The Wolf Team

02/05/2023 23:58 91 lượt truy cập

Quý nhân phù trợ Du
Chương 31 - Ba cuộc phỏng vấn

Báo cáo

Cả đêm trằn trọc không ngủ, mãi đến khi hừng đông sắp ló rạng Thẩm Du mới ngủ được, 7 giờ 30 phút sáng lại bị chuông báo thức đánh thức. Cậu mở mắt và nằm bất động trên giường trong mười giây trước khi kéo ý thức trở lại cơ thể.

 

Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, Chung Tư Mộ đột nhiên thổ lộ tình cảm của anh ấy, Thẩm Du nghĩ đến những chuyện này liền cảm thấy đau đầu. Cậu hoàn toàn không thể thích một người đàn ông, nhưng những lời nói và biểu cảm của Chung Tư Mộ lại hiện lên trong đầu cậu hết lần này đến lần khác. Thái độ nghiêm túc và trịnh trọng của đối phương giống như một sự lên án thầm lặng đối với cậu - Làm sao cậu có thể từ chối?

 

Suy nghĩ nếu Chung Tư Mộ là một cô gái xuất hiện trong đầu Thẩm Du nửa chừng, đã lập tức bị bác bỏ. Lý do tại sao Chung Tư Mộ là Chung Tư Mộ là vì anh ấy bao gồm tất cả các khía cạnh bên ngoài và bên trong của mình. Nếu anh ấy chuyển giới, anh ấy sẽ không còn là anh ấy nữa.

 

Tối hôm qua Thẩm Du đột nhiên được tỏ tình, ý thức của cậu lúc đó khá hỗn loạn, suy nghĩ cũng không thông. Giờ nhớ lại biểu hiện của Chung Tư Mộ lúc đó, cuối cùng cậu cũng nhận ra sự thay đổi của Chung Tư Mộ, thất vọng và xa lánh.

 

Có phải anh ấy đã từ bỏ?

 

Đây rõ ràng là kết quả tốt nhất, nhưng trong lòng Thẩm Du lại cảm thấy không thoải mái. Sau khi xảy ra sự cố như vậy, họ sẽ không bao giờ có thể thân thiết như trước nữa.

 

Thẩm Du, người tràn đầy chán nản trong lòng, nằm bất động trên giường, nhưng công việc của một nghệ sĩ không thể dừng lại. Chiếc điện thoại đã tắt tối qua tự động bật lên vì báo thức, và một cuộc gọi đến.

 

"Alo, Tiểu An, sao vậy?"

 

Thẩm Du chật vật nhấc điện thoại lên, xem ID người gọi sau đó liền nhận cuộc gọi.

 

"Anh Du, cuối cùng anh cũng nghe điện thoại, tối hôm qua em đã rất lo lắng đấy." Giọng nói kích động của An Vy từ đầu bên kia truyền đến, Thẩm Du có chút xấu hổ. Sau khi về nhà vào đêm qua, cậu sợ nhận được tin nhắn từ Chung Tư Mộ nên đã tắt điện thoại đi sau khi tắm. Nó không tự động bật cho đến lúc đó. Đây thực sự không phải là điều mà một nghệ sĩ trưởng thành nên làm.

 

"Xin lỗi, tối qua anh không được khỏe nên đã tắt điện thoại, anh sẽ không làm như vậy nữa."

 

"Anh Du, anh không sao chứ?" An Vy trở nên nghiêm túc khi nghe thấy điều này. Ngay từ đầu cô cũng không trách Thẩm Du. Với tư cách là một trợ lý của người nổi tiếng, cô càng lo lắng hơn khi nghe Thẩm Du nói điều này. Cô ấy ngay lập tức ném vấn đề không trả lời điện thoại sang một bên.

 

"Tối hôm qua dính chút mưa, ngủ một lát là không sao rồi." Thẩm Du mơ hồ nói: “Đúng rồi, em gấp gáp tìm anh có việc gì sao?”

