Mộng Không Thường

29/03/2024 18:44 7.79 K lượt truy cập

Huyết ngọc
Chương 13

Báo cáo

Khi Lục Nguyên nói ra lời này, ba cái bóng trắng kia đột nhiên động đậy, đồng loạt nhìn chằm chằm vào tôi, đồng thanh phát ra một tràng tiếng ma quỷ gào thét khanh khách kỳ lạ.

Tôi chẳng thể nào chịu đựng được loại kích thích này thêm nữa, chỉ hét lên một tiếng tiện tay ném chiếc điện thoại trong tay về hướng Lục Nguyên ở bên ngoài, sau đó xoay người lao ra khỏi cửa phòng.

Tầng hai không thể ở lại được, cửa chính lại không thể mở ra, nếu như chuồn ra ngoài từ đường cửa sổ, e rằng chưa chạy được bao xa sẽ bị Lục Nguyên tóm được.

Trong nháy mắt, trong đầu tôi hiện ra lần lượt toàn bộ những khả năng có thể xảy ra.

Bây giờ xem ra chỉ có lên tầng ba mới là lựa chọn tốt nhất.

Tôi nhanh chân chạy vọt lên tầng ba, đầu tiên là khóa chặt một căn phòng trong số đó, sau đó chạy vọt vào căn phòng cửa mở toang, trốn dưới gầm giường.

Qua một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng giày da giẫm lên sàn nhà truyền đến.

“Tạ Vân Trúc, Tiểu Trúc, em lại trốn ở đâu rồi? Đừng trốn nữa, chạy tới chạy lui không mệt sao?”

Lục Nguyên đã tìm đến rồi!

Tôi lấy tay che miệng lại, thậm chí còn không dám thở mạnh, chỉ dựng thẳng tai lên lắng nghe động tĩnh ở bên ngoài.

Lục Nguyên vừa gọi tên tôi, vừa đẩy cửa mở một căn phòng khác.

“Tạ Vân Trúc, tôi nhìn thấy em rồi, đừng trốn nữa, hehehe.”

Tôi nghe thấy tiếng Lục Nguyên đi vào trong căn phòng.

Quả nhiên anh ta đã mắc bẫy.

Tôi hít sâu một hơi, chuẩn bị chui từ khỏi gầm giường ra ngoài, muốn nhân lúc này nhốt anh ta vào trong căn phòng đó.

Nhưng tôi lại hoàn toàn không ngờ tới, ngay vào lúc tôi đang chuẩn bị bò ra ngoài, một đôi giày da đã xuất hiện trước mắt tôi.

Lục Nguyên đã vào phòng này rồi!

Nhưng kỳ lạ là tôi chẳng nghe thấy một tiếng bước chân nào.

Toàn thân tôi run rẩy không ngừng, tôi vội rụt người vào sâu trong gầm giường, trong lòng lặng lẽ cầu nguyện cho Lục Nguyên sẽ không tìm thấy tôi.

Nhưng vào lúc tôi lùi đến tận chân giường, một gương mặt trắng bệch lộn ngược bỗng nhiên hiện ra trước mắt tôi!

Gương mặt đó nhợt nhạt không chút màu máu, hai mắt híp lại thành một khe hở, đôi môi tím tái hé ra kéo dài đến tận mang tai chợt đóng mở phát ra một tràng âm thanh lạnh lẽo không chút tình cảm nào: “Cuối cùng cũng tìm được em rồi.”

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
29/03/2024 08:50
1328
29/03/2024 08:49
1333
29/03/2024 08:48
1534
28/03/2024 10:47
2858
29/03/2024 18:53
2739
29/03/2024 18:44
2850
29/03/2024 09:44
3310
29/03/2024 09:43
3280
28/03/2024 18:30
3515
28/03/2024 11:46
3378
28/03/2024 10:47
2666
28/03/2024 10:47
2591
28/03/2024 17:00
2870
28/03/2024 16:56
2945
27/03/2024 15:31
2433
27/03/2024 17:07
2178
27/03/2024 15:14
2000
28/03/2024 11:47
2235

Bình luận

Nội dung liên quan