The Wolf Team

10/05/2023 22:28 80 lượt truy cập

Quý nhân phù trợ Du
Chương 32 - Gặp gỡ ở phòng tập

Báo cáo

"Màu sắc yêu thích của anh Du là:"

 

"Xám bạc."

 

"Trái cây yêu thích:"

 

"Dưa lưới mật."

 

"Mẫu người con gái yêu thích:"

 

Cuộc phỏng vấn chỉ kéo dài trong một thời gian ngắn và câu hỏi ấy đã thành công khiến Thẩm Du mắc kẹt lại. Đơn vị truyền thông đầu tiên đến bảo tàng nghệ thuật để phỏng vấn cậu là một tài khoản giải trí nổi tiếng trên Internet. Tài khoản này được chào đón nồng nhiệt nhờ những câu hỏi thú vị và tương tác cao với cư dân mạng. Bởi vì Thẩm Du đang có độ phủ sóng cao, có rất nhiều câu hỏi cơ bản mà người hâm mộ muốn biết nhưng chưa có câu trả lời, vì vậy tài khoản giải trí này đã chuẩn bị một số câu hỏi khởi động để Thẩm Du thích nghi. Nhưng ngay cả khi là phần khởi động, vẫn có một số câu khá khó để trả lời.

 

Thẩm Du rời mắt khỏi ống kính, suy nghĩ một chút rồi cười đáp: “Tôi thích một cô bé hoạt bát, vui vẻ và nhiệt tình.”

 

"Anh Du nói chi tiết như vậy, chẳng lẽ trong lòng anh đã có nguyên mẫu nào rồi chăng?" Với sự nhạy bén nghề nghiệp, người phỏng vấn cố gắng đào sâu hơn.

 

"Có, em gái tôi chính là nguyên mẫu." Thẩm Du cười nói, trả lời mà không bị vấp.

 

"Em gái? Có phải là em gái ruột của anh không?" Người phỏng vấn tiếp tục hỏi. Tuy rằng đoán chừng sẽ không tìm được thêm thông tin gì về vụ bê bối, nhưng có thể tiết lộ một ít quan hệ gia đình của Thẩm Du cũng tốt.

 

"Em gái ruột nhỏ hơn tôi mười một tuổi, cô bé rất dễ thương." Thẩm Du gật đầu thừa nhận, dừng đề tài này lại.

 

Trừ khi có mục đích khác, những người nổi tiếng hiếm khi muốn tiết lộ người thân của họ trước công chúng. Người phỏng vấn hiểu được tình huống, anh ta không tiếp tục chủ đề này mà chuyển sang câu tiếp theo.

 

"Anh Du gần đây đã nhận được sự chú ý rộng rãi trên Internet. Nhiều cư dân mạng có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi anh. Chúng tôi đã trích xuất một số câu hỏi và muốn nhờ anh Du trả lời chúng."

 

"Câu hỏi đầu tiên đến từ cư dân mạng vic: Anh Du cảm thấy như thế nào khi lần đầu tiên lọt vào danh sách hot search với cụm từ “Quý nhân phù trợ”, và anh cảm thấy thế nào khi được phỏng vấn với tư cách là một người qua đường vào tối hôm đó?"

 

An Vy sớm nhắc nhở Thẩm Du, rất nhiều chuyện trước kia của cậu đều sẽ bị đào lên ở trên mạng, lần phỏng vấn này phong cách có chút cổ quái. Cho nên Thẩm Du nghe câu hỏi này cũng không có gì ngạc nhiên.

 

"Tôi nhớ là tôi biết rằng mình đang trên hot search khi đang quay phim. Lúc đó tôi không có cảm xúc đặc biệt nào, nhưng nó vẫn khá kỳ lạ. Các nhân viên xung quanh cũng nói đùa với tôi về chuyện này và bảo tôi sau này khi đi ra ngoài nhớ phải trang điểm đấy." Thẩm Du cười, nghiêm túc trả lời: “Còn về nội dung phỏng vấn, tôi không nhớ rõ, bởi vì lúc đó là nửa đêm và trời đang mưa.”

 

"Vậy anh nghĩ thế nào về việc mọi người không nhận ra anh trong cuộc phỏng vấn?" Người phỏng vấn không bị đánh lừa và hỏi lại.

