết một chút về y học Trung Quốc và Tây y. An Vy cau mày khi nhìn thấy lông mày của Thẩm Du nhăn lại, nhưng không dám nói thêm câu nào, lo lắng nhéo một cái vào cánh tay.

 

"Cậu đã ăn gì trước khi đến đây?" Bác sĩ Trương quan sát vẻ mặt của Thẩm Du hỏi.

 

“Trứng sống, nước mướp đắng, hạt tiêu và một số gia vị khác trộn lẫn với nhau.” Giọng nói của Thẩm Du càng lúc càng yếu ớt, bởi vì ánh mắt của bác sĩ Trương đang ngồi ở phía đối diện của chiếc bàn vuông như sắp bùng cháy.

 

"Các cậu tuổi còn trẻ nên các cậu cho rằng có thể uống bất cứ thứ gì mà mình muốn phải không?" Bác sĩ Trương cảm thấy rằng mình sắp bị tức chết. Kể từ khi ông được thuê đến bệnh viện tư nhân này, ông đã chứng kiến quá nhiều ca bệnh không thể hồi phục lại cơ thể và trở lại với cuộc sống bình thường. Phú nhị đại ngày nay thường xuyên được đưa đi rửa dạ dày hàng tháng. Tại sao chàng trai trẻ trông hiền lành và ngoan ngoãn này, cậu đã uống loại nước gì vậy?

 

"Xin lỗi bác sĩ, cháu cũng không muốn uống." Thẩm Du biện minh với một nụ cười gượng gạo. Tuy giọng điệu của bác sĩ rất nghiêm khắc, nhưng ông cũng thật lòng vì lợi ích của bệnh nhân, vẻ mặt và giọng điệu của ông rất giống với những người lớn tuổi trong gia đình. Thẩm Du mặc dù bị mắng, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp.

 

Bác sĩ Trương nghe xong lời này, lại nhìn về phía Thẩm Du, sau khi xem xét tướng mạo cùng vẻ mặt của cậu, liền nghĩ đến một khả năng, ngữ khí cũng trở nên nhẹ nhàng hơn một tí.

 

"Cậu là minh tinh đúng không? Quả thật không dễ dàng gì, ở quê tôi có một đứa nhỏ..."  Bác sĩ Trương lắc đầu và bắt đầu đánh dấu vào bảng chẩn đoán.

 

"Đây là công việc của cháu, là việc nên làm thôi." Thẩm Du chịu đựng cơn đau quặn thắt trong bụng, mỉm cười. Trên đời này làm gì có nhiều chuyện thuận buồm xuôi gió được.

 

"Đúng vậy, công việc không dễ dàng gì và tiền cũng không dễ kiếm. Một số người không hiểu sự thật đơn giản này. Phải chi có nhiều người nổi tiếng giống như cậu và ít người sử dụng ma túy hơn, xã hội mới có thể ổn định được." Trong lúc viết, bác sĩ Trương lo lắng hỏi: “Ông chủ của cậu có quá khắt khe với cậu không?” Minh tinh cũng là con người, làm sao mà uống được thứ đó chứ.

 

"Không hề, thực ra là có một số lý do khác." Thẩm Du hiện không có công ty chủ quản như bác sĩ Trương đề cập. Về phần tại sao cậu lại uống chén đồ uống hắc ám kia, cũng không dễ giải thích, Thẩm Du đành phải giả ngốc.

 

May mắn thay, bác sĩ Trương cũng không tiếp tục hỏi. Sau khi viết xong, ông đặt bút xuống và đưa cho An Vy, "Tuy nhiên một đống thứ trộn lẫn với nhau cũng không thể gây khó chịu cho dạ dày đến mức độ này. Tôi nghi ngờ vấn đề ở trứng sống mà cậu đã uống. Cô mang cậu ấy lên bên trên kiểm tra, sau đó mang kết quả xuống đây để tôi chẩn đoán."