 

"Anh Du, anh không để ý một chút sự tình trên Weibo sao?" An Vy nghe xong dở khóc dở cười. Hôm qua xảy ra một trận lớn như vậy, sao người nghệ sĩ này lại giống người qua đường như vậy.

 

Thẩm Du nghe vậy liền gãi gãi đầu. Cậu không quan tâm đến mạng xã hội sau khi gặp Chung Tư Mộ vào đêm qua. Một là vì cậu không rảnh, hai là vì cậu tin tưởng vào khả năng của Chung Tư Mộ. Anh ấy nói rằng không có vấn đề gì thì là không vấn đề. Nghĩ đến Chung Tư Mộ, Thẩm Du lại cảm thấy đau răng, liền vội vàng đổi chủ đề, hỏi An Vy: "Em vội vàng tìm anh rốt cuộc là có chuyện gì?"

 

“Nếu như có chuyện gì, làm sao có thể nhàn nhã gọi cho anh như này,” An Vy cười nói, nửa câu sau cố ý kéo dài. "Chúc mừng anh Du, cuối cùng cũng ổn rồi."

 

"Cái gì?" Thẩm Du sửng sốt, không kịp phản ứng lại.

 

"Bỏ đi, để em nói lại từ đầu cho anh", An Vy thở dài cho tấm lòng hết mình vì nghệ sĩ của bản thân. "Chiều hôm qua, dưới sự thao túng của Châu Sơ Chi, dư luận trên mạng ngày càng lớn. Mọi người đều cho rằng anh đi cửa sau, thì Kim Khả lão sư đột nhiên đăng một bài báo ca ngợi kỹ năng diễn xuất của anh. Nhân tiện, anh tự mình đăng lại Weibo đó."

 

"Sau đó, Châu Sơ Chi lại đăng một blog và nói dối cho thấy anh ta hầu như không giải quyết được mớ hỗn độn do chính mình gây ra. Lúc này, sự chú ý của mọi người tự nhiên đổ dồn vào anh, người đã bị chỉ trích trước đó. Blog chính thức của studio đạo diễn Chung đã kịp thời đăng video thử vai của anh. Trong quá trình thử vai, mọi người đều khen ngợi anh có kỹ năng diễn xuất và ngoại hình xuất sắc. Các video về công dân nhiệt tình trước đó cũng được đào lại. Đoàn phim Theo đuổi ngọn gió cũng tận dụng cơ hội này đăng video quay cảnh anh thân thiết với Diệp Tử ở đoàn làm phim. Nói tóm lại, bây giờ trong lòng cư dân mạng, anh đã được gắn mác ôn nhu nhiệt tình, thuộc phái thực lực, cũng có thêm không ít người hâm mộ. Anh cảm thấy hạnh phúc không?"

 

Thẩm Du không có khái niệm cụ thể nào về cảm giác hạnh phúc, nhưng An Vy lại vui đến mức môi không ngừng cong lên, “Chính ra chuyện ngày hôm qua có lợi cho anh chứ không hề có hại gì.”

 

"Cũng không thể nói như vậy. Dù sao fan của Châu Sơ Chi cũng không thích anh, cho rằng anh đã cướp đi cơ hội thuộc về thần tượng của họ. Nhưng không sao. Thế giới rộng lớn như vậy, còn rất nhiều những người không thích Châu Sơ Chi. Chúng ta cứ thực hiện tốt lịch trình của mình, quan tâm đến họ làm gì."

 

An Vy nói rất nhiều chuyện, cuối cùng nói đến chuyện công việc. "Nhân tiện, anh Du này, vì số lượng phim truyền hình mới của đạo diễn Chung và những gì đã xảy ra ở hot search ngày hôm qua, một số phương tiện truyền thông muốn phỏng vấn anh, mà anh không trả lời điện thoại, vì vậy em chỉ còn cách tự quyết định giúp anh đồng ý với ba buổi phỏng vấn. Một là trang mạng đánh giá phim kỳ cựu với phong cách nghiêm ngặt và mức độ công nhận cao trong ngành, chủ yếu là phỏng vấn anh về tác phẩm mới của đạo diễn Chung, hai bên còn lại đều nổi tiếng trên mạng, hướng đến giải trí và phương tiện truyền thông mới hơn, vì lợi ích của sự nổi tiếng, câu hỏi có thể kỳ lạ hơn."