 

Câu hỏi này hơi nhạy cảm, nếu trả lời không khéo rất có thể hình ảnh của bản thân sẽ bị hạ thấp. Tại sao không ai nhận ra cậu? Bởi vì cậu không nổi tiếng? Tất nhiên, cậu không thể nói như vậy trong cuộc phỏng vấn. Thẩm Du suy nghĩ một chút, rồi quyết định rẽ sang một con đường khác.

 

"Tôi đóng phim đã nhiều năm nhưng có ít khán giả biết đến tôi. Vì vậy, khi nghỉ ngơi, tôi có thể thoải mái đi lại, tự mua đồ mà không lo bị dòm ngó. Tình huống đêm đó thực ra là cuộc sống hàng ngày của tôi. Bình thường thôi, không có gì đặc biệt cả."

 

“Nói cách khác, cuộc sống của anh Du ngoài diễn xuất ra thì rất đơn giản và yên bình.” Người phỏng vấn cuối cùng cũng dành được lời tốt đẹp.

 

"Vâng, đơn giản cũng sẽ giúp tôi tập trung vào việc định hình vai diễn hơn." Thẩm Du nói tiếp.

 

Câu hỏi đầu tiên đã đào mọi thứ có thể đào được, người phỏng vấn chuyển sang câu hỏi thứ hai.

 

"Vậy chúng ta hãy xem câu hỏi tiếp theo, từ một cư dân mạng tên là Đẳng Đăng Đăng Đăng. Câu hỏi của cư dân mạng này hẳn là điều mà nhiều người hâm mộ anh Du muốn biết: Xin chào, anh Du. Em là một người hâm mộ mới của anh. Em đã trở thành người hâm mộ anh vào ngày hôm qua. Em thấy mọi người đều gọi anh là anh Du, vậy anh thích bọn em gọi anh như thế nào? Còn nữa fandom của anh cũng chưa có tên chính thức, bọn em tự đặt tên là Cá khô nhỏ, anh thấy sao, anh có muốn tự đặt tên cho fandom của mình không?"

 

Cá nhỏ, Thẩm Du đột nhiên nhớ đến tin nhắn WeChat mà cậu đã đọc cách đây không lâu, cậu vội vàng thu hồi suy nghĩ của mình, "Thật ra, bạn muốn gọi tôi là gì cũng được. Tôi lớn tuổi hơn hầu hết các bạn, phải không? Gọi là anh Du hay Cá nhỏ cũng không sao, về phần tên fandom là Cá khô nhỏ, tôi cảm thấy cái tên này rất đáng yêu, chúng ta cứ lấy tên này luôn đi."

 

Người phỏng vấn thích những nghệ sĩ trả lời mọi câu hỏi một cách nghiêm túc của một danh sách dài những người theo dõi. Sau khi Thẩm Du nói xong, anh ta tổng kết lại bằng giọng điệu đùa cợt, "Cá khô nhỏ, em nghe thấy chưa, anh Du đã tự mình xác nhận. Có thể gọi là anh Du hoặc những cái tên khác, nhưng hình như gọi bằng một cái tên khác chính là thừa nhận việc bạn lớn tuổi hơn anh Du."

 

"Tôi không có ý như vậy." Thẩm Du mỉm cười có chút tinh nghịch.

 

"Được rồi, chúng ta hãy xem câu hỏi tiếp theo."

 

Các câu hỏi do tài khoản giải trí này đưa ra được chọn lọc cẩn thận, có thể hơi khó trả lời nhưng không liên quan đến các câu hỏi khiêu khích. Mười phút sau phỏng vấn kết thúc, một phương tiện truyền thông khác đến sau cũng làm cách tương tự, Thẩm Du đã có kinh nghiệm nên có thể trả lời một cách dễ dàng hơn. Sau khi chỉnh sửa và phát hành, hiệu quả sẽ rất tốt.

 

"Anh Du, người của bên Film Critics Network đang bị kẹt xe, ước chừng mười phút nữa mới có thể tới." An Vy thấy những người khác đã rời đi, liền đưa cho Thẩm Du một cốc nước, “Nói đến đây, hôm nay em mới phát hiện ra anh Du thích đậu phụ muối.”

