Hạ Ngưng Team

06/11/2022 08:55 0 lượt truy cập

Lục Diệp Sinh Duyên
Chương 9: Lễ Khai Mạc Bắt Đầu

Báo cáo
Tiếng chuông vang lên, đã đến giờ khai mạc buổi lễ, tất cả các hoạt động từ các lớp đều được chuẩn bị kĩ càng. Lão Tần cũng đã đến để xem lớp mình đã chuẩn bị như thế nào. Các hạng mục đang dần diễn ra, hội thao cho khối 12, nhảy cổ động ở khối 10 và cuộc thi thiết kế báo tường ở khối 11. Những tiếng hò reo vang lên. Không khí ở đây bắt đầu nóng dần, sự hăng say cỗ cũ đến từ các cổ động viên. Những cuộc tranh đấu bắt đầu nổ ra với sự năng động nhiệt tình đến từ trường Nhất Trung.

Trong khi nhóm người của Cố Giang vẫn còn đang lo lắng về bài luận đã bị xé thì bỗng có thông báo từ giáo viên phụ trách hội thi là đã đến lớp 11A1 chuẩn bị sản phẩm trình bày lên thì bọn họ đều rối tung cả lên. Cố Giang nhanh chóng đem báo tường lên nộp.

Lâm Kỳ đột nhiên lên tiếng: “Chết rồi! Không biết là Hoài Nhiên có kịp không nữa, Cố Giang đã chạy đi nộp sản phẩm rồi mà còn chưa thấy bài luận đâu!!”

Lúc này, bỗng nhiên một giọng nói trầm ấm phát ra: “Này! Diệp Linh San, tôi viết xong bài luận văn cho nhóm mình rồi, cậu đem lên nộp đi!”

Diệp Linh San giật mình, kèm theo đó là sự ngỡ ngàng, hai mắt mở to ra nhìn chằm chằm vào Lục Hoài Nhiên. Ánh mắt hai người chạm nhau, bầu không khí có vẻ trở nên gượng hơn.

Lục Hoài Nhiên: “Cậu còn nhìn cái gì thế, sao còn chưa chịu lấy mà đi nộp nữa, hết thời gian bây giờ.”

Hoàn hồn trở lại, Diệp Linh San rút lại ánh mắt, tay cầm lấy bài luận văn và nhanh chóng chạy đến chỗ của giáo viên phụ trách.

Nộp xong bài luận văn, Diệp Linh San vẫn còn đang trong trạng thái ngỡ ngàng, chưa dám tin vào việc mình vừa nghe thấy được…

“Thế này là như thế nào vậy chứ?”

Người cô đơ ra, lấy tay vỗ vỗ vào hai gò má mình để xem là mình đang tỉnh hay là mơ. Lục Hoài Nhiên không như những người khác trách cô sao?

Không trách cô thì cũng thôi đi nhưng đằng này lại còn tỏ ra vẻ như chưa từng có chuyện gì xảy ra nữa? Hàng loạt câu hỏi được nhảy ra trong đầu cô, cô không thể hiểu nổi đến cùng trong cái đại não học bá của Lục Hoài Nhiên đang nghĩ như thế nào và mục đích cậu ta tính làm là gì...Đừng có nói là tỏ ra rộng lượng rồi một cước đá bay cô như phim truyền hình hay chiếu đấy chứ...

Đang trong mớ suy nghĩ hỗn độn thì tiếng MC trên sân khấu đang bắt đầu giới thiệu đến lượt nhóm các cô đã kéo ý thức của cô về với thế giới này. Nghĩ cũng lạ, người cô ngây ra, nhưng cũng không biết bằng cách nào mà lại đến được dưới sân khấu từ bao giờ mà không hề hay biết.

Ngước mắt lên sân khấu cùng ánh đèn phản chiếu một thân ảnh cao lớn và anh tuấn của Lục Hoài Nhiên không biết là vô tình hay cố ý mà cả cô và cậu đều đang nhìn về đối phương. Ánh mắt chạm nhau giữa không trung như thể ngay tại giờ khắc này chỉ còn một Diệp Linh San và một Lục Hoài Nhiên đang đứng đối diện nhau tách biệt ra khỏi những âm thanh ồn ào xung quanh.

