The Wolf Team

05/08/2023 01:39 12 lượt truy cập

Bầy sói giữa Dane
Chương 37 - Nụ hôn đầu tiên

Báo cáo

“Xin lỗi…” Tôi hạ giọng, nhìn sâu vào bên trong hai hốc mắt của hộp sọ hươu ấy mới thấy được cặp mắt xanh sáng được tô đen xung quanh vùng mắt ẩn trong đó.

 

Tôi cho rằng đây là một vật trang trí kỳ lạ tối nay… ánh mắt sắc bén của người đó khiến tôi cảm thấy khó chịu.

 

Tôi cũng để ý mái tóc đen dài phủ xuống vai của người đó, khiến tôi nhớ đến Frey.

 

Mảnh lông thú trang trí trên vai người lạ ấy gần giống như cái mà Frey từng mặc. Tôi thấy có vẻ như họ chắc phải nóng lắm khi mặc những thứ đó.

 

“Frey sao?” Tôi băn khoăn hỏi, thấy người đàn ông này rất quen. Mùi của anh ấy và mọi thứ…

 

Người đàn ông mà tôi hỏi có phải là Frey không đã phớt lờ tôi, bước nhanh qua tôi và không đáp lại tiếng gọi của tôi.

 

‘Chắc không phải là anh ta đâu….’ Tôi thoáng nghĩ vì sự không thân thiện của nam nhân này.

 

‘Frey sẽ không phớt lờ mình đâu…’ Tôi tiếp tục suy nghĩ như vậy. ‘Trừ khi anh ta đã làm ra điều gì đó tồi tệ…’ Điều đó khiến tôi băn khoăn, và tôi quay lại thì thấy người đàn ông đã rẽ vào một góc phố, bước đi của anh ta rất nhanh.

 

Tôi cũng tăng tốc theo sau người đàn ông, cố gắng bám sát gót chân anh ta vì sự tò mò.

 

'Nếu người đàn ông này không phải là Frey, mình nên làm gì đây?' Tôi nghĩ vậy khi quan sát tấm lưng anh ta.

 

Anh ta rẽ sang một góc khác, lần này tỏ ra vô cùng đáng ngờ khi anh ta quay lại kiểm tra qua vai trước khi rẽ vào một góc khác giữa hai ngôi nhà.

 

Tôi tặc lưỡi, chạy đến góc cuối cùng nơi mà người đàn ông đã đi qua, chỉ thấy rằng anh ta đã biến mất. Mắt tôi quét nhanh, tìm kiếm mọi ngóc ngách nhỏ trong tầm nhìn hiện tại.

 

Không có gì cả…

 

Tôi đi về phía trước, và tôi bắt đầu kiểm tra các ngóc ngách giữa các ngôi nhà và trang trại, tự hỏi liệu người đàn ông có đang trốn khỏi tầm nhìn của tôi không.

 

Tôi nghe thấy những giọng nói lớn và âm nhạc từ xa. Nó an ủi tôi khi biết mọi người đang ở gần đây.

 

Tôi bắt đầu cảm thấy da mình trở nên ớn lạnh, một lời cảnh báo thầm lặng rằng đừng đi xa hơn nữa, và tôi đã dừng lại.

 

Nếu đó là Frey, thì rõ ràng anh ta là một tên khốn, và tại sao tôi lại muốn ở gần anh ta chứ? Tôi bắt đầu đi lùi bước lại, chú ý đến phía trước nhiều hơn đằng sau.

 

Rồi bất ngờ tôi bị túm từ phía sau khiến tôi giật bắn mình lên, và người đứng sau tôi lên tiếng không cho tôi bất kì cơ hội la hét hay chống trả lại, “Sao em lại đi theo ta vậy, cô nương?”

 

“Frey?” Tôi hỏi lại, hơi thở dịu lại. “Sao anh không trả lời tôi sớm hơn?”

 

“Ta đang vội,” anh ấy trả lời, rồi để tôi đi, và tôi quay lại đối mặt với anh. Anh ấy vẫn mặc trang phục kỳ lạ đó và cái đó nữa.

 

“Vội vàng làm gì cơ?” Tôi hỏi anh.

 

Anh ấy im lặng, và gỡ đầu hươu ra, để lộ phần sơn đen quanh mắt nhiều hơn. Nó làm cho anh trông vô cùng đáng sợ, đặc biệt là với mái tóc xõa dài xuống.

 

“Bọn ta vẫn đang đi săn, Leif và ta,” cuối cùng anh ấy cũng trả lời tôi.

 

“Ồ,” tôi nói, và anh ấy nhìn xuống tôi chằm chằm, không hành động như anh ấy mọi hôm. Thông thường, anh ấy sẽ đi uống rượu với người của mình trong sảnh tại đồng cỏ, hoặc có Chúa mới biết anh ấy đang làm gì nữa.

 

“Anh đang đi săn ở đây à? Trong làng?” Tôi hỏi, rõ ràng có nhiều điều khiến tôi nghi ngờ hành vi hiện tại của anh.

 

“Đúng thế. Ta đang băng qua làng.” , anh trả lời.

 

“Tôi không tin đâu,” tôi nói, “Anh không định đi gây ra rắc rối cho Adisa đấy chứ?”