 

An Vy nghe vậy càng thêm lo lắng, liệu trong hai quả trứng đó có vi trùng gì hay không, cô dìu Thẩm Du đi khám ở các khoa khác, sau đó chạy ngược chạy xuôi nộp phí điền thông tin cho cậu, suýt nữa làm gãy một gót bên giày cao gót. Cuối cùng cũng có kết quả. May mắn thay, suy đoán của bác sĩ Trương về những quả trứng đã không trở thành sự thật. Thẩm Du trước đó cảm nhẹ, bị dị ứng mướp đắng, cho nên cơ thể mới phản ứng mạnh như vậy.

 

Sau khi đưa Thẩm Du đến khu độc lập để truyền dịch, An Vy cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Cô đang ngồi trên chiếc ghế dài bên ngoài phòng bệnh, chợt nhớ ra rằng mình đã không báo cáo một việc lớn như vậy với ông chủ. Bây giờ là 7 giờ tối ở Trung Quốc, thì ở Pháp đang là buổi trưa, ông chủ chắc đang nghỉ ngơi.

 

An Vy lấy điện thoại di động ra, quyết định dù thế nào cũng gọi điện cho ông chủ, có một số việc chỉ mình anh mới có thể giải quyết được.

 

Ở Paris của nước Pháp xa xôi, trước thềm Liên hoan phim Golden Mint, các nhà làm phim nổi tiếng và giới truyền thông khắp thế giới tụ tập, tiệc tùng và liên tục phỏng vấn. Chung Tư Mộ buồn chán ngồi ở góc sô pha, chờ tiệc tàn để trở về khách sạn quấy rầy Thẩm Du một chút. Cách anh không xa, truyền thông trong nước đang phỏng vấn một nam diễn viên nổi tiếng người Mỹ vừa hợp tác với Trung Quốc. Máy quay vừa vặn lấy được khung hình của Chung Tư Mộ, và có vẻ như mục tiêu tiếp theo bị phỏng vấn và làm phiền là anh. Chung Tư Mộ lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, chợt nghe thấy âm báo đặc biệt của điện thoại di động trong túi.

 

Lần này tới Pháp, anh chỉ thiết lập thông báo đặc biệt cho ba người, một là Thẩm Du, hai là Mary, ba là An Vy. Lúc này, ai là người đã gửi tin nhắn?

 

Chung Tư Mộ lấy điện thoại ra mở tin nhắn ra xem vài giây, vẻ mặt đột nhiên chuyển sang tức giận. Bất chấp sự xuất hiện của một chiếc máy ảnh trước mặt, anh đặt ly rượu xuống và đứng dậy rời đi.

 

"Đạo diễn Chung, đạo diễn Chung" người phỏng vấn ở phía sau muốn gọi anh, nhưng họ chỉ có thể nhìn bóng lưng Chung Tư Mộ nhanh chóng biến mất trong đám đông.

 

Lúc này trong nước là khoảng 7-8 giờ, là thời gian nhân viên văn phòng kết thúc công việc trong ngày, nhóm sinh viên có thể nằm trên giường và lướt Weibo. Đủ loại tin tức trên mạng được hàng trăm triệu người lướt qua, thỉnh thoảng có một hai tin tức bùng nổ, rồi nhanh chóng biến mất. Đột nhiên, một Weibo với hàng trăm ngàn người hâm mộ đăng một tin nhắn.

 

"Viên Viên làm việc không công bằng: Hôm nay thật sự là một ngày tồi tệ, lòng tốt bị lôi ra để làm việc với mục đích xấu. Tiểu thịt tươi họ T, hy vọng sau này sẽ không cùng anh hợp tác nữa."

