The Wolf Team

05/07/2023 23:50 13 lượt truy cập

Bầy sói giữa Dane
Chương 34 - Sự tha thứ (2)

Báo cáo

“Ồ,” tôi thốt lên, tôi hơi bực mình rồi hỏi Frey, “Vậy làm sao anh biết?”

 

Anh ấy cười rồi trả lời,“Ừ thì, cứ cho là ta vô tình phát hiện ra chỗ này đi, và ta cũng đã từng bắt gặp những cảnh tượng vô cùng ngọt ngào đắm say của đôi tình nhân."

 

“Hiểu rồi,” là tất cả những gì tôi có thể nói với Frey lúc này và chẳng bao lâu sau chúng tôi đi qua một con lạch nhỏ rồi dừng lại ở một khoảng đất trống.

 

Frey dừng con ngựa của mình lại khi phát hiện ra con ngựa của Leif đang bị cột vào bên một thân cây nọ.

 

“Leif có vẻ đang ở đâu đó,” Frey nói, mắt anh ấy tìm mò khắp nơi.

 

Tôi cũng đảo mắt tìm Leif, vòng tay ôm eo Frey được nới lỏng ra.

 

"Chà, mũi của anh đánh hơi được Leif có thể đang ở đâu vậy?" Tôi hỏi Frey, mắt tôi nheo lại.

 

Anh ấy khịt mũi một lần nữa trước khi mở mắt ra và nhìn về phía bên trái.

 

“Ở đằng kia,” anh ấy nói, chỉ vào nơi cây cối mọc um tùm hơn là mảnh đất trống này.

 

“Được rồi,” tôi nói, hoàn toàn buông tay khỏi eo anh. “Chúng ta đi xem anh ta như nào thôi.”

 

Tôi đã không nhận ra mình tọc mạch như thế nào cho đến ngày hôm nay….

 

Tôi bước xuống ngựa một mình, chân tôi chạm đất và ngay sau đó Frey cũng bước xuống sau tôi rồi cột ngựa của anh cạnh con ngựa của Leif.

 

Tôi bắt đầu đi về phía bãi đất trống trước khi nhanh chóng đi về phía nơi mà Frey đã chỉ trước đó, bước chân của tôi lặng lẽ giống như cái cách mà tôi di chuyển trong việc săn bắt.

 

Khi đi tiếp nữa, tôi gần di chuyển đến chỗ của Runa và Leif, nên tôi nhanh chóng phải lùi lại và nấp vào bên cái cây nào đó.

 

Họ đang ngồi trên bãi cỏ, lưng quay về phía chúng tôi, thật may là họ đã không nhìn thấy chúng tôi.

 

Frey cũng làm điều tương tự như tôi đã làm, anh ấy nhanh chóng trốn sau một cái cây đối diện với tôi, thầm nguyền rủa bản thân không chú ý quan sát nơi mình đang đi.

 

Tôi nghe Runa nói trước. “Anh biết đấy, em không bảo anh tấn công Langley.”

 

“Ý em là, cái tên Adisa,” Leif cáu kỉnh nói.

 

Runa im lặng, cố gắng hết sức để cắn lưỡi trước khi nói, "Vâng, Adisa."

 

“Em không có thai với hắn chứ?” Leif hỏi. “Ý ta là ta không thể biết được cái bụng kia của em có phải bụng bầu hay không. Bụng em đã luôn trông như vậy.”.

 

‘Nếu có tên đàn ông nào nói điều này với tôi, tôi mong hắn đi chết đi cho rồi’, tôi tự nghĩ.

 

“Không có,” Runa trả lời, giọng cô ấy nghe có vẻ tỏ ra bị xúc phạm. “Tôi không trong kỳ phát tình khi ngủ với hắn, tôi tưởng anh đáng lẽ phải biết về điều đó chứ”.

 

“Ta không tin rằng em đã cắm sừng ta,” Leif càu nhàu với chính mình.

 

“Anh thậm chí còn chưa đánh dấu tôi,” Runa phàn nàn. “Hoặc đề cập đến việc kết hôn hay những điều tương tự khác. Vì vậy, đúng hơn là anh không có quyền than vãn ở đây.”

 

"Em đã không cho ta cơ hội nào mà," Leif nhanh chóng đáp lại, giọng điệu của anh ta trở nên cáu kỉnh. “Ngay cả anh trai của ta là Frey cũng chưa kết hôn.”