 

Theo thông tin, một người miền nam bản địa thực sự là người thích ăn mặn.

 

“Khụ.” Thẩm Du nghẹn ngào. Những câu hỏi trong cuộc phỏng vấn càng về sau càng trở nên kỳ lạ hơn, "Thật ra đậu phụ ngọt với đậu đỏ cũng ngon nhưng anh thích vị mặn hơn".

 

"Nào, tương tác với người hâm mộ hôm nay vẫn chưa được đăng. Anh Du, đứng bên cửa sổ đi, em sẽ chụp cho anh một bức ảnh." An Vy lấy điện thoại ra, chọn góc sáng. Thẩm Du nghe thấy vậy liền đi tới. May mắn thay, An Vy rất linh hoạt.

 

Mười phút sau, Weibo của "Trợ lý riêng Thẩm Du" lại được cập nhật. Chàng trai trong bức ảnh mặc một chiếc áo sơ mi cộc tay giản dị và chiếc quần màu đen, đứng bên cửa sổ đầy nắng, hai tay đút túi quần, phần thân trên hơi ngả về phía sau, đôi mắt nheo lại và mỉm cười, có vẻ như đang đắm chìm trong nắng sớm ấm áp. Đằng sau cậu, một vùng hậu cảnh rộng lớn bị ánh sáng làm mờ đi thành hư không.

 

"Anh Du của ngày hôm nay. Anh Du đã làm việc chăm chỉ vào buổi sáng, sẽ sớm có một cuộc phỏng vấn mới. Tiết lộ một bí mật là anh Du thích ăn đậu phụ muối."

 

Weibo vừa được đăng lên, lượt bình luận và lượt thích tăng theo cấp số nhân, An Vy cuối cùng cũng cảm nhận được sự nổi tiếng của Thẩm Du đã tăng lên rất nhiều kể từ ngày hôm qua.

 

"Này này, sao tôi và anh Du lại người ăn ngọt, người ăn mặn vậy."

 

"Trời ạ, đậu phụ muối, câu hỏi của tôi rớt rồi sao? Đúng không?"

 

"Không nói nhảm nữa, chúng ta đi ra ngoài ăn đậu phụ đi, để lão bản thêm hai thìa canh cải chua."

 

"Ghen tị lầu trên, người phương Nam chỉ tìm được đậu phụ ngọt thôi, nở một nụ cười mệt mỏi. Tạm biệt."

 

"Ngày ngày xưng tụng vẻ thịnh sắc mỹ nhân anh Du, lầu trên nói về đậu phụ có sai sót không. Tôi cũng thích đồ ăn mặn."

 

An Vy không biết liệu các bình luận có sai lệch trọng tâm hay không nhưng cô rất vui khi đọc được những bình luận tương tác từ người hâm mộ. Theo đuổi ngôi sao là quá trình theo đuổi những người bạn thích và là một trong những cách để kết bạn. Một nhóm lớn những người có danh tính khác nhau từ nam và bắc không có bất kỳ điểm giao nhau nào trong cuộc sống thực, nhưng vì họ đã trở thành bạn bè vì cùng thích một người, họ vui vẻ theo đuổi các ngôi sao cùng nhau theo nhiều cách khác nhau. Đây là điều mà một nghệ sĩ chất lượng cao nên mang đến cho người hâm mộ của mình, và một cộng đồng người hâm mộ gắn kết sẽ mang lại sức mạnh cho nghệ sĩ.

 

Nhiều nghệ sĩ sẽ có các đội chuyên trách để định hình hình tượng của họ và phát hành tin tức. An Vy đã nhiều lần vỡ mộng trong thời gian thực tập trong ngành. Ban đầu, khi ông chủ yêu cầu cô làm trợ lý cho anh Du, cô đã lo lắng về việc liệu hình ảnh của người kia khác với những gì cô nghĩ hay không, nhưng bây giờ, sau vài tuần quen nhau, An Vy chỉ muốn tóm lấy con Cá nhỏ này.

 

"Vậy Thẩm tiên sinh nghĩ thế nào về sự thay đổi phong cách của đạo diễn Chung Tư Mộ? Điều này có khiến anh lo lắng về sự hợp tác của mình không?"

