The Wolf Team

28/09/2023 23:54 7 lượt truy cập

Bầy sói giữa Dane
Chương 41 - Giữa hai thế giới

Báo cáo

Ngay cả khi vấp xuống đồi, tôi cũng không cảm thấy đau, vì đêm đó tôi biết tôi đã uống quá nhiều so với khả năng chịu đựng của mình. Sự cám dỗ xung quanh trở nên quá lớn, và mọi người dường như đều ủng hộ hành động của tôi.

 

Tôi có cảm giác như mình đã nhìn lên bầu trời đen kịt hàng giờ trước khi bóng đêm dần hòa vào cõi mộng, nơi tôi được chào đón bởi một con sói khổng lồ, đáng sợ bị xiềng bởi xích sắt. Chẳng mất bao lâu để tâm trí tôi nhận ra rằng, tên của con sói là “Fenrir.”

 

Tôi lùi lại vài bước trước con sói, và nó gầm gừ với tôi trước khi chất giọng trầm đặc vang lên trong tâm trí đầy sợ sệt khi tôi ngước đôi mắt to tròn nhìn nó, “Ngươi là thứ họ hiến dâng cho ta tối nay sao?”

 

Nó mở miệng, giọng nói của nó vang vọng trong đầu tôi, và nước dãi chảy từ miệng nó xuống nền đất đen như mực. “Ta thà chọn một vật hiến tế tự nguyện còn hơn là một người phụ nữ Cơ đốc nào đó đã phản bội chính đạo giáo của mình.”

 

Những sợi xích dần tan ra xung quanh con sói khổng lồ, và nó bắt đầu di chuyển trước khi vòng quanh tôi, đánh giá bằng ánh mắt kỳ lạ. Dáng đi của nó khác hẳn so với dáng của những con sói bình thường khác, uyển chuyển mà có phần cứng nhắc, có các cơ chắc nịch dưới da mà không con sói thông thường nào có được.

 

Tôi thấy người mình căng chặt, và con sói nhe răng gầm gừ. “Ta nên nguyền rủa người phụ nữ ghê tởm kia vì đã hiến dâng một món quà nát bấy như này.”

 

Nó nghiến răng nhưng vẫn giữ khoảng cách, và tôi khẽ giật mình trước động tĩnh lớn nó gây ra.

 

Song, tôi hét lên, “Đừng nguyền rủa Noma. Nếu ngài phải nguyền rủa bất cứ ai, xin hãy nguyền rủa tôi thay họ!”

 

Nó cười trong đầu tôi, và nói, “Ngươi sao?”

 

"Đúng thế!" Tôi trả lời, dán mắt vào con sói, chẳng hề muốn biến thành một kẻ hèn nhát không dám đối diện với vấn đề của bản thân.

 

“Làm sao ta có thể nguyền rủa một đứa trẻ đã bị nguyền rủa?” Nó cười gằn trước khi vồ lấy tôi, dùng móng vuốt xé toạc váy của tôi.

 

Tôi nhắm nghiền mắt lại khi quần áo bị xé toạc, và tôi bị bỏ mặc trần truồng trước ánh mắt của con thú. Tôi không cảm thấy đau, dù móng vuốt của nó ghim chặt tay tôi xuống đất.

 

Và khi tôi mở mắt ra, tôi thấy đôi mắt nó đang tập trung vào giữa ngực tôi như thể nó nhìn thấy thứ gì mà tôi không thể nhìn thấy.

 

"Linh hồn của ngươi sạch nhưng đã sớm bị nguyền rủa," nó nói. “Ngươi được Loki ưu ái trong số các vị thần, hẳn vậy, nhưng hắn ta không phải là một vị thần đáng để ưu ái người khác bởi vì ngươi sẽ chỉ đau khổ quằn quại vì hắn mà thôi. Hắn ta là một kẻ lừa bịp và sẽ chơi đùa với cảm xúc của ngươi, nhưng Freya cũng sẽ hỗ trợ ngươi hết mực, cố gắng nâng đỡ ngươi vào con đường của tình yêu, ham muốn và sinh sản vì đó là con đường riêng của cô ta. Cô ta cũng đã chọn ngươi, giống như Loki vậy.”

 

Đôi mắt dường như vô linh hồn của nó nhìn chằm chằm vào tôi trước khi tiếp tục, “Nhưng có vẻ ngươi đã thực sự chấp nhận cuộc sống nơi đây dù vẫn còn nhiều vướng bận với thần đạo giáo vốn dĩ của ngươi.” Nó gầm gừ với tôi, dừng lại rồi tiếp tục, “Những người bị mắc kẹt giữa hai thế giới sẽ luôn bị nguyền rủa và sẽ vẫn như vậy cho đến khi họ chọn cho mình một lối đi.”

 

Fenrir bước ra xa khỏi tôi và trước khi bỏ đi, nó nói với giọng cáu kỉnh, “Ta sẽ không chấp nhận ngươi cho đến khi ngươi xác định được bản thân thực sự ở vị trí nào, bởi ta sẽ không bao giờ hướng dẫn một linh hồn hoen ố bị che mờ bởi sự phán xét của chính bản thân, đặc biệt là linh hồn của người vẫn dõi theo một vị thần giả.”