 

“Ít nhất anh ấy đã đánh dấu Ellie ngay khi có thể…không phải sao?” Runa nói, không do dự, giọng trở nên cáu gắt.

 

Leif im lặng trước khi cô ấy lẩm bẩm thêm, "Tôi đã nghĩ vậy đấy."

 

“Em vẫn ngủ với anh ta à?” Leif đặt câu hỏi.

 

“Không,” Runa trả lời. “Tôi sẽ không làm chuyện đó nữa. Bọn tôi đến giờ vẫn chưa nói chuyện với nhau.”

 

“Ta hiểu rồi,” Leif lẩm bẩm, một khoảng im lặng khó xử bao trùm lấy họ. "Sau đó…"

 

Runa ngắt lời anh ta trước khi anh ta kịp nói điều gì “Chúng ta hãy làm lại từ đầu…Nếu như đó là điều anh muốn.”

 

Leif im lặng lúc lâu, suy nghĩ một hồi rồi cũng làu bàu nói, “Được thôi. Nhưng đừng nói chuyện với tên đó hay nhìn hắn với một ánh nhìn không đứng đắn nào khác. Em hiểu chưa?”

 

“Hiểu rồi…” Runa lẩm bẩm.

 

Leif thở dài một lúc sau rồi nói, “Ta rất vui vì chúng ta đã giải quyết chuyện này xong xuôi. Và ta sẽ đánh dấu em ngay bây giờ nếu em muốn.”

 

Qua góc nhìn bên khóe mắt của tôi, tôi thấy Frey khẽ nhăn mũi và nhìn về phía tôi, cố gắng vẫy tôi đi, đồng thời chỉ về phía con ngựa.

 

Tôi bối rối nhìn anh ấy, sau đó lén nhìn về phía hai người kia và tôi thấy Leif đang nằm ngửa ra rồi Runa dần dần di chuyển lên người Leif. Cô ấy cúi người về phía đầu của anh ta và thì thầm, “Vậy thì làm đi…”

 

Tay của Leif di chuyển đến phần eo của Runa, và tất nhiên là có những âm thanh được phát ra mà tôi hoàn toàn không muốn nghe lấy, Frey đã biến mất từ lâu khi mà tôi quan sát nhất cử nhất động của họ. Tôi trông thấy anh ấy đang ở đằng xa cạnh con ngựa của mình và tránh nhìn những gì đang diễn ra lúc này.

 

Tôi thở dài trong im lặng và cũng quay về phía con ngựa cạnh Frey lúc này, đằng sau phát ra những âm thanh của sự va chạm môi, da với thịt, đây là những gì mà ngay từ đầu tôi không nên nhìn thấy hoặc tò mò về chúng.

 

Tôi quay trở lại con ngựa của Frey, tôi cũng kịp đuổi theo anh ấy và khẽ hỏi anh khi tôi bắt đầu nghĩ về điều đó, “Liệu Leif và Runa có đánh hơi ra được chúng ta và biết chúng ta đang theo dõi họ không?”

 

Frey cởi dây đai và nói, “Không phải lúc nào chuyện đó cũng có thể xảy ra. Cần phải có sự tập trung vào một mùi hương đặc biệt mà ta muốn ngửi thấy. Và rõ ràng…Leif đang quá bận rộn cho chuyện đó. Có lẽ sau khi nó kết thúc sẽ ngửi thấy mùi của chúng ta khi trở về. Runa cũng vậy, hoặc có lẽ cô ấy đã biết chúng ta ở đây rồi. Cô ấy là một con sói ranh mãnh đó.”

 

Tôi tự hỏi khi anh ấy nói điều đó, Runa cũng có thể hóa thành một với con sói. Có điều gì khác biệt giữa cô ấy và Frey với Leif không?

 

Noma nói rằng khi cô ấy hóa sói trông Runa cũng như những người khác. Thậm chí như những người dân làng to béo kia. Tôi sẽ hỏi Leif hoặc Frey điều này.

 

Sau đó, Frey lên ngựa, và tôi đi về phía anh ấy, tôi tò mò hỏi trong khi nhìn lại qua vai mình, “Hôn có đem lại cảm giác tuyệt vời không nhỉ? Mọi người trong làng có vẻ thích điều đó, cả Leif và Runa nữa.”

 

‘Tại sao mình lại hỏi một câu ngớ ngẩn thế chứ?’ Tôi thoáng nghĩ.

 

“Ta cho rằng đó sẽ phụ thuộc vào việc em hôn ai, và cả địa điểm…ở đâu,” Frey nói, và tôi quay lại đối mặt với anh ấy khi thấy anh đang ngắm nhìn tôi từ trên lưng ngựa.