 

An Vy ngẩng đầu nhìn, Thẩm Du đang nghiêm túc trả lời phỏng vấn của Film Critics Network. Khi nói về diễn xuất, biểu hiện của anh trở nên rất nghiêm túc.

 

"Như đã đề cập trước đó, tôi đã tiếp xúc với các tác phẩm của Đạo diễn Chung từ khi còn là sinh viên. Tôi đã nghiên cứu từng bộ phim nhiều lần và mỗi lần tôi lại có những hiểu biết mới. Phong cách của Đạo diễn Chung có thể thay đổi vì tài nguyên anh sử dụng rất đa dạng. Mỗi bộ phim kể về những câu chuyện với trọng tâm khác nhau và sử dụng các kỹ thuật, phong cách quay khác nhau, tuy nhiên, tôi cũng cảm thấy rằng trên thực tế, tất cả các bộ phim của đạo diễn Chung đều thể hiện qua cảm xúc này, đó là sử dụng các nhân vật và bối cảnh trong phim để thể hiện thái độ trừu tượng trong tâm trí của anh ấy. Nếu nghiên cứu kỹ, mọi người cũng có thể cảm nhận được sự thay đổi trong tâm lý của anh ấy trong quá trình quay từng bộ phim."

 

An Vy thấy một số nhà phê bình phim đến phỏng vấn dần dần lắng nghe với vẻ mặt tán thành, trong lòng cô có chút tự hào. Khó trách ngay cả những người như ông chủ cũng đối xử khác với anh Du. Có lẽ anh ấy rất hiểu ông chủ.

 

Đã 12 giờ trưa sau khi cả ba cuộc phỏng vấn kết thúc. Sau khi chào tạm biệt, Thẩm Du và An Vy ăn một bữa ăn theo công thức mà Tiêu Cầm đưa ra, cậu liền mặc đồ thể thao và một mình đến phòng tập thể hình ngày hôm qua.

 

"Cậu Du, tối hôm qua có vẻ cậu nghỉ ngơi không tốt." Tiếu Cầm nhìn thấy Thẩm Du không hài lòng nói: "Tốt nhất là đảm bảo thời gian ngủ đầy đủ trong chu kỳ thể dục."

 

"Thật xin lỗi, tối hôm qua là ngoài ý muốn, lần sau sẽ không như vậy nữa." Thẩm Du xấu hổ giải thích. Khi đến đây cậu có chút e ngại, sợ nếu nhìn thấy Chung Tư Mộ thì không biết nên nói gì, nhưng người đó cũng không lộ diện. Thẩm Du không biết tâm trạng của mình lúc này là như thế nào.

 

May mắn thay, Chung Tư Mộ có lẽ đã không nói bất cứ điều gì với Tiếu Cầm, điều này giúp Thẩm Du đỡ bối rối. Thời gian sau, Thẩm Du đến phòng tập của Tiếu Cầm để kiểm tra sức chịu đựng huấn luyện của mình, nhớ tới mấy chu kỳ huấn luyện mà Tiếu Cầm đã lập ra, sau đó bắt đầu đổ mồ hôi luyện tập. Tập thể hình luôn là cách tốt nhất để giải tỏa những suy nghĩ khiến bản thân mất tập trung. Khi thời gian và cường độ huấn luyện tăng lên, đầu óc Thẩm Du dần trở nên trống rỗng và tạm thời quên đi những gì mà Chung Tư Mộ đã dạy cậu ở đây đêm qua.

 

Thời gian thoáng chốc đã đến bảy giờ tối, thời gian thể dục theo quy định đã kết thúc. Sau khi Thẩm Du và Tiếu Cầm chào tạm biệt nhau, đang chuẩn bị về nhà thay quần áo đi tắm thì cậu nhận được điện thoại của An Vy.

 

"Anh Du, anh huấn luyện xong chưa?" An Vy rõ ràng là đang bị tắc đường.

 

"Xong rồi, có chuyện gì vậy?" Thẩm Du vừa thư giãn vừa tản bộ nghe điện thoại, dần dần đi tới bờ sông nhân tạo gần khu dân cư cao cấp này. Bởi vì trời đã khuya, bờ sông nhân tạo ít người đi bộ, thỉnh thoảng chỉ có một hai người trung niên và người già dắt chó đi ngang qua, cho nên không cần giấu mặt.