 

Hôm nay, cô không còn là người dẫn chương trình xinh gái, dễ thương trên Red Web. Tin tức chứa một lượng thông tin khổng lồ như vậy. Ngay sau đó Weibo này đã được chụp màn hình và bão chia sẻ. Đồng thời, họ của người mà Viên Viên đã đắc tội là T. Tiểu thịt tươi đó là ai đã làm dấy lên những cuộc thảo luận sôi nổi của cư dân mạng, không có ai từ chối việc hóng những câu chuyện phiếm trong làng giải trí.

 

Chỉ trong mười phút, chủ đề về #Họ tên của tiểu thịt tươi T đã đứng đầu. Loại lời buộc tội vô căn cứ này là rắc rối nhất, vì nó không có luận điểm rõ ràng và không thể bác bỏ nó một cách mạnh mẽ. Tuy nhiên một khi người qua đường nhận ra nó ám chỉ ai, nó sẽ hủy hoại hết thiện cảm của người qua đường.

 

Trong khu vực bình luận, rất nhiều fan người da màu phức tạp đã bắt đầu lợi dụng chủ đề này, fan của các nam minh tinh họ T cũng xông vào phản đối fan da màu, họ đưa ra đủ loại ví dụ để phản bác, tuyệt đối không để lỗi đổ hết lên đầu mình. Chỉ một lúc, tất cả các bình luận của fan liên quan tràn ngập Internet, và có vẻ như "bữa tiệc" tối nay đã được đặt trước.

 

Là người khơi mào mọi chuyện, Viên Viên cười thỏa mãn ném điện thoại xuống. Sau nửa giờ nữa, khi sự việc lan rộng, cô sẽ xóa Weibo của mình và không còn cách nào khác ngoài việc phủ nhận. Tuy nhiên, nội dung Weibo đã in sâu vào tâm trí của đại đa số cư dân mạng. Khi người dẫn chương trình “Hôm nay bạn có dễ thương không?” chính thức công bố khách mời của tập tiếp theo, ai là tiểu thịt tươi họ T đã rõ ràng. Đến lúc đó, dư luận nhất định sẽ đủ để tấn công Thẩm Du, người không có công ty quản lý, uống một hớp để trở nên nổi tiếng. Giới giải trí là như vậy, nếu không dạy cho anh ta một bài học, lần sau chẳng phải ai cũng dám giẫm lên đầu cô sao?

 

Viên Viên mỉm cười đứng dậy đi tới tủ rượu lấy một chai rượu đỏ mở ra nhấp vài ngụm. Cảm thấy không thoải mái, cô dứt khoát cởi áo bra ra và đứng trước gương xoa bóp ngực mình. Nhắc mới nhớ, đã lâu rồi cô không được "chơi" rồi, mấy ngày nữa chị em sẽ tổ chức lễ trưởng thành, mua sắm cũng được nhưng phải cẩn thận. Làm minh tinh thật phiền phức, Viên Viên hừ một tiếng, giả vờ trong sáng cô đã chán rồi.

 

Đáng tiếc định mệnh không cho Viên Viên thực hiện kế hoạch của mình một cách suôn sẻ. Mười phút sau, tổ chương trình gọi đến.

 

"Anh đang nói về cái gì vậy?" Quần áo của cô đang không được chỉnh tề, bờ vai thơm tho và vạt áo nửa trần rủ xuống, khuôn mặt khả ái nhìn thật gớm ghiếc, cô sẽ nhảy dựng lên nếu nhìn thấy ngoại hình của bản thân hiện tại.

 

"Xin lỗi, Viên Viên, công ty chủ quản của chúng ta quyết định cải biên chương trình, cho nên chúng ta cho cô nghỉ dài ngày, tạm thời cô không cần dẫn chương trình nữa." Giọng nói của người phụ trách nhẹ nhàng dịu dàng, không chê vào đâu được, nhưng lời nói của anh ta cũng đủ gây sát thương khiến Viên Viên phát điên lên. Mặc dù lời nói của người phụ trách rất khéo léo, nhưng Viên Viên chắc chắn đã nghe ra ẩn ý đằng sau, rõ ràng là không muốn hợp tác nữa. Cô cảm thấy mệt mỏi với việc lúc nào lên hình cũng phải giả vờ ngây thơ trong sáng, nhưng cô còn có thể làm gì khác nếu cô không được dẫn chương trình nữa?