 

Tôi nhăn mặt trước khi làu bàu, “Đồ biến thái này.”

 

Sau đó, tôi đi đến bên con ngựa, Frey đưa tay ra để tôi nắm lấy và nhẹ nâng tôi lên, nhưng thay vì nắm lấy tay anh, tôi lại nắm lấy cánh tay của anh.

 

Sau đó tôi ngồi phía sau anh, và trước khi Frey quay đầu con ngựa lại, chúng tôi nghe thấy một tiếng rít phát ra từ Runa. “Ôi! Đau đấy, đồ khốn vô dụng!”

 

Sau đó, chúng tôi nghe thấy những tràng cười lớn, “Ta vẫn chưa tha thứ cho việc em đã lừa dối ta đâu. Sao nào cảm giác đó đấy?” và một tiếng càu nhàu đau đớn vang khắp khu đất trống.

 

Và tôi nghe thấy Runa hét lên, “Chà, cảm giác thế nào à?! Anh cũng là một kẻ lừa đảo. Đừng nghĩ tôi không biết việc anh với những nữ tu. Tôi đã nghe mọi thứ từ Dag với Eira kể rồi, việc anh đã cũng họ tận hưởng như thế nào. Cả anh và Frey.”

 

Và rồi sự im lặng bao trùm lấy cặp đôi.

 

Frey nhếch mép cười, và tôi vòng tay quấn lấy eo của anh. “Có vẻ như tuần trăng mật kết thúc khá nhanh, nên các nữ tu và chúng ta chỉ là chơi cùng nhau. Không như em nghĩ đâu."

 

“Có vẻ như vậy,” tôi lẩm bẩm, nhìn về phía có tiếng nói lớn, và Frey quay ngựa lại. Tôi lẩm bẩm trong hơi thở, hiểu rõ những gì anh ta đã làm với các nữ tu, “Anh là đồ kinh tởm…”

 

“Gì cơ?” anh ấy hỏi tôi, hơi lớn tiếng.

 

“Tôi nói anh là đồ kinh tởm,” tôi càu nhàu với anh ta.

 

"Gì cơ? Ta có làm gì đâu,” anh nói một cách cáu kỉnh. “Dag thích bịa đặt đó.”

 

“Vậy à,” tôi nói.

 

“Đó là sự thật, cô nương,” Frey tiếp tục nói. “Ta không nói dối em đâu. Ta không có làm bất cứ điều gì với mấy cô tu nữ ấy cả.”

 

Tôi tựa đầu vào lưng anh. Anh ấy hơi căng thẳng và tôi nói, nhìn ra ngoài cây xanh, "Anh không tôn trọng Chúa của tôi khi anh ngủ với những người phụ nữ đã thề rằng sẽ dâng hiến cho ông ấy."

 

“Ta thề với em, bọn ta không làm bất cứ điều gì với họ cả,” anh nói.

 

“Ừ, ừ,” tôi lẩm bẩm, anh ấy bắt đầu huých con ngựa về phía trước và từ từ bớt căng thẳng lại.

 

Tôi dường như không quan tâm đến việc Chúa của tôi hay sự đau khổ từ những con dân của tôi nữa. Có vẻ như bây giờ họ đang ở một thế giới khác với tôi, và tôi chưa bao giờ là một phần của họ.

 

Tôi đã đi lạc khỏi con đường chân chính…Tôi nghi ngờ có cách nào để chuộc lỗi cho bản thân mình bây giờ không.

 

Sau đó, chúng tôi nghe thấy một tiếng hét phát ra từ Leif ở đằng xa. “VẬY, không có vụ làm tình ở đây à?!”

 

Sau đó, Runa im lặng, và tôi bắt đầu cười toe toét trong khi thư giãn dựa vào Frey, cảm thấy hơi ấm tỏa ra từ cơ thể anh ấy thật dễ chịu.

 

Có vẻ như mọi thứ cuối cùng đã tự chữa lành.



Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
04/11/2023 21:14
23
25/06/2023 14:45
14
08/06/2023 23:37
23
30/05/2023 22:57
13
25/05/2023 21:22
19
10/05/2023 22:26
17
20/04/2023 23:20
22
21/02/2023 13:19
16
25/01/2023 14:55
17
21/12/2022 21:55
17
07/12/2022 21:34
29
18/11/2022 18:01
23

Bình luận

Nội dung liên quan