Xin chào kẹo sữa dưa hấu

25/03/2024 19:06 5.41 K lượt truy cập

Miệng quạ trời sinh
Chương 3

Báo cáo

Lại có tiếng gõ cửa bên ngoài.

Tôi vừa hút sợi mì thơm phức, vừa buồn bực trong lòng.

Giờ này mà ai còn tới nữa? Ngày thường nhà tôi cũng không có nhiều hàng xóm thân thiết lắm, một bà già cô quả dẫn theo một đứa câm, bình thường người ta còn tránh không kịp, chỉ sợ dính phải rắc rối.

Tôi thò đầu ra, nhìn thấy mẹ tôi, bà dẫn em trai tôi vào nhà, cực kỳ mệt mỏi đặt túi lên giường.

Trong lòng tôi hết sức vui mừng, mẹ biết hôm nay là sinh nhật tôi nên cố ý trở về mừng sinh nhật tôi đó ư?.

Mẹ cũng nhìn thấy tôi và mì trường thọ trước mặt tôi, bà nhíu chặt mày: "Hôm nay là sinh nhật của con hả?".

Em trai kéo tay bà: "Mẹ, con đói bụng con cũng muốn ăn trứng chiên”. Mẹ phớt lờ em trai, chỉ nhìn tôi chằm chặp.

Tôi gật đầu, tỏ vẻ hôm nay là sinh nhật tôi, có hơi mong đợi không biết mẹ có mua quà cho tôi hay không. Nhưng trong lòng lại phản bác, trong ấn tượng của tôi, mẹ không thể chỉ trở về vì để mừng sinh nhật tôi được.

Mẹ đột nhiên sải bước xông tới, tát tôi một bạt tai thật mạnh, sau đó khóc lóc thảm thiết: "Tao biết ngay, tao biết ngay cái thứ sao Tang Môn* mày muốn khắc tao đây mà!”.

*Sao Tang Môn: là một bộ sao nhạy cảm trong Tử vi lá số vì nó mang nhiều ý nghĩa tiêu cực khiến mọi người cảm thấy sợ hãi, lo lắng.

Tôi choáng váng trước một tát này, mặt nhanh chóng sưng lên.

Lúc này bà tôi cài cửa vào nhà, thấy tôi bị đánh, vội chạy tới đau lòng ôm lấy tôi: "Sao mày lại vô duyên vô cớ đánh con hả, hôm nay là sinh nhật mười hai tuổi của Thanh Thanh! Muốn nổi điên thì cút ra ngoài nổi điên cho tao”.

Mẹ tôi vừa khóc vừa cười, ngồi bệt dưới đất dùng ngón tay chỉ vào tôi: "Cái con khốn nạn này nó khắc con, mẹ ơi!",

"Ngày mai con đã có thể đi trả tiền cọc mua nhà rồi, nhưng hôm nay Hà Húc lại đốt cả nhà để xe điện của người ta!".

“Con bồi thường hơn hai trăm nghìn đó, hơn hai trăm nghìn con vất vả khổ cực tích góp trong tám năm toàn bộ mất ráo hết. Cư xá người ta cũng không cho con dẫn theo Hà Húc ở nữa, ép con phải trở về suốt đêm”.

Bà mông lung nhìn tôi với hai mắt đẫm lệ: "Rốt cuộc mày là tai tinh gì đầu thai hả, ngày trước rủa chết cha mày, giờ lại tới khắc tao với em mày. Sao mày không đi chết đi, tao xin mày, mày đi chết đi có được không!".

Tôi bị tiếng rống giận khàn cả giọng của bà làm bất động, nước mắt nhanh chóng trào ra.

Tôi không hiểu, theo như bà nói rõ ràng là em trai phóng hỏa đốt nhà xe của người ta, vì sao lại là lỗi của tôi?.

Bà ngoại đẩy tôi một cái: "Bé Thanh, con đưa em đi ngủ trước đi, để bà nói chuyện với mẹ con”.

Tôi gật đầu, muốn kéo tay Hà Húc.

Lại bị mẹ tôi gào lên: "Con câm trời đánh này, đừng đụng vào con tao”.

Nếu người ngoài nói tôi như vậy, bà ngoại sẽ chống nạnh mắng to ba trăm hiệp với họ, mắng kẻ đã chửi tôi đến mức phải dập đầu xin tha.

Nhưng người nói lời này là mẹ tôi, bà ngoại cũng không biết nên làm sao bây giờ.

Tôi nằm trên giường rơi nước mắt, suốt đêm cũng không ngủ, khóc đến nỗi đôi mắt hệt như quả óc chó.

Đêm đã khuya bà ngoại mới đến nằm cạnh tôi, thở dài ôm tôi vào lòng: "Bé Thanh đừng trách mẹ con, mấy năm nay nó sống cũng không dễ dàng gì".

Ngày hôm sau tôi vẫn đánh răng rửa mặt đi học như cũ, tôi coi mẹ tôi như không khí, bao năm qua bà ấy không hề quan tâm hay hỏi han tôi, ngược lại chỉ nói tôi là con câm trời đánh.

Câm thì sao? Dù gì tôi chỉ cần ngoại tôi đừng có nhận người mẹ này, bà ta không xứng làm mẹ tôi.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
25/03/2024 19:14
0
25/03/2024 19:13
0
25/03/2024 19:12
0
25/03/2024 19:12
0
25/03/2024 19:11
0
25/03/2024 19:11
0
25/03/2024 19:10
0
25/03/2024 19:09
0
25/03/2024 19:08
0
25/03/2024 19:08
0
25/03/2024 19:07
0
25/03/2024 19:06
0
25/03/2024 19:05
0
25/03/2024 19:05
0

Bình luận

Nội dung liên quan