BLACK ROSE NOVEL

25/08/2023 16:39 170 lượt truy cập

[NOVEL] PHƯỢNG LỆ CỬU THIÊN - QUYỂN 1
Chương 11: Canh hạt sen có độc?

Báo cáo

» Không… Tam tiểu thư, người không thể nói lung tung! «

Cao ma ma sợ hãi nhìn Diêu Mạc Uyển, cơ thể run rẩy.

» Phụ thân, Mạc Uyển thật đói… «

Diêu Mạc Uyển không quan tâm đến dáng vẻ chật vật và thái độ kỳ lạ của Cao ma ma, sợ hãi nhìn Diêu Chấn Đình.

» Cái này cho con. «

Diêu Chấn Đình không có khẩu vị nên đẩy chén canh hạt sen trước mặt sang chỗ Diêu Mạc Uyển, dưới cái nhìn của Diêu Chấn Đình thì nữ nhi là một món hàng để kiếm lời. Dù Diêu Mạc Tâm là Hoàng Hậu hay Diêu Tố Loan là Quý phi thì trong mắt Diêu Chấn Đình, các nàng chỉ là công cụ giúp ông ta giữ vững vị trí của mình trong triều. 

Tất nhiên là Diêu Mạc Uyển vui mừng, tung tăng như con chim sẻ cầm chén canh lên dưới ánh mắt của mọi người. Có lẽ Diêu Mạc Uyển quá kích động nên làm chén canh rơi xuống đất, nước canh và hạt sen bị bắn ra đầy mặt đất.

» Không có quy củ! Ngọc Chi, còn không mau dẫn Tam tiểu thư xuống! «

Ánh mắt Đậu Hương Lan sắc bén, ném ánh mắt ra hiệu với nha hoàn của mình là Ngọc Chi.

» Thiên Lang! Mau trở về! «

Lúc Ngọc Chi muốn tiến lên bắt Diêu Mạc Uyển thì một con chó săn lưng màu đen và mắt màu xanh chạy từ ngoài cửa vào. Con chó kia tiến vào chính sảnh, xông đến chỗ canh hạt sen đang rơi đầy đất rồi thè lưỡi liếm.

» Lưu Tỉnh, đây là chuyện gì? Còn không mau kéo ra ngoài! Kinh động đến lão gia, ngươi muốn bị trách phạt hả! «

Diêu Đồ thấy thế, nghiêm khắc trách tội.

» Xin lỗi lão gia. Xin lỗi quản gia… Tiểu nhân sẽ dắt nó đi! «

Lưu Tỉnh sợ hãi nhìn Diêu Đồ, tiến lên muốn kéo Thiên Lang đi nhưng ai ngờ Thiên Lang lăn qua lăn lại trên mặt đất, kêu vài tiếng rồi chết.

» Canh… canh hạt sen này có độc? «

Thấy chó săn chết trên mặt đất, Diêu Đồ kinh sợ hô to nhìn Cao ma ma. Diêu Đồ là người trầm ổn, khôn khéo nên ông biết không thể trùng hợp vậy. Mỗi câu nói của Diêu Mạc Uyển đều chỉ thẳng vào Cao ma ma nên ông ấy kêu vậy chỉ là để thuận theo mọi chuyện thôi. 

» Làm càn! «

Diêu Chấn Đình cau mày, vô mạnh lên bàn rồi đứng dậy đi đến trước mặt Cao ma ma. Ông ta nhấc chân đá bà ta ngã thật mạnh xuống đất, tiện thể liếc sang Đậu Hương Lan ngồi bên kia.  

» Đây là hạ nhân tốt được bà dạy dỗ à! «

Diêu Chấn Đình trừng mắt, gần như là nhỏ giọng quát.  

» Lão gia minh giám. Nô tỳ đó… nô tỳ đó là hạ nhân làm việc trong viện Mạc Ly. Nhất định là Mạc Ly… «

Đậu Hương Lan nhỏ giọng cãi lại nhưng bị Diêu Chấn Đình quát.

» Hạ nhân này là người của ai. Lão phu đã sớm biết rõ! «

Diêu Chấn Đình chỉ cần nhớ đến màn xảy ra ở Vân Đức Lâu thì đã cảm thấy nội tạng trong cơ thể mình quay cuồng, giống như bị lửa đốt.  