 

"Vừa rồi Thiên Thần liên lạc với em, muốn lấy danh nghĩa để anh và Trương Bắc Chinh làm quen trước khi quay phim, em bảo là để em bàn lại với anh, anh thấy thế nào?"

 

"Nói rõ hơn một chút đi." Thẩm Du khó hiểu nói.

 

"Video thử vai được gửi vào ngày hôm qua cho Châu Sơ Chi, dường như bị rò rỉ từ bên trong Thiên Thần... Có lẽ họ muốn giải thích với anh về vụ việc lần này. Anh Du, anh sẽ phải hợp tác với tân binh của họ trong hơn một tháng nữa, họ đánh giá tiềm năng của anh rất cao, tốt hơn hết là anh nên giải quyết dứt điểm chuyện này." An Vy đã có một số thông tin nội bộ.

 

“Vậy mai gặp nhé?” Thẩm Du thực ra đã biết được chuyện này vào đêm qua từ Chung Tư Mộ rằng giám đốc cấp cao ở Thiên Thần muốn đối phó với Châu Sơ Chi, vì vậy Chung Tư Mộ không muốn đào sâu chuyện này. Tuy nhiên, nếu đối phương đã đưa ra điều kiện hòa giải, Thẩm Du không thể cũng không nể mặt. Vì lòng tự trọng cao mà xúc phạm người khác, đây hoàn toàn không phải là một hành động khôn ngoan trong ngành giải trí.

 

"Được ạ, ngày mai. Để em trả lời bọn họ."

 

"Ừ, em vất vả rồi."

 

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Du thở phào nhẹ nhõm. Cậu mặc một chiếc áo len mỏng nhẹ, mồ hôi còn chưa khô hoàn toàn, cơ bắp đau nhức sau khi bị hơi nước trong gió thổi qua cũng dễ chịu hơn rất nhiều.

 

Về sớm tắm nước nóng vẫn tốt hơn. Thấy mình lơ đãng đi tới bờ sông nhân tạo, Thẩm Du bất đắc dĩ lắc đầu. Cậu định quay người đi về, lại thấy một bóng người quen thuộc chạy đến trước mặt.

 

"Trương Bắc Chinh."

 

"Anh Du." Rõ ràng đối phương cũng rất ngạc nhiên, tạm dừng nhịp chạy. Thẩm Du nhìn cậu một chút, thấy cậu ấy mặc áo gió trắng, quần ống rộng, đầu lấm tấm mồ hôi. Có lẽ cậu ấy đã chạy trong một thời gian dài.

 

“Anh Du, anh cũng đang tập thể dục à?” Trương Bắc Chinh hít một hơi điều chỉnh hô hấp, nhảy tại chỗ hai lần, cười hỏi Thẩm Du. Nụ cười của cậu khác với nụ cười thường thấy của Thẩm Du khi đi làm. Cậu không hề khom lưng, khóe miệng đang cười toe toét để lộ ra hai hàng răng khểnh trắng bóng, thoạt nhìn khiến người ta cảm thấy rất chân thành.

 

"Ừ, để chuẩn bị cho tác phẩm mới." Thẩm Du cảm thấy rằng Trương Bắc Chinh khác với những người khác và có ấn tượng tốt về cậu ấy. Bỗng có một cuộc gặp gỡ bất ngờ như này. Không có ánh đèn sân khấu hay không ai khác. Cả hai đều mặc đồ thể thao và mồ hôi nhễ nhại. Thẩm Du cũng tùy ý hơn, cười đáp.

 

“Thực tế, tập thể hình cần kiên trì mỗi ngày mới có hiệu quả”. Trương Bắc Chinh vừa nói vừa lau mồ hôi trên trán, Thẩm Du chú ý đến cơ bắp trên cánh tay của cậu rất phát triển, không giống như mới bắt đầu tập thể dục. Khiến cậu có cái nhìn khác hoàn toàn.

 

"Cậu có kiên trì tập thể lực không?" Thẩm Du có chút tò mò không biết tân binh của Thiên Thần đến từ nơi nào.