 

"Chờ chút đã!" Tôi hét lên, ngồi dậy và cố gắng đuổi theo con quái vật, nỗi sợ hãi mà tôi cảm thấy từ lâu đã tan biến mất. “Tôi sẽ quên Chúa của tôi, tôi hứa. Ngài phải chấp nhận tôi nếu không tôi sẽ không bao giờ được thừa nhận!”

 

Con sói khổng lồ không dừng lại, nó cũng không nói thêm lời nào nữa và nó bắt đầu chìm dần vào bóng tối, bỏ lại tôi phía sau.

 

“Làm ơn đi,” tôi van nài lần cuối trước khi ngã xuống nền đất đen như mực. Sự hoảng loạn dâng lên trong lồng ngực khi tôi dõi theo bóng tối trải dài như vô tận dưới chân.

 

Đột nhiên có thứ gì đó chộp lấy tôi, và trái tim tôi như ngừng đập khi tôi nhìn xuống chỉ để thấy Bard với hộp sọ bị nghiền nát đang níu lấy tôi bằng móng vuốt, gầm gừ, “Cậu vẫn chưa quên tôi mà phải không, Ellie?”

 

Cậu ta tiếp tục trèo lên người tôi, và tôi hét lên khi bị mắc kẹt, cố gắng đẩy cậu ta ra khỏi mình nhưng đều tốn công vô ích. Song, cậu ta hỏi, "Giết tôi - không, giết tao có vui không, Ellie?"

 

Mắt tôi cay lên vì nước mắt, và cậu ta chộp lấy ngực tôi. Bard nâng giọng, đùa giỡn và quấy rối tôi, “Tao sẽ đợi mày dưới địa ngục…và tao sẽ hành hạ mày ở đây theo cách tao muốn. Các vị thần đã vĩnh viễn ban phước cho tao.”

 

Cậu ta chạm và nhấm nháp tôi, đầu lưỡi lạnh ngắt, và khi đùa giỡn với bộ ngực trần của tôi, tay cậu ta chảy ra máu đen có mùi hôi nồng nặc. Vết máu chảy dọc cơ thể tôi và chẳng lâu sau, cơ thể của Bard nổ tung, bao phủ tôi trong máu và những mảnh cơ thể nát bấy.

 

Tôi bàng hoàng hét lên, gần như phát điên, vài giọt máu vảy vào khoang miệng trước khi cơ thể đập mạnh xuống đất, và lần này, tôi bước vào một thế giới toàn màu trắng và cơ thể đẫm máu của tôi để lại vệt đỏ sẫm kéo dài trên mặt đất trắng ởn.

 

Tôi không có thời gian để suy nghĩ vì ở phía xa, một đàn sói gầm gừ, dồn tôi từ mọi góc độ. Tôi đứng dậy và ngay lập tức chạy trốn, không quan tâm dù mọi chuyện xảy ra lạ đến thế nào đi chăng nữa.

 

Đàn sói đuổi theo tôi. Bàn chân chúng làm nát mặt tuyết mới phủ, hỗn loạn bay đầy không trung khi bàn chân của chúng chạm lên mặt tuyết. Lưỡi của chúng thè ra khỏi miệng, ngực phập phồng khi lao vào cuộc rượt đuổi săn lùng, với mục tiêu của cuộc đi săn chính là tôi.

 

Nước mắt tôi tuôn rơi nhiều hơn, và cuối cùng, một con sói lao vào tôi, xé toạc chân tôi, khiến tôi ngã quỵ xuống đất. Tôi hét lên và cuối cùng, từ mọi góc độ, những con sói xông vào xé toạc cơ thể tôi như thể chúng đã không được ăn trong nhiều tuần.

 

Khi tôi nhìn chằm chằm vào cơ thể của chính mình bị xé toạc, và giọng nói của Bard thì thầm trong đầu tôi, “Mày sẽ không bao giờ là một Dane, vì mày vốn dĩ chẳng là ai cả.”

Sau, tôi chớp mở đôi mắt bị lóa mờ bởi ánh nắng ban mai, mặt vẫn còn đẫm nước mắt khi ngồi dậy.

 

Cơ thể tôi run lên bần bật vì cơn ác mộng và tôi ngay lập tức kiểm tra cơ thể mình xem có mảnh nào bị mất hay không hoặc liệu tôi có bị quấy rối tình dục qua đêm hay không.

 

Không có gì khác lạ, lồng ngực tôi phập phồng trước khi tôi bắt đầu bình tĩnh lại sau giấc mơ chân thực đến tột cùng. Tôi tự hỏi liệu giấc mơ của mình có thật không…hay rằng liệu nó có phải là một giấc mơ không?

 

Tôi thực sự bị xé xác bởi một bầy sói hoang hay bị Bard quấy rối… hay tôi thực sự đã gặp chính Fenrir?

 

Tôi vòng tay ôm lấy bản thân, chân sát lồng ngực vẫn còn run vì cơn ác mộng. Song, tôi lẩm bẩm lần cuối khi vùi mặt vào đầu gối, tự hỏi "Mình có thực sự lựa chọn đúng đắn không?"

 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
04/11/2023 21:14
23
25/06/2023 14:45
14
08/06/2023 23:37
23
30/05/2023 22:57
13
25/05/2023 21:22
19
10/05/2023 22:26
17
20/04/2023 23:20
22
21/02/2023 13:19
16
25/01/2023 14:55
17
21/12/2022 21:55
17
07/12/2022 21:34
29
18/11/2022 18:01
23

Bình luận

Nội dung liên quan