The Wolf Team

24/07/2023 21:59 17 lượt truy cập

Bầy sói giữa Dane
Chương 36 - Con dao hai lưỡi

Báo cáo

Cuối đến anh ta nhìn về phía tôi trước khi liếc nhìn màu tóc của tôi và nói : “Và cả lọn tóc màu trắng tuyệt đẹp này, hay ta nên nói đây là màu bạc nhỉ?”

 

Tôi tim lặng một hồi lâu suy nghĩ đến yêu cầu quái dị của anh ta, và tôi sẽ nói “không” với anh ta như bất kì ai cũng sẽ vậy, nhưng sự tò mò cứ thôi thúc tôi nghĩ về nó.

 

“Được thôi,” tôi nói mà không cần suy nghĩ nhiều, buộc miệng mình phải thốt ra từ đó.

 

Anh ta lấy ra một con dao từ trong áo khoác, và thật háo hức khi nắm lấy tay tôi, lật nó lại để rồi hướng con dao lên đó.

 

Mắt anh ta nhìn chằm chằm vào mắt tôi, còn mắt tôi nhìn xuống con dao trên tay. Có vẻ như tôi sẽ phải tự cắt da cắt thịt của mình, và tôi giơ tay lên trước khi dùng dao đó cắt thật nhanh một đường trong lòng bàn tay, máu chảy ra từ lòng bàn tay ngay khi con dao cứa qua..

 

Tôi nao núng cảm nhận nỗi đau của vết cắt, và người tiên tri kỳ lạ đánh rơi cây gậy của mình sau đó quỳ xuống.

 

Anh ta há miệng ra, lộ rõ hàm răng sắc nhọn của mình, tất cả chúng đều nhọn hoắc và đủ hình dạng, đủ kích cỡ khác nhau. Những chiếc răng nghiêng nghiến vào nhau, chúng vẫn trông rất là nguy hiểm, và chưa kể còn vô cùng đáng sợ với những chiếc nanh nhe ra của một con sói.

 

Tôi cảm thấy vô cùng quái dị và khó chịu, nhưng tôi nhỏ những giọt máu vào miệng anh ta sau khi nghiêng tay về phía ấy. Khi máu tôi chảy xuống cổ họng của anh ta, đôi mắt ấy lóe lên những màu sắc khác biệt trong vô cùng điên loạn. Một số màu mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy cũng không biết phải gọi chúng bằng gì. Tôi không biết nên nói tôi thật ngu ngốc hay dũng cảm đây.

 

Sau đó, anh ta đột ngột đứng dậy và tôi rút tay lại, cuộn lỏng các ngón tay vào lòng bàn tay. Máu vẫn chảy ra từ vết cắt và nhỏ xuống sàn tàu, tạo ra những tiếng “tóc tóc” từ những giọt máu nhỏ xuống liên tục.

 

"Ta hiểu rồi. Ta hiểu rồi,” anh ta lẩm bẩm một mình. "Thật hấp dẫn."

 

“Có gì thú vị sao?” Tôi hỏi anh ta.

 

Anh ta cười toe toét với tôi, răng anh ta có vẻ bình thường trở lại. Có lẽ do tôi tưởng tượng ra việc nhìn thấy hàm răng của anh ta trở nên quái dị như thế…không…chính xác là vậy. Tôi khẳng định điều đó.

 

Anh ta chỉ cười khúc khích theo cái cách điên cuồng như trước khi lấy con dao khỏi tay tôi và nhanh chóng cắt một lọn tóc của tôi mà không cần hỏi ý.

 

Anh ta giữ chặt lọn tóc trước khi nói, “Vẫn còn hạn thanh toán, cô gái à. Có vẻ như cô đã quên.”

 

Tôi đưa tay lên phần tóc bị anh ta cắt, một lọn tóc rất dài của tôi đã bị mất đi. Tôi khó chịu vì việc anh ta đã cắt chúng quá nhiều, nhưng tôi chỉ đơn thuần lờ nó đi và hỏi thêm lần nữa, “Bây giờ hãy nói cho tôi biết.”