» Phụ thân… Mạc Uyển sợ… «

Lúc này, Diêu Mạc Uyển giống như một nai con chưa hiểu chuyện gì. Nàng sợ hãi chạy đến bên cạnh Diêu Chấn Đình, nhát gan nói.

» Mạc Uyển, nếu con chỉ còn lại phụ thân thì con phải ở thật lâu trong phủ Diêu tướng. Phụ thân thề chỉ cần phụ thân còn sống một ngày thì không ai có thể tổn thương đến con! Người đâu, dẫn Tam tiểu thư về phòng nghỉ ngơi! «

Diêu Chấn Đình ném ánh mắt lạnh lùng sang chỗ Đậu Hương Lan, mỗi câu mỗi chữ đều mang theo mười phần cảnh cáo.

» Lão gia… «

Đậu Hương Lan muốn giải thích nhưng Diêu Chấn Đình đã phất tay áo bỏ đi. Diêu Đồ thấy Diêu Chấn Đình rời đi liền dặn dò Lưu Tỉnh mang thi thể con chó săn đi, ông ấy kêu Đinh Nguyệt mang Diêu Mạc Uyển về phòng. Sau đó, ông ấy cũng tức giận rời khỏi chính sảnh.   

» Lão gia… lão gia, ngài phải tin lão nô. Trong canh hạt sen không có độc! Sao lão nô dám hạ độc lão gia. Phu nhân… phu nhân, lão nô đã bán Tam tiểu thư vào viện Di Hương. Tam tiểu thư đang nói láo. Tất cả mọi chuyện đều là âm mưu của ả! Phu nhân, người phải tin tưởng lão nô! «

Cao ma ma thấy Diêu Chấn Đình đi xa thì đứng dậy, bò trước mặt Đậu Hương Lan dập đầu xuống đất, cả người không ngừng run rẩy.

» Tên ngốc biết chơi trò âm mưu? Cao ma ma, ngươi đúng là hài hước. Ngọc Chi, lôi Cao ma ma vào phòng trừng phạt. «

Ánh mắt Đậu Hương Lan tối tăm, nghiến răng nghiến lợi ra lệnh. 

Sau đó, bà ta không quan tâm đến tiếng kêu rên của Cao ma ma, đứng dậy rời khỏi chính sảnh. Trên đời này, người phản bội bà ta đều phải chết, Mạc Ly cũng vậy, Cao ma ma cũng thế.  

» Đừng… Đừng… Phu nhân! Lão nô bị oan! ~ «

Cao ma ma gào thét đầy thê lương nhưng cơ thể bà ta bị hộ vệ và gia đinh lôi ra khỏi sảnh chính, đi đến phòng trừng phạt. Phòng trừng phạt là nơi trừng phạt những nô bộc phạm sai lầm trong phủ. Bình thường, nô bộc đã tiến vào phòng trừng phạt thì hiếm khi lành lặn ra ngoài, có khi chỉ còn nửa cái mạng. 

Nửa đêm trôi qua, sương lạnh mịt mù, tiếng gào của Cao ma ma liên tục truyền ra đến tận giờ Sửu mới đứt quãng ngừng lại.

Trong viện Ngưng Hoa Các.

Gian phòng yên tĩnh được ngọn nến soi sáng, làn khói xanh bay ra từ lư hương lượn lờ khắp căn phòng làm nơi đó như giấc mộng.

» Tiểu thư, thật là hả giận! «

Đinh Nguyệt đóng cửa, đứng bên cạnh Diêu Mạc Uyển vui vẻ nói.

Diêu Mạc Uyển ngồi cạnh bàn, một tay chống cằm, tay còn lại cầm miếng bạc nhỏ khều nhẹ ngọn lửa với sắc mặt chăm chú. Sau khi nàng nghe hết tin tức từ chỗ Đinh Nguyệt thu thập được, mới thả miếng bạc xuống bình tĩnh đứng dậy.

» Đến lúc rồi, theo ta đến kho chất củi. «

Diêu Mạc Uyển đứng dậy, lông mi dài, đẹp và cong như cánh bướm. Trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo như trong đầm lầy u tối khiến người ta thấy sợ hãi. Đinh Nguyệt giật mình, tỉnh táo lại đã thầy Diêu Mạc Uyển rời khỏi viện Ngưng Hoa Các.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập

Bình luận

Nội dung liên quan