 

Thẩm Du vẫn luôn tin tưởng năng lực chuyên môn của An Vy, cô luôn giải thích mọi chuyện rất rõ ràng, nên cậu lập tức nói: “Phiền phức cho em rồi, sau này em có thể giúp anh quyết định những chuyện này, dù sao anh cũng không hiểu rõ, em mới là chuyên nghiệp."

 

"Aiya, sau này em sẽ chú ý nhiều hơn những tin tức này, nếu thích hợp thì sẽ cùng anh thảo luận." Sau khi An Vy được tin tưởng và giao phó, động lực làm việc của cô tăng lên gấp đôi.

 

"Em hẹn phỏng vấn với họ lúc mấy giờ? Sẽ mất khoảng bao lâu?" Thẩm Du muốn bắt đầu làm việc càng sớm càng tốt để kéo sự chú ý của cậu ra khỏi Chung Tư Mộ.

 

"Nói mới nhớ, anh Du, anh nói buổi chiều với buổi tối muốn tập thể hình, cho nên em tạm thời hẹn bọn họ lúc mười giờ sáng, địa điểm là cách nhà anh mười phút đi bộ tới chỗ viện bảo tàng mỹ thuật, anh thấy thế nào?"

 

"Được, anh đi sửa soạn chút." Thẩm Du không phản đối.

 

"Vâng, em cũng sắp đến nơi rồi, anh Du, nhớ ăn mặc đẹp, đến sớm một chút em trang điểm cho anh." Không có đoàn đội, An Vy phải lo lắng về mọi thứ như một người bảo mẫu. May mắn thay cô cũng thích như vậy.

 

Sau khi gọi điện xong, Thẩm Du xuống giường mở tủ quần áo, chọn từ trái sang phải, cuối cùng từ trong đống quần áo lấy ra một bộ quần áo mà em gái tặng vào dịp năm mới. Cô bé này chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi, nhưng gu quần áo của em ấy lại cao hơn anh trai rất nhiều. Cô bé đã để dành số tiền tiêu vặt mà Thẩm Du đưa cho hàng ngày và mua một bộ quần áo cho anh trai. Áo sơ mi cộc tay phối màu và quần harem đen kết hợp với nhau trông thật trẻ trung và thời trang. Thêm dây chuyền dài bằng bạc đính kèm, càng tăng thêm cảm giác năng động.

 

Thẩm Du đi tắm rửa rồi thay quần áo. Vừa nhìn lên, cậu đã bị làm cho hoảng sợ bởi quầng thâm của mình trong gương. Đêm qua suýt chút nữa thức trắng đêm, bây giờ thành ra thế này, đến sớm để An Vy trang điểm cho vẫn tốt hơn. Thẩm Du nghĩ ngợi, rồi tăng tốc thu dọn đồ đạc, nhưng khi cậu đổi giày định đi ra ngoài, thì điện thoại lại vang lên.

 

Thẩm Du nhấc điện thoại lên để xem, đó là số điện thoại của quản lý cũ, Mai Phi. Họ đã không liên lạc trong hơn một tuần kể từ khi chấm dứt hợp đồng. Lúc này, tại sao Mai Phi lại gọi điện cho cậu? Thẩm Du nhíu mày khi nghĩ đến lượt tìm kiếm phổ biến trên Weibo ngày hôm qua.

 

"Chị Mai, xin chào." Thanh âm của Thẩm Du không gần gũi cũng không xa lạ.

 

“Thẩm Du,” Mai Phi thì ân cần hơn rất nhiều, “Mấy ngày nay không có đoàn đội cậu vẫn thích ứng được chứ?”

