Xin chào kẹo sữa dưa hấu

25/03/2024 19:08 5.11 K lượt truy cập

Miệng quạ trời sinh
Chương 5

Báo cáo

Sau khi chạy ra khỏi nhà, tôi đi lang thang không mục đích trên bờ ruộng ở thôn, trăng sáng sao thưa, dù không có ánh đèn cũng chiếu sáng rõ từng con đường.

Nhưng lại gặp phải hai học sinh cấp ba tan giờ tự học buổi tối trong thôn.

Hai anh em này lớn hơn tôi ba bốn tuổi, dáng vẻ mười bảy mười tám. Đứa lớn tên Ngô Tá, đứa nhỏ tên Ngô Hữu.

Trước đây hai người bọn họ cũng từng gọi tôi là con câm, bị bà ngoại tôi tìm tới cửa méc với phụ huynh, vì ngại mặt mũi làng xóm nên nhà bọn họ nghiêm khắc thưởng cho hai người một bữa “măng xào thịt”*.

*Dùng để chỉ việc người lớn dùng lát tre đánh vào lòng bàn tay hoặc mông của đứa trẻ, nó cũng thường ám chỉ sự trừng phạt về thể xác.

Không ngờ lại chạm mặt trong hoàn cảnh này, hai người đưa mắt nhìn nhau, một trước một sau chặn đường tôi: "Thanh Thanh, đêm hôm khuya khoắt ra ngoài tản bộ hả?".

Tôi muốn chạy lại bị bọn họ giữ chặt tay, Ngô Hữu cười nói: "Tới chơi với mấy anh một lát đi, đừng vội về mà!".

Ngô Tá Ngô Hữu hai người kéo tay tôi, cứng rắn kéo tôi đến ruộng bắp, tôi muốn lên tiếng kêu cứu nhưng không phát ra được âm thanh nào, cổ họng như bị bông gòn chặn lại.

Ngô Tá đè tôi xuống ruộng bắp, bàn tay hư hỏng sờ soạng lung tung cởi cúc áo của tôi.

“Thanh Thanh lớn rồi này, mày nhìn làn da mịn màng này xem". Hắn kề sát miệng vào cổ tôi, cố gắng ngửi mùi hương trên người tôi.

Ngô Hữu trông có vẻ vẫn lo lắng: "Anh, sẽ không bị người ta phát hiện chứ. Cái con này bà ngoại nó hung dữ lắm!”.

Ngô Tá hung tợn nhổ nước miếng xuống bên cạnh: "Sợ cái gì, mày không muốn chơi sao? Nếu mày sợ thì về đi, ông đây sướng một mình”.

“Nó chỉ là một con câm mà thôi, đời này cũng không chắc có thể lấy được chồng, hai ta chơi nó chính là để ý đến nó”.

Dù chỉ mới mười hai tuổi, nhưng tôi cũng biết hai người này khẳng định không nghĩ chuyện tốt gì.

Tôi đang mặc một chiếc áo sơ mi nhưng nhanh chóng bị hai anh em bọn họ xé rách, bên trong chỉ còn lại cái áo lót nhỏ của tôi.

Hai người bọn họ một người đè tay, một người đè chân của tôi, sau đó muốn làm gì tôi thì làm.

Dưới tình thế cấp bách tôi buột miệng nói: "Nếu đụng vào tao, hai đứa tụi mày sẽ chết không có chỗ chôn”.

Ngô Tá Ngô Hữu giật mình, bọn họ không ngờ tôi biết nói.

Ngô Hữu vẫn hơi nhát: "Anh, nó không phải đứa câm, hay là thôi đi. Ngộ nhỡ nó nói ra thì phải làm sao?”.

Ngô Tá tàn nhẫn nhìn tôi: "Vốn tưởng hai anh em chúng ta chơi một chút rồi thôi, nếu nó biết nói vậy thì không thể giữ nó lại, lát nữa làm xong thì giết chết nó đi”.

Lòng tôi lạnh lẽo, Ngô Tá này chẳng qua chỉ là một học sinh cấp ba, sao tâm địa lại độc ác như vậy? Giết người trong miệng hắn dễ dàng như giết gà.

Tay hai anh em sờ soạng khắp người và miệng hôn lung tung trên người tôi.

Tôi cam chịu số phận nhắm mắt lại, trong lòng ngứa ngáy căm hận, nghĩ dù có chết cũng muốn hai anh em này chết cùng mình.

Ngay lúc Ngô Tá sột soạt cởi quần ra, lúc này một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên phát ra từ trên người tôi: "Á! Anh ơi, em bị rắn cắn, làm sao bây giờ?”.

Ngô Hữu giơ cánh tay lên, phía trên là một con rắn lục to bằng chiếc đũa, hắn sợ tới mức mặt mày tái mét.

Ngô Tá mắng một tiếng "mẹ kiếp" rồi buông tôi ra.

Nhanh chóng bước tới giúp em hắn lấy con rắn xuống, sau đó ghé vào trên cánh tay em hắn hút máu độc ra.

Lúc này không trốn còn đợi đến khi nào, tôi vắt chân lên cổ mà chạy.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
25/03/2024 19:14
0
25/03/2024 19:13
0
25/03/2024 19:12
0
25/03/2024 19:12
0
25/03/2024 19:11
0
25/03/2024 19:11
0
25/03/2024 19:10
0
25/03/2024 19:09
0
25/03/2024 19:08
0
25/03/2024 19:08
0
25/03/2024 19:07
0
25/03/2024 19:06
0
25/03/2024 19:05
0
25/03/2024 19:05
0

Bình luận

Nội dung liên quan