Đột nhiên trái tim bé nhỏ này lại đập nhanh một cách kì lạ khiến cô đột nhiên hoảng hốt đi dời đi ánh mắt không dám nhìn thẳng vào người Lục Hoài Nhiên nữa

Phía sân khấu, Lục Hoài Nhiên cũng thu hồi lại ánh mắt bắt đầu trình bày luận văn. Các khối lớp 10,12 thậm chí là vài bạn học nữ lớp khác của khối 11 vì biết được tin Lục Hoài Nhiên đích thân lên sân khấu diễn thuyết luận văn mà âm thầm rời khỏi hàng ngũ lớp mình mà chạy đến đây làm tiểu hoạ si trước nhan sắc của Lục Hoài Nhiên. Phía dưới khán đài không ít các học tỷ cùng học muội đang không ngừng bàn tán về vẻ ngoài cùng giọng nói dễ nghe của Lục Hoài Nhiên như đám gà con nháo nhào tìm mẹ vậy... Biết bao nhiều người đã cùng vây lại kéo nhau reo hò cỗ vũ cậu.

Trên sân khấu ánh đèn mờ ảo chiếu vào sườn mặt góc cạnh của Lục Hoài Nhiên kết hợp với chiếc cằm thon gọn làm người ta cảm thấy quyến rũ một cách khó hiểu tựa như những nam chính trong mấy bộ tiểu thuyết mà bọn con gái hay đọc. Cái vẻ đẹp đó làm nữ sinh toàn trường ai mà không đỗ được cơ chứ? Bên dưới lúc nào cũng hô hào hét lên: “Lục Hoài Nhiên, đẹp trai quá!”, “Lục Hoài Nhiên, cố lên nhé!!!… còn rất nhiều rất nhiều người tranh nhau để giành lấy sự chú ý của Lục Hoài Nhiên đến mình.

Nhưng vẻ mặt cậu vẫn như vậy, không nói lên bất kì cảm xúc nào, vẫn lạnh lùng như thế, chẳng thèm để ý đến một ai. Dáng người cao lớn đứng thẳng tấp trên sân khấu tập trung phát biểu bài luận văn khiến người khác lại thấy được ấn sâu trong con người này chính là dáng vẻ cao ngạo, lạnh lùng nhưng lại mang đến một cảm giác rất an toàn. Cho dù cậu có tỏ ra vẻ không quan tâm bất kì ai, hay luôn có một thái độ lạnh nhạt thờ ơ với bạn học nữ thì bọn họ cũng vẫn rất say mê Lục Hoài Nhiên, bọn con trai có chửi cậu là ngạo mạn, không biết xem ai ra gì đi nữa thì đám con gái vẫn đứng lên bảo vệ cậu.

Thiếu niên mười bảy là độ tuổi mang đầy hơi thở nhiệt huyết của thanh xuân nhưng Lục Hoài Nhiên lại khác hoàn toàn cậu ngược lại mang cho mình một dáng vẻ chính chắn của một người trưởng thành sớm hơn những bạn bè cùng trang lứa.

Nhưng có lẽ không một ai biết được để có được một dáng vẻ trưởng thành như vậy cậu đã đánh đổi bằng những thứ gì. Bạn bè đều có một tuổi thơ trưởng thành bên vòng tay của ba mẹ thì cậu lại đang phải vùng vẩy trong vỏ bọc mạnh mẽ do bản thân tạo ra như một vòng xoay không điểm dừng... Chính cậu cũng từng muốn phá bỏ bức tường mà mình đã tạo dựng, nhưng cuộc sống gia đình đã đẩy cậu đến như thế này!

Lục Hoài Nhiên - cậu vốn dĩ là người biết bản thân mình là ai và biết rất rõ con đường phía trước chỉ có thể do chính mình bước đi không một ai có thể đi cùng cậu mãi mãi, cũng không một ai có thể vì cậu mà hi sinh tất cả. Cậu còn cho rằng bản thân là một người không bao giờ có chấp niệm với bất kì ai. Nhưng rất nhiều năm về sau khi nghĩ lại Lục Hoài Nhiên lại cảm thấy bản thân ngay tại thời điểm đó thật ngốc. Cậu luôn cho rằng bản thân rất mạnh mẽ không cần một ai đến bên cạnh để rồi xảy ra những thứ không mấy vui vẻ như cuộc hôn nhân của ba mẹ mình.

