Xin chào kẹo sữa dưa hấu

25/03/2024 19:12 4.89 K lượt truy cập

Miệng quạ trời sinh
Chương 11

Báo cáo

Buổi chiều, tôi nhìn thấy mẹ lén lén lút lút rời khỏi đám tang, Hà Húc đi theo sau mông bà. Tôi bình tĩnh đi theo.

Chỉ nghe Hà Húc vừa gặm giò heo vừa nói: "Mẹ, nhà thím Ngô nói, nếu mẹ ký tên thì bà ấy sẵn sàng đưa cho hai mẹ con mình 350.000”.

“Mẹ, dù sao ngoại cũng lớn tuổi rồi, chết thì đã chết”.

“Chúng ta có 350.000, chẳng những có thể trả tiền cọc nhà, còn có thể thuê cửa hàng buôn bán”.

Mẹ tôi lườm nó một cái: "Lời này cũng là nhà thím Ngô dạy con hả?".

Hà Húc kéo cánh tay bà: "Mẹ, ngoại chết rồi, dù thế nào mẹ cũng phải nghĩ cho con chứ. Con muốn về thành phố học”.

“Con không muốn ở lại cái vùng quê này đâu, bọn họ đều ức hiếp con, nói con có một người chị câm”.

"Mẹ nói xem, nhỡ đâu ngày nào đó chị con cũng khắc chết con thì sao?".

Mẹ tôi cắn răng hạ quyết tâm: "Con nói với nhà thím Ngô, bảo bà ấy buổi tối âm thầm tới tìm mẹ, con thu dọn một chút chúng ta cầm tiền, ký tên rồi đi”.

Sau đó cố ý dặn Hà Húc: "Đừng nói cho chị con biết, nhà bà ngoại để lại cũng dư dả cho nó rồi”.

Tôi bấu chặt vào khung cửa, mẹ xoay người lại bắt gặp ánh mắt của tôi.

Tôi lạnh lùng nói: "Muốn đi đúng không, ai cũng không được đi, ngoại còn chưa xuống mồ mà bà đã tha thứ cho kẻ hại chết ngoại, bà có xứng làm con gái của ngoại không?".

Mặt mẹ tôi hơi vặn vẹo, cũng không giả bộ nữa: "Tao không xứng? Vậy tao ở bên ngoài chịu khổ nhiều năm như vậy làm gì, không phải tao không muốn dưỡng già cho ngoại mày mà do bà ấy không có phúc phần đó”.

“Mày phải nghĩ cho em mày đi, em mày không có cha, sau này còn phải kết hôn sinh con. Em mày sống tốt thì nhà họ Hà của mày mới có hậu”.

Tôi cười lạnh: "Ai cũng không được đi". Nói xong xoay người đi vào rạp đám tang.

Mẹ tôi ở phía sau mắng: "Là mày dẫn người nhà họ Ngô tới, mày nói tao bất hiếu? Là mày hại chết ngoại mày”.

“Nếu mày thật sự thương bà mày thì mày nên đi theo bà ấy! Mày nên đi chết đi!”.

Tôi quay đầu lại khẽ cười với bà ta: "Nên chết là các người, tôi không chết. Bà ngoại bảo tôi phải khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!".

Một lát sau thím Ngô tới, mẹ tôi có vẻ rất tức giận ký vào đơn thông cảm cho bà ta ngay trước mặt tôi.

Lúc bà đang ký đơn thì đột nhiên ngoài cửa sổ cuồng phong gào thét, trên trời sấm chớp rền vang. Từng tia sét đánh xuống nơi cách rạp mười mét.

Mẹ tôi và thím Ngô hoảng sợ, bao gồm cả một số người giúp việc tang lễ.

Người lớn tuổi trong thôn dùng tay chỉ vào mẹ tôi: "Á Mai à, mẹ con đây là có oán giận. Con mau dập đầu với mẹ con đi!”.

Mẹ tôi hết hồn hết vía quay lại, quỳ xuống trước bức ảnh đen trắng của bà tôi: "Mẹ ơi, con cũng không còn cách nào khác. Mẹ thương con gái mẹ đi!”.

"Con không cha không chồng, mẹ cũng đi rồi, tương lai không ai giúp đỡ con nữa. Con không thể vì giận dỗi mà làm ảnh hưởng đến tiền đồ của Hà Húc được!".

Tôi đứng bên cạnh cúi xuống nhìn bà ta.

Bà ta phản bội nhưng lại nói thành chỉ là giận dỗi đơn giản như vậy, bà ta phản bội tôi, cũng phản bội cả bà tôi.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
25/03/2024 19:14
0
25/03/2024 19:13
0
25/03/2024 19:12
0
25/03/2024 19:12
0
25/03/2024 19:11
0
25/03/2024 19:11
0
25/03/2024 19:10
0
25/03/2024 19:09
0
25/03/2024 19:08
0
25/03/2024 19:08
0
25/03/2024 19:07
0
25/03/2024 19:06
0
25/03/2024 19:05
0
25/03/2024 19:05
0

Bình luận

Nội dung liên quan