 

Anh ấy nheo mắt nhìn tôi và ném hộp sọ hươu xuống đất, rồi trả lời tôi, giọng anh ấy nhẹ nhàng nhưng tôi cảm thấy được nhiều phần cáu kỉnh, “Không…Tại sao em lại quan tâm chuyện đó hả?”

 

“Bởi vì hãy xem chuyện gì đã xảy ra với Leif đi,” tôi nói. “Tôi không muốn điều tương tự xảy ra với anh.”

 

“Ta nghi ngờ việc em quan tâm đến sức khỏe của ta như vậy,” anh ấy nói, tiến lại gần tôi hơn, đẩy tôi sát về phía tường. “Có lẽ em quan tâm đến hắn ta hơi nhiều nhỉ.”

 

Tôi nhớ lại những lời của tên tiên tri ấy khi Frey dồn tôi vào góc tường. Frey có phải là người đàn ông mà hắn nói đến không? Người đàn ông kinh khủng đó nghĩ rằng anh ta sở hữu được tôi?

 

Tôi kiểm tra Frey, và tôi nói, “Có đó. Tôi quan tâm đến Adisa, nhưng đôi lúc tôi cũng quan tâm đến anh.”

 

"Em quan tâm đến hắn ta đến mức nào?" anh ấy hỏi, vẫn ở gần tôi.

 

Tôi nói dối, và tôi nói sau một thời gian dài trôi qua, "Tôi yêu Adisa."

 

Đôi mắt Frey không bày tỏ bất kì cảm xúc gì, và anh ấy cứng người lại như thể thời gian đã ngừng trôi qua cơ thể anh.

 

"Em yêu hắn ta?" anh hỏi trong sự hoài nghi.

 

"Đúng." Tôi tiếp tục với lời nói dối của mình.

 

Anh ấy thậm chí còn tiến lại gần tôi hơn, nơi môi chúng tôi gần như chạm vào nhau, "Em chắc chứ?"

 

“Tôi chắc chắn,” tôi lầm bầm, hơi thở đứt quãng.

 

Tôi có thể cảm nhận được từng hơi thở anh phả ra trên môi tôi, khiến tim tôi đập thình thịch.

 

Frey giữ nguyên tư thế ấy, mắt anh nhìn sâu vào mắt tôi trước khi hướng ánh nhìn về phía môi tôi và đó là lúc tôi nhận ra hàng mi của anh dài ra sao.

 

“Theo ta thấy thì…có vẻ em đang hứng tình lúc này nhỉ,” anh ấy lẩm bẩm, mắt anh ngước lên nhìn chằm chằm vào mắt tôi để xác nhận những gì anh ấy đang suy nghĩ.

 

Tôi trở nên căng thẳng và nói, hai má nóng bừng, “Chắc là anh nhầm rồi.”

 

“Ta thường đúng về những chuyện như thế này,” anh ấy thì thầm nhiều hơn, và hỏi tôi, “Vậy tại sao em lại không đẩy ta ra?”

 

Tôi mất cảnh giác trước câu hỏi ấy. Tôi thường sẽ phản ứng theo những gì anh ấy nói, và tôi đặt tay lên vai anh ấy rồi đẩy ra, anh ấy ấn chặt môi vào môi tôi, thu hẹp khoảng cách giữa chúng tôi.

 

Anh ấy khiến tôi thở gấp hơn, đôi môi anh thật ấm áp. Khi được hôn, tôi cảm thấy tim mình đập loạn xạ, mặt và cơ thể tôi cũng trở nên nóng bừng hơn.

 

Thay vì đẩy anh ấy ra như việc tôi nên làm, tôi nắm chặt lấy quần áo của anh ấy, và tôi nhắm chặt mắt lại, tận hưởng cảm giác khi được hôn.

 

Đây là nụ hôn đầu tiên của tôi…

 

'Nếu anh ta là con quái vật nghĩ rằng bản thân có thể sở hữu được mình...thì mình gặp rắc rối rồi.' tôi thầm nghĩ khi anh ép cơ thể vào người tôi, cố gắng tiến lại gần hơn nữa. ‘Nhưng mình không muốn rời xa anh ấy ngay bây giờ…’

 

Vòng tay của tôi dần nới lỏng hơn, và tôi bị lạc trong nụ hôn của tôi với anh ấy, bản năng nguyên thủy giữa đàn ông và phụ nữ nổi dậy như cách mà Adisa đã từng nói.

 

Bạn không thể nghĩ được gì, bạn chỉ hành động, và đó chính xác là những gì tôi đang làm.

 

Có vẻ như tôi đang ở trong một rắc rối.

 

Vẻ mặt của anh ấy cho thấy anh đang chìm đắm trong một suy nghĩ nào đó mà trở nên im lặng một cách kì lạ.



Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
04/11/2023 21:14
23
25/06/2023 14:45
14
08/06/2023 23:37
23
30/05/2023 22:57
13
25/05/2023 21:22
19
10/05/2023 22:26
17
20/04/2023 23:20
22
21/02/2023 13:19
16
25/01/2023 14:55
17
21/12/2022 21:55
17
07/12/2022 21:34
29
18/11/2022 18:01
23

Bình luận

Nội dung liên quan