 

“Cô có hai lựa chọn, hai kết quả, và hai kết thúc. Cô tựa như một con dao hai lưỡi. Ta chưa bao giờ thấy ai có quyền lựa chọn những gì xảy ra với họ. Có lẽ các vị thần thích cô đủ nhiều để cho phép cô đưa ra những lựa chọn đó.” Anh ta cười khúc khích sau khi nhìn lên bầu trời và vừa đi vừa tết lọn tóc mà anh ta đã lấy trộm của tôi.

 

Anh ta tiếp tục nói tiếp, “Một sự lựa chọn, cô sẽ được tự do, sống một cuộc sống sung túc với những người cô yêu quý. Cô sẽ có một người chồng và sinh cho hắn thật nhiều đứa con. Nhưng trong cuộc sống ấy, ta thấy bi kịch, chiến tranh và chết chóc. Cô sẽ đau khổ, vì chính đối phương sẽ khiến điều đó xảy ra. Những người cùng dòng máu cuối cùng sẽ phản bội cô.”

 

'Những người mình yêu quý? Họ là người ở đây hay ở Anh quốc?’ Tôi nghĩ.

 

“Lựa chọn thứ hai, cô sẽ không bao giờ được tự do—cô bị mắc kẹt. Cô cũng sẽ có một người chồng trong cuộc đời này mặc dù hắn khác biệt hoàn toàn với cô, một người đến từ phương xa đất khách. Một người đàn ông vô nhân đạo nghĩ rằng hắn sở hữu cô. Cô bị buộc phải kết hôn với hắn, phải quỳ gối và tôn thờ hắn ta. Hắn đánh dấu cô bằng những vết cắn và sử dụng cô ngày này qua ngày khác cho đến khi cô…”

 

Nhà tiên tri tiến lại gần tôi cười toe toét trước khi nói, “Bất chấp…Nhưng đã quá muộn. Cô sẽ không thể thoát khỏi hắn ta. Vì hắn sẽ nhốt cô vào lồng nếu hắn thấy phải làm vậy. Cuối cùng, cô sinh cho hắn một đứa con, một cậu con trai kháu khỉnh, nhưng không lâu sau cô sẽ trở nên héo tàn. Đối phương đưa cô đến với cuộc đời này. Cô khao khát được quay trở lại nhưng cô không thể khi có đứa trẻ ấy. Cô bị ràng buộc với vùng đất đó và bị nhiều người ghét bỏ, trong những ngày còn lại của cuộc đời, cô sẽ sống một cách cô độc.”

 

Sau đó anh ta rời đi, đôi mắt anh ta trông vô cùng tinh quái.

 

Tôi nuốt nước bọt, không chắc đâu mới là lựa chọn tốt nhất. Cả hai đều trông không có vẻ gì là tuyệt cả. Một kết thúc có hậu như trong truyện cổ tích dường như không dành cho tôi. Lựa chọn thứ hai làm tôi liên tưởng đến Frey…Anh ta nghĩ rằng anh ta sở hữu tôi sao?

 

Anh ta là một kẻ đến từ phương xa, anh ta vô nhân đạo, và đã cắn tôi trong quá khứ.

 

Tôi trở nên bối rối và cảm giác rối bời vì người tiên tri ấy không nói cho tôi bất kì cái tên nào hay một thông tin chi tiết mà tôi cần. Anh ta chỉ nói úp úp mở mở. Tôi cau mày và suy nghĩ rất nhiều về những gì anh ta nói, khiến tôi trở nên hoang mang.

 

Tên tiên tri ấy cười toe toét với tôi lần cuối, và rồi anh ta nói, nhặt cây gậy của mình từ dưới đất lên, “Có đáng không?” Anh ta nhét lọn tóc của tôi vào trong túi áo khoác rồi quay lưng lại với tôi rồi nói: “Tốt hơn hết là đừng bao giờ biết trước số phận của mình. Nó chẳng có ích gì cho cô đâu.”

 

Tôi thực sự không còn gì để nói với anh ta nữa, làn gió từ biển liên tục thổi qua lại chiếc áo choàng của anh ta, tôi dường như bị choáng khi máu trên tay dần đông lại trên da.