 

"A, nơi của em không gọi là tập thể lực," Trương Bắc Chinh nghe vậy cười ha hả, sau đó cậu nghĩ tới điều gì, "Đúng rồi, anh Du, anh không biết à, em là cựu chiến binh."

 

Cựu chiến binh? Thẩm Du nhìn lại tấm lưng luôn thẳng tắp, làn da màu lúa mì và đôi mắt sắc lạnh của Trương Bắc Chinh, cuối cùng cũng hiểu được sự không phù hợp của Trương Bắc Chinh với làng giải trí đến từ đâu.

 

Khi còn bé, cậu bé nào cũng có ước mơ làm quân nhân, Thẩm Du cũng không ngoại lệ. Tình cảm cậu dành cho Trương Bắc Chinh lập tức tăng lên rất nhiều, "Vậy tại sao cậu lại đi đóng phim?"

 

"Em bị thương khi đang làm nhiệm vụ và phải nghỉ hưu. Em vốn định về quê và mở một nhà hàng để mưu sinh." Trương Bắc Chinh xấu hổ gãi đầu nói. "Người do thám của công ty đã tìm thấy em, họ cảm thấy em là một người ưa nhìn và muốn ký hợp đồng với em."

 

“Lúc đầu em không định đồng ý, anh nói xem, anh Du, em phải bôi bao nhiêu cân phấn mới có thể trắng như người trên TV, nhưng là người nhà thuyết phục em, họ nói cứ thử xem, không được thì về quê, đi ăn ở nhà hàng có thể đóng quảng cáo tuyên truyền." Có lẽ cuối cùng cũng gặp được một người sẵn sàng lắng nghe và đang ở trong một môi trường thoải mái. Bản tính nói nhiều của Trương Bắc Chinh đã được khơi dậy, và cậu lảm nhảm "Ngay khi em mới gia nhập công ty, ông chủ đã cho em cơ hội tuyệt vời như vậy, diễn tác phẩm do đạo diễn Chung sản xuất, nhưng em lại càng cảm thấy bất an... Trong buổi thử vai hôm đó, cả hai người diễn xuất rất tốt, em giống như một tên côn đồ đi cửa sau vào vậy, chao ôi."

 

Trương Bắc Chinh có tinh thần chính nghĩa của một người lính, và rõ ràng cậu đã lo lắng về vấn đề này suốt thời gian qua. Thẩm Du cảm thấy rằng màn trình diễn của cậu trong buổi thử vai ngày hôm đó không hoàn hảo nhưng rất có tinh thần.

 

"Cậu nghĩ rằng đạo diễn Chung là một người có thể để cậu đi cửa sau sao? Anh ấy phải có tiêu chí chọn diễn viên của riêng mình. Những người từ các trường cao đẳng và đại học chuyên nghiệp chưa chắc chắn là phù hợp với tất cả các tác phẩm. Trong mắt anh ấy, cậu phải là ứng cử viên thích hợp nhất."

 

Trương Bắc Chinh có thể phân biệt giữa thiện chí và ác ý. Tính cách của cậu tương đối thô, nghe Thẩm Du an ủi xong, cậu liền nhanh chóng trút bỏ bực bội. Đột nhiên, cậu nghĩ đến một chuyện khác, cảm thấy không thể không nói cho Thẩm Du biết.

 

"Nhân tiện, anh Du, hôm qua hình như em thấy Châu Sơ Chi ở trên mạng mắng anh, anh đừng lo lắng, cứ mặc kệ đi, ông chủ lớn của tụi em nói sẽ thu dọn chuyện này, anh ta sẽ không còn xuất hiện trong vài ngày nữa."

 

Khóe miệng Thẩm Du giật giật. Mặc dù cậu gần như đã biết hết chuyện này, nhưng Trương Bắc Chinh nói thẳng như vậy. Có phải cậu ấy quá thẳng thắn rồi không?



Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/12/2023 21:50
52
19/11/2023 00:14
26
09/11/2023 23:54
28
08/11/2023 01:27
28
17/10/2023 23:07
31
15/10/2023 00:20
21
14/10/2023 00:36
23
12/10/2023 23:52
23
07/10/2023 16:41
25
22/08/2023 22:02
42
14/08/2023 22:26
32
18/06/2023 13:32
81

Bình luận

Nội dung liên quan