Nhưng không, thời gian đã cho cậu thấy cậu đã sai. Người con gái bây giờ, mỗi tối đều nằm trong lòng ngực cậu làm nũng gọi hai tiếng "ông xã" chính là chấp niệm của cậu. Quá khứ của cậu có người ấy và cậu cũng muốn cả hiện tại và tương lai đều có người ấy bên cạnh, cậu muốn dùng tất cả chỉ để bảo vệ người ấy. Cậu không cho phép bản thân mình lặp lại cuộc sống hôn đỗ vỡ của ba mẹ nữa rồi. Vì cậu quá hiểu nó, cậu đã trưởng thành trong một cuộc sống thiếu đi sự yêu thương, che chở của ba mẹ. Nhưng đây là chuyện của rất nhiều năm về sau thì để sau này nói.…

Cậu tiếp tục trình bày bài luận của mình, tất cả đều vỗ tay hưởng ứng, reo hò và vô cùng ngưỡng mộ họ. Diệp Linh San đứng phía dưới khán đài cũng nở một nụ cười nhẹ vì nhóm họ đã hoàn thành và xử lí được một số rắc rối không may xảy ra.

Lục Hoài Nhiên cúi chào và bước xuống, đám tụi con gái vì thế mà lao đến, rất đông, họ một mạch chạy đến chỗ cậu, bất chấp mình buổi lễ vẫn còn diễn ra. Trong lúc đó, bọn nhóm người Lâm Kỳ cũng như vậy mà ùa vào đám đông, nhưng lúc chạy qua chỗ Diệp Linh San đang đứng, bọn họ cố tình va phải cô, làm cô ngã xuống, trong lúc đó bọn họ cứ thế mà chạy tiếp, những người phía sau chẳng để ý đến cô, vì thế mà chân của cô đã bị bọn họ đạp trúng.

Diệp Linh San cố gắng rời khỏi đó, bỗng nhiên có một bàn tay xuất hiện trước mắt cô, ngước nhìn lên. Là Lục Hoài Nhiên, cậu đang đưa tay ra để giúp cô ra khỏi đó. Cô dường như không tin vào mắt chính mình nữa.

Lục Hoài Nhiên: “Này! Diệp Linh San, bộ cậu bị ngốc à, lớp mình hoàn thành xong rồi thì đi về hàng của lớp thôi chứ, cậu đứng đây làm gì rồi bị đám người bọn họ xô té!”

Diệp Linh San: “Hả…?

Lục Hoài Nhiên: “Hả cái gì…Còn không mau lên, để bọn họ thấy tôi, họ lại bám theo tôi nữa, phiền chết được.”

Diệp Linh San bất ngờ phụt cười, khiến cho hai người cũng trở nên bối rối.

Lục Hoài Nhiên: “Rồi cậu có nhanh tay nắm lấy tôi đỡ dậy không? Cậu đúng là mang lại phiền phức rắc rối cho người khác đấy.”

Diệp Linh San không nói gì, nở một nụ cười mỉm. Sau đó nắm lấy tay của Lục Hoài Nhiên kéo cô dậy, rồi cả hai cùng đi về chỗ. Cùng lúc đó, Cố Giang và Lâm Tuyết Nhi thấy hai người họ đi kề kề nhau, bất chợt cười lên và thì thầm với nhau:

Cố Giang: “Cậu nhìn xem Tiểu Lâm Nhi, hai người họ đúng thật là hợp nhau thật đấy.” - thấy bọn họ đi tới, Cố Giang không nói nữa.

Lục Hoài Nhiên và Diệp Linh San cũng đã yên định chỗ của mình. Buổi lễ kỷ niệm trường vẫn tiếp tục diễn ra các hoạt động tiếp theo.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập

Bình luận

Nội dung liên quan