 

Anh ta bắt đầu bỏ đi khi tôi không trả lời anh ta nữa, cây gậy của anh ta đập xuống đất “bịch”.

 

“Chà, hãy tận hưởng phần còn lại trong ngày của cô đi, cưng à.” Anh ta cười khúc khích khi đi xa dần rồi biến mất dần về phía trong làng, để lại tôi một mình cùng với chiếc dù của mình.

 

Bây giờ, tôi nên làm gì đây?

 

***

 

Bầu trời trở nên tối dần và ngay khi mặt trời không còn hiện hữu nữa, mọi người trở nên phong trần trong vài giây.

 

Mọi người đang ca hát, nhảy múa, tiệc tùng, hú hét, và chỉ đơn giản làm những hành động điên rồ. Nếu không có Noma và Arvid theo dõi mọi người, tôi cho rằng mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn nhiều so với hiện tại.

 

Hôm nay là ngày họ tôn thờ người được cho là đấng sáng tạo và cũng là một trong các vị thần của họ, ‘Fenrir’, và dường như việc tôn thờ ông ta chính là những điệu múa quanh đống lửa và các hành động hoàn toàn ngu ngốc khác.

 

Khi liếc nhìn các khuôn mặt trong đám đông, một số được tô vẽ, điểm trang như việc họ cố tình làm họ trông giống quái vật hay ác quỷ vậy.

 

Một trong những người đàn ông đi ngang qua tôi nhe răng ra và ngoạm vào cổ tôi một cách đùa cợt, biết rằng tôi không phải là người của họ. Hắn cười lớn với đám bạn của mình và tiếp tục di chuyển sang nơi khác và nói, "Christian."

 

Tôi quay lại, lườm hắn ta và những người bạn của hắn, trước khi hoàn toàn phớt lờ và quay mặt lại phía trước.

 

“Đồ ngu,” tôi lẩm bẩm, bước về phía trước.

 

Sau đó, tôi thấy Arvid và Noma ăn mặc khác xa so với mọi khi, khuôn mặt của họ được chét đầy những thứ trông như máu. Tôi không còn nghi ngờ gì khác đó chính là máu thật, nhưng theo những gì tôi biết, cũng có thể nó chỉ là sơn đỏ nếu tôi đã nhầm.

 

Họ ngồi trên hai chiếc ghế tựa như ngai vàng được đặt ở bên ngoài, và tôi quan sát khi Noma nghiêng người về phía trước, vẽ mặt cho một đứa trẻ khi Arvid ngồi im lặng bên cạnh bà ấy.

 

Đôi mắt ông ta tập trung vào đám đông, và không lâu sau ông ta nhận ra tôi trong số những người còn lại. Ông ta nheo mắt nhìn tôi, và tôi lườm lại.

 

Tôi không bao giờ thực sự hiểu tại sao ông ta lại ghét tôi nhiều đến vậy. Có thể là do tôi đã nôn vào người ông ta ngay lần đầu tiên gặp nhau, nhưng có điều gì đó mách bảo tôi rằng mọi chuyện không chỉ có vậy.

 

Khi mắt tôi đang tập trung vào ánh mắt cảnh giác của Arvid, tôi va phải một người. Đằng ấy hơi loạng choạng lùi lại nhưng đứng dậy khá nhanh.

 

Tôi hơi hoảng sợ trước cú va chạm đột ngột ấy, và tôi lùi ra xa khỏi người đó. Tôi ngước lên và thấy người ấy đeo trên đầu hộp sọ hươu, khiến tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực lần thứ hai trong ngày hôm nay.

 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
04/11/2023 21:14
23
25/06/2023 14:45
14
08/06/2023 23:37
23
30/05/2023 22:57
13
25/05/2023 21:22
19
10/05/2023 22:26
17
20/04/2023 23:20
22
21/02/2023 13:19
16
25/01/2023 14:55
17
21/12/2022 21:55
17
07/12/2022 21:34
29
18/11/2022 18:01
23

Bình luận

Nội dung liên quan