Hắc Bạch Vô Thường

22/03/2024 10:50 577 lượt truy cập

Bố mẹ tôi không phải người
Chương 3

Báo cáo

Tôi nhìn vào điện thoại và thấy đã ba giờ sáng.

 

Ngày hôm sau khi tôi đến trường, mặc dù điểm số của tôi luôn đứng đầu.

 

Nhưng dù sao cũng đã là năm cuối cấp 3, nếu nghỉ học chắc chắn sẽ bị giáo viên chủ nhiệm mắng mỏ.

 

Tiết học cuối cùng trong buổi sáng là môn toán.

 

Sau giờ học, người bạn tốt Tô Hi dẫn tôi đến nhà ăn.

 

Trên đường đi, cô ấy có vẻ nghiêm túc, sau khi quan sát xung quanh, cô ấy hạ giọng nói với tôi: "Nguyệt Nguyệt, cậu có nghe thấy tin đồn gì chưa?"

 

Mắt tôi sáng lên, ngọn lửa đàm tiếu chợt bùng lên.

 

“Không, tin đồn gì thế?”

 

Tô Hi nói: "Chậc chậc, không phải chuyện tốt đâu, đừng kích động quá." Nhưng sau đó cô ấy cũng không tiếp tục nữa.

 

“Lời nhịn lâu quá trong miệng sẽ ôi thiu luôn đó, hèn gì hôm nay miệng cậu hôi như vậy.”

 

Tô Hi trêu đùa đánh tôi một cái, "Cuối tuần vừa rồi trường cũ của chúng ta vừa bị phá bỏ đúng không? Đoán xem đã có chuyện gì?"

 

Tôi trợn mắt nhìn cô ấy, đây là tật xấu của cô ấy, không nói hẳn ra mọi chuyện mà cứ ngập ngừng nước đôi, không thấy khó chịu sao?

 

Tô Hi không để ý tới vẻ mặt của tôi, tự mình trả lời câu hỏi: "Có một thi thể được chôn dưới tầng hầm của ngôi trường cũ, được phong ấn trong nền xi măng, còn bị phủ đầy bùa chú lên người."

 

"Nghe nói người đó đột nhiên biến mất hơn mười năm trước, không ngờ thi thể lại được giấu trong trường học, hình như đã bị g.i.ế.t hại."

 

“Cảnh sát đã phong tỏa khu vực và người ta nói rằng ngôi trường đã bị ma ám vào đêm thi thể được khai quật.”

 

“Lúc này chú Vương ở phòng bảo vệ vẫn đang nằm trong bệnh viện.”

 

Tôi mỉm cười chiếu lệ và không để tâm chút nào.

 

“Hôm nay thịt lợn luộc hai lần ngon lắm đó.” Sau đó cô ấy lại quay về chủ đề ăn uống.

 

Có gì phải sợ ma, nhà tôi có hai con lận kìa.

 

Tuy không phải là con người nhưng họ lại rụt rè và tốt bụng hơn hầu hết những người còn sống, chó mèo có thể khiến họ nhảy cẫng lên vì sợ hãi.

 

Vừa ăn xong liền đứng dậy.

 

Bạn cùng lớp Tiết Hoa đã ngăn tôi lại.

 

"Ừm, bạn học Cổ Nguyệt, lớp chúng ta sẽ dùng thời gian tự học để tự do trao đổi và học tập vào buổi tối."

 

Tôi nghi hoặc nhìn cậu ta.

 

  "Vậy thì sao?"

 

Thấy tôi nhìn lại cậu ta chợt bối rối, "Mọi người sẽ mang theo bài tập của mình, cậu có thể đi cùng không?"

 

Tôi từ chối không chút do dự: “Tôi không đến đâu. Tôi không bao giờ ghi chép”.

 

Bạn học bị sốc trước lời nói vô tình của tôi đến nỗi mặt đỏ bừng.

 

Thành tích học tập của tôi luôn đứng thứ nhất, trong khi cậu ta chỉ dao động từ thứ hai đến thứ mười.