 

"Em đã thuê một trợ lý mới rồi, mọi thứ vẫn ổn." Ngay cả khi bị ép buộc và đuổi đi, thái độ của Mai Phi cũng chưa bao giờ tử tế như vậy. Nếu không phải có chuyện không hay thì nhất định là gặp quỷ rồi, Thẩm Du không khỏi đề cao cảnh giác.

 

"Một trợ lý là không đủ. Trợ lý chỉ là lo cơm ăn, áo mặc, nơi ở và đi lại cho em thôi. Em còn phải có người có đủ kinh nghiệm trong giới dẫn dắt", Mai Phi nói một cách đầy hiểu biết: “Đặc biệt là hiện tại, em vừa nổi tiếng và nhận được đánh giá cao như vậy, lại không có tác phẩm nào nổi bật, nếu không có người đại diện chuyên nghiệp lo liệu, tài nguyên sớm hay muộn cũng sẽ cạn kiệt.”

 

Mai Phi cảm thấy rằng mình thực sự không may mắn. Người nghệ sĩ đã ra mắt năm, sáu năm nhưng không có sức ảnh hưởng lại bất ngờ giành được vai trong tác phẩm mới của Chung Tư Mộ sau chưa đầy hai tuần hết hợp đồng, thậm chí còn được mọi người yêu thích. Giọng điệu khó chịu của các giám đốc điều hành công ty khi họ liên lạc với cô, ngay cả địa vị hiện tại của cô trong công ty cũng không bỏ qua. Mai Phi chỉ có thể hy vọng vào tâm trạng của Thẩm Du, hứa hẹn sẽ đưa cậu quay về công ty trước khi tin tức về việc chấm dứt hợp đồng được công bố trên diện rộng. 

 

Tất nhiên, Thẩm Du có thể nghe thấy ý tứ của Mai Phi. Trong danh sách ưu và nhược điểm dài vô tận của Mai Phi, cậu quay đầu nhìn mình qua cặp kính, biểu cảm dở khóc dở cười trong vài giây. Chỉ trong hơn một tuần, một sự thay đổi lớn như vậy trong thái độ, kẻ yếu và kẻ mạnh, đây mới chính là ngành giải trí. Thẩm Du cảm thấy mình nên tức giận, nhưng trong lòng lại rất buồn. Bởi vì từ đầu đến cuối, cậu vẫn luôn là Thẩm Du, nhưng bởi vì vật đổi sao dời, cậu cũng nhận được đối đãi hoàn toàn khác.

 

"Chị Mai, chị nói đúng. Em cần một người đại diện chuyên nghiệp." Sau khi nghe Mai Phi nói xong, Thẩm Du đã sắp xếp lại cảm xúc của mình và nói chuyện một cách bình tĩnh. Trước khi cô ta trả lời, cậu lại nói tiếp. "Em nghĩ trợ lý bây giờ của em rất chuyên nghiệp."

 

Khi Mai Phi nghe thấy điều này, trái tim vốn dĩ nhất định phải chiến thắng của cô đã nguội lạnh đi một chút. Cô cũng nghĩ nếu Thẩm Du không có người tư vấn có chuyên môn bên cạnh, trong cuộc hot search tối hôm qua, cậu làm sao có thể xử lý mọi chuyện êm đẹp như vậy?

 

"Em đã tìm được công ty quản lý tiếp theo chưa?"

 

"Em có kế hoạch rồi." Thẩm Du đáp. Cậu không định ký hợp đồng với công ty trước. Dù sao vẫn còn phải quay phim, cậu sẽ có những lựa chọn tốt hơn khi cậu có nhiều tài nguyên hơn.

 

Câu nói này trong tai Mai Phi đã trở thành lời tuyên bố của Thẩm Du rằng cậu đã đồng ý với công ty tiếp theo. Cô cau mày, định bắt đầu dùng tình cảm để thuyết phục: "Tiểu Du, là chị nâng đỡ em từ khi ra mắt đến nay, em thấy không đã nhiều năm như vậy, em chắc chắn sẽ không thích ứng được với đội ngũ mới. Lần này công ty rất coi trọng em. Thời gian này chị nghĩ tốt hơn là em nên trở lại một môi trường quen thuộc."