 

"Không phải chứ, anh Bạch đợi chút, có thể nói cho em biết là đã xảy ra chuyện gì không?" Trong lòng ngập tràn sự lo lắng, giọng nói của Viên Viên rốt cuộc cũng dịu đi, mang đến cảm giác đáng thương và ủy khuất giống khi đứng trước ống kính.

 

Đáng tiếc là người phụ trách lại không thích điểm này của cô. "Tôi cũng không biết. Phía trên thông báo như vậy. Cô nên đi hỏi người khác đi."

 

Điện thoại bị cúp, âm thanh lạnh lùng vang lên, Viên Viên đứng sững người vài giây, đột nhiên điên cuồng lật danh bạ. Đây quả thực là một đêm "đại tiệc" nhưng tiếc rằng đầu bếp lại thành cô.

 

"Ông chủ, tôi đã liên hệ với bên Coke Video và hứa sẽ hợp tác với họ nếu họ sa thải Viên Viên." Mary một tay cầm điện thoại, một tay lướt trên máy tính bảng, nói với tốc độ nhanh hơn bình thường rất nhiều. Ông chủ đang tức giận nên cô cũng không dám khiêu khích, "Bây giờ chúng ta có nên xóa tất cả tin tức liên quan trên mạng trước đi không?"

 

"Weibo đó đã đăng hơn mười phút, những người nhìn thấy đều đã thấy, bây giờ xóa? Đoàn đội của chúng ta cũng chỉ cần một cái bấm là có thể xóa được hết sao?" Ngữ khí của Chung Tư Mộ rất lạnh lùng tràn đầy tức giận, giống như núi lửa chuẩn bị phun trào. Lần trước ông chủ cũng tức giận như vậy, Mary chợt rùng mình không dám nghĩ tiếp nữa.

 

"Vậy chúng ta sẽ thêm dầu vào lửa, dẫn dắt dư luận. Vừa vặn anh Du còn ở bệnh viện, em đã lấy được đoạn băng chính của chương trình hôm nay rồi." An Vy nhanh chóng nói ra kế hoạch thứ hai.

 

"Cẩn thận một chút, đừng quấy rầy cậu ấy nghỉ ngơi. Còn về Viên Viên, cũng đừng đuổi đi, xong việc thì đào lại đi. Loại người này chỗ sạch chỗ bẩn không thể phân biệt rõ được, coi như tôi đang cảm ơn cô ta." 

 

Chung Tư Mộ nhấn rất mạnh chữ cảm ơn, nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, như thể nó không phải là sản phẩm điện tử mà là bà chủ dẫn chương trình kia đang dùng hết sức nhéo vào tay anh. Anh nghĩ đến giấy kết quả y tế mà An Vy vừa gửi, cảm thấy thà rằng bóp cổ anh đến chết còn hơn. Triệu chứng nghiêm trọng như vậy, tại sao bây giờ anh vẫn đang ở Pháp, không thể trực tiếp đến xem xét tình hình?

 

Trong văn phòng của một bệnh viện tư nhân ở Bắc Kinh, bác sĩ Trương hắt hơi và đẩy kính đọc sách của mình. Vì để cho Thẩm Du có thêm thời gian nghỉ ngơi, ông đã cố ý phóng đại triệu chứng lên, không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu.



Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/12/2023 21:50
52
19/11/2023 00:14
26
09/11/2023 23:54
28
08/11/2023 01:27
28
17/10/2023 23:07
31
15/10/2023 00:20
21
14/10/2023 00:36
23
12/10/2023 23:52
23
07/10/2023 16:41
25
22/08/2023 22:02
42
14/08/2023 22:26
32
18/06/2023 13:32
81

Bình luận

Nội dung liên quan