 

Tiết Hoa là hoàng tử của tập đoàn Phúc Khang, đẹp trai, tính tình tốt, điểm cao nên có rất nhiều người hâm mộ.

 

Khi họ thấy tôi không nể mặt Tiết Hoa, họ lập tức lớn tiếng với tôi.

 

"Điểm cao thì có ích gì? Điểm cao thì có gì to tát chứ?"

 

“Đúng vậy, chắc chưa bao giờ đến lớp tự học, chỉ về nhà lén lút học bù thôi.”

 

Đúng vậy, tôi không phải tham gia các lớp tự học và tôi cũng không biết chính xác bố mẹ tôi đã liên lạc với nhà trường như thế nào.

 

"Tớ chưa bao giờ gặp bố mẹ cậu ta. Họ sống trong khu dân cư cao cấp nên không phải lo lắng về tiền bạc. Nhưng không biết cậu ta có phải là con ngoài giá thú được một người đàn ông giàu có nào đó nuôi dưỡng hay không."

 

"Thực sự một đứa con ngoài giá thú sao? Tớ còn nghĩ là đang cặp kè với phú nhị đại nào đó ấy."

 

Chỉ trong vòng một phút, chủ đề đã lên tới mức tấn công mạng sống.

 

Nhưng tôi không quan tâm, tôi luôn cảm thấy mình không cùng thế giới với những người này.

 

Nhưng Tô Hi lại không thích tôi bị vu khống như vậy, "Ai nói Nguyệt Nguyệt không có cha mẹ? Cha mẹ Nguyệt Nguyệt đều rất trẻ đẹp."

 

Tiết Hoa vẻ mặt nghiêm nghị: "Mọi người im đi, tung tin đồn thất thiệt sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật."

 

Tôi thờ ơ đi ngang qua Tiết Hoa, nhắm mắt làm ngơ trước những ánh mắt không vui xung quanh.

 

Những lời đó không làm tôi tổn thương, thậm chí chúng còn không đáng để tôi để tâm.

 

"Tiết Hoa thích gì ở cô ta vậy?Ngoại hình thì trung bình, EQ lại thấp."

 

"Các người đang nói cái gì vậy? Tiết Hoa nói thích cô ta khi nào vậy?"

 

Các cô gái tức giận đến mức lửa gần như trào ra khỏi mắt họ.

 

"Sao EQ có thể thấp đến vậy? Chắc não của cậu có vấn đề gì đó rồi!"

 

Tô Hi đi theo phía sau tôi, nghẹn ngào nói: "Người ta liên tục đứng đầu khối mà còn nói là đầu óc có vấn đề? Vậy cậu thì là gì?"

 

Tôi chợt nhớ đến một câu: “Đại não kém phát triển, tiểu não cũng kém phát triển theo”.

 

Nói xong tôi chợt thấy hối hận, tôi chỉ muốn trải qua những năm cuối cấp ba trong yên bình, không muốn chọc tức những người này.

 

Trong số fan cuồng của Tiết Hoa có rất nhiều nhân vật tàn nhẫn, những cố gái này luôn ác độc không cần lý do.

 

Luôn bắt nạt người khác khi không thích người khác.

 

Tôi bỏ chạy giữa tiếng cười ầm ĩ phía sau.

 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
04/04/2024 13:20
0
04/04/2024 13:19
0
04/04/2024 13:18
0
04/04/2024 13:17
0
03/04/2024 18:10
25
03/04/2024 18:09
27
03/04/2024 18:08
34
02/04/2024 22:14
50
02/04/2024 22:13
50
01/04/2024 17:22
59
01/04/2024 17:13
48
01/04/2024 17:25
54
31/03/2024 07:19
69
31/03/2024 07:17
67
29/03/2024 13:15
86
29/03/2024 13:14
83
27/03/2024 20:50
89
27/03/2024 20:49
86
27/03/2024 20:48
98
26/03/2024 10:19
130
24/03/2024 15:18
132
23/03/2024 19:10
164
23/03/2024 19:09
179
22/03/2024 10:50
222
22/03/2024 10:47
227
22/03/2024 10:45
299

Bình luận

Nội dung liên quan