 

Quả nhiên, Thẩm Du nắm chặt tay, cuối cùng tươi cười trả lời: "Cảm ơn chị Mai đã quan tâm, bất quá em đã quyết định là sẽ không trở về."

 

Sau khi quay trở lại, cậu sẽ phải cạnh tranh với Bạch Trúc Chánh để giành lấy một vị trí hoặc là với Liêu Khoa Nhất, cháu trai của Mai Phi để giành lấy tài nguyên. Quy mô của Hoa Lũng ban đầu rất nhỏ và không đa dạng các nguồn tài nguyên. Thẩm Du mặc dù đơn thuần, nhưng trong trường hợp nào cậu cũng không ngốc. 

 

Mai Phi đã thuyết phục cậu rất lâu, nhưng Thẩm Du đã hạ quyết tâm từ lâu. Nếu dầu và muối không vào, Mai Phi cuối cùng phải chấp nhận. Cô đặt điện thoại xuống và nghiền nát những chiếc bánh quy nam việt quất mà cô mang theo cho bữa trà chiều.

 

Thẩm Du này khi ở dưới trướng của cô cực kỳ ngoan ngoãn, bây giờ tại sao lại khó đối phó như vậy. Cô đã nói chuyện rất tử tế. Tất nhiên, Mai Phi chỉ cảm thấy hài lòng về điều đó. Công bằng mà nói, với không gian phát triển và thảo luận sôi nổi hiện tại của Thẩm Du, cô sẽ có đủ vốn để thách thức Hoa Lũng.

 

"Có chuyện gì với dì vậy?" ai đó đẩy cửa vào và hỏi Mai Phi với một nụ cười.

 

Mai Phi nhìn lên và thấy đứa cháu trai của mình, người đang ở trong tình trạng tốt về mọi mặt, cuối cùng cũng cảm thấy khá hơn. Thẩm Du không muốn trở lại cũng sẽ không trở lại. Khoa Nhất kém cậu gần chục tuổi, vẫn còn rất nhiều thời gian. Cô rất coi trọng đứa cháu này của mình, cô không tin vài năm nữa Thẩm Du sẽ nổi tiếng.

 

"Không phải giảng viên đang dạy cháu lời thoại sao, cháu đi lên đây làm gì?" Mai Phi ra hiệu cho Liêu Khoa Nhất ngồi xuống, lần này cậu tỏ ra thân mật và tự nhiên hơn.

 

"Dì à, dì đã nói rồi, một tuần nữa cháu sẽ đi tham gia chương trình tạp kỹ dành cho ngôi sao." Liêu Khoa Nhất trả lời Mai Phi với một nụ cười quyến rũ.

 

"Ừ, tuần trước chẳng phải dì đã nói với cháu rồi sao, đây là lần đầu tiên ra mắt công chúng của cháu." Mai Phi không hiểu tại sao Liêu Khoa Nhất lại hỏi câu như vậy.

 

“Hôm nay lúc ở lớp cháu đã gặp trợ lý của anh Trúc Chánh.” Liêu Khoa Nhất cúi đầu do dự nói, thần sắc có chút ủy khuất. "Cô ấy nói với cháu rằng anh Trúc Chánh cũng muốn tham gia chương trình này và muốn nhờ cháu nhường lại cơ hội."

 

"Đừng nghe cô ta nói nhảm," Mai Phi trực tiếp phủ nhận, "Trúc Chánh vẫn phải chuyên tâm đóng phim, thời gian ở đâu để tham gia các chương trình tạp kỹ. Dì nói đây là cơ hội dành cho cháu thì nó sẽ phải là của cháu."

 

"Ồ, chắc là cô ấy nghe lầm rồi. Bất quá cháu chỉ cảm thấy anh Trúc Chánh tựa hồ không thích cháu lắm, cho nên lúc chạm mặt cũng không thèm liếc mắt nhìn." Giọng cậu nhỏ dần và đầy uẩn khúc.

 

Mai Phi thở dài. Cô đương nhiên hiểu mâu thuẫn giữa Bạch Trúc Chánh và cháu trai mình. Đối với Bạch Trúc Chánh, trong lòng anh ta hẳn không thoải mái khi có thêm một người mới tiềm năng ở gần Mai Phi, cậu ta sẽ cướp tài nguyên của anh. Mai Phi chỉ có thể cố gắng cân bằng mối quan hệ giữa hai người. Rốt cuộc, một người là con bò vắt ra sữa của cô và người kia là cháu trai của cô ấy, bên nào cũng không thể mất được.

 

"Được, đừng tức giận với lo lắng nữa, thiếu ai cũng không được." Mai Phi cuối cùng chỉ có thể nói điều này với cháu trai mình.

 

"Vâng, vậy cháu yên tâm rồi. Cháu về lớp đây, gặp lại dì sau." Liêu Khoa Nhất lại nở nụ cười, chào Mai Phi rồi bước ra khỏi cửa, nụ cười trên khuôn mặt cậu dần chuyển sang tự mãn.

 

Trong khi các nghệ sĩ bên phía Mai Phi đang tranh giành nhau, thì Thẩm Du cũng đến bảo tàng nghệ thuật mà An Vy đã nói. Phòng trưng bày nghệ thuật nhỏ này nằm trong một tòa nhà hai tầng với cách trang trí rất độc đáo. Tầng một là nơi trưng bày đồ thủ công mỹ nghệ. Tầng hai là nơi khách tham quan có thể trải nghiệm quy trình làm đồ thủ công, không gian khá riêng tư. Khi Thẩm Du đến, nhân viên của ba hãng truyền thông còn chưa đến. Thấy An Vy vẫn đang phân loại mỹ phẩm, cậu liền mở điện thoại lên.

 

Có một số thông báo WeChat từ "Ngài nhảy hố".

 

"Anh mang con mèo nhỏ màu cam mà em nhặt được hôm qua đến bệnh viện thú cưng rồi, nó đã được gần một tháng tuổi, trông nó rất gầy vì bị suy dinh dưỡng. Tuy nhiên, cơ thể không có vấn đề gì lớn, nó có thể hồi phục được nếu chăm sóc tốt. Để anh cho em xem ảnh của nó và con mèo Anh của nhà anh. Một bức ảnh của Maruko."

 

Thẩm Du bấm vào bức ảnh lớn, nhìn thấy hai con mèo, một lớn một nhỏ, xếp cùng nhau trên trụ cào móng của mèo. Chú mèo lớn có bộ lông dài mềm mượt và ấm áp, thân hình trắng muốt, hai bên má và lưng màu xám nhạt rất đẹp, đôi mắt xanh trong veo, chiếc mũi hồng anh đào và chiếc đuôi to xù lông lười biếng tung tăng. Trông rất cân xứng với nó. Con mèo nhỏ màu cam ở bên cạnh so với nó đáng thương hơn nhiều. Cơ thể nhỏ hơn một nửa so với con mèo Anh. Nó nằm trên mép bục, đuôi của con mèo lớn quét vào nó, nhưng có vẻ như chúng có quan hệ tốt.

 

"Anh đặt tên là Tiểu Ngư, em thấy thế nào."

 

"Anh Du, lại đây trang điểm đi."

 

Giọng nói của An Vy đã kéo Thẩm Du đang rối bời về hiện thực. Cậu vội vàng bỏ điện thoại vào túi, bước đến chỗ An Vy rồi ngồi xuống. Rốt cuộc, cậu vẫn không trả lời tin nhắn.

 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/12/2023 21:50
52
19/11/2023 00:14
26
09/11/2023 23:54
28
08/11/2023 01:27
28
17/10/2023 23:07
31
15/10/2023 00:20
21
14/10/2023 00:36
23
12/10/2023 23:52
23
07/10/2023 16:41
25
22/08/2023 22:02
42
14/08/2023 22:26
32
18/06/2023 13:32
81

Bình luận

Nội dung liên quan