The Wolf Team

28/02/2023 23:08 15 lượt truy cập

Bầy sói giữa Dane
Chương 17 - Hậu duệ của Fenrir

Báo cáo

Lúc còn ở vương quốc, tôi đã ăn những thứ như thịt thỏ, nhưng tôi chưa bao giờ tận mắt chứng kiến chúng bị lột da. Nếu tôi biết, tôi nghĩ rằng mình sẽ nhìn thức ăn khác đi rất nhiều, giống như tôi của bây giờ.

 

Một lúc sau, anh ta đặt ba sinh vật đã bị lột da vào một cái chảo phẳng, đặt nó lên trên ngọn lửa với hai khối gỗ ở hai bên. Ngọn lửa màu cam cháy trên các mặt của nó khi thịt bắt đầu kêu xèo xèo.

 

Tuyệt, anh ta sẽ lại làm cho mọi chuyện trở nên khó xử, tôi cũng có thể hỏi anh ta một câu hỏi mà dạo này tôi vẫn đang tò mò.

 

Sau đó tôi hỏi nhưng vẫn liếc xuống, "Anh đã... ngủ với bao nhiêu phụ nữ rồi?"

 

Nếu anh ta sẵn sàng ngủ với người khác một cách công khai như vậy, thì nhất định phải có những người phụ nữ khác nữa, và tôi muốn chuẩn bị tâm lý cho tương lai.

 

Tôi bắt gặp sự im lặng trước khi một tiếng cười khúc khích khô khan phát ra từ anh ta, và anh ta trả lời, "Em có thực sự muốn biết không, cô gái nhỏ của ta?"

 

“Vâng,” tôi đáp và cau mày.

 

Anh ta trả lời: “Ta đã ngủ với sáu phụ nữ kể từ khi bước sang tuổi trưởng thành.”

 

“Tôi rất vui vì anh còn đếm được số lần,” tôi nói một cách hóm hỉnh, đầu tôi bắt đầu đau vì cơn đau đầu ập tới.

 

Đồ lăng nhăng…

 

“Còn câu hỏi nào nữa không?” anh ta hỏi tôi.

 

“Còn, và trong số sáu người phụ nữ này, bao nhiêu người đã sinh con cho anh?” Tôi nói, lần này tôi có can đảm để mặt đối mặt với anh ta.

 

Tôi muốn biết liệu tôi có nhìn thấy những đứa con hoang của anh ta chạy quanh làng không và nếu sau này lấy anh ta, tôi có phải làm mẹ những đứa trẻ này không?

 

Sau đó, tôi bắt đầu tự hỏi liệu mình có nói đúng bằng tiếng Norse hay không vì đó là một câu dài. Tiếng Norse vẫn còn kỳ lạ và khó hiểu với tôi.

 

Anh ta lại nhếch mép cười, nói rồi nằm xuống chiếc ghế dài khác và nhìn lên trần nhà, không nhìn vào mắt tôi, “Em có vẻ giống một cô vợ nhỏ hay ghen rồi. Ta không mong đợi điều này trong vài năm nữa đâu.”

 

“Vậy à…” tôi nói, trở nên tức giận và thiếu kiên nhẫn.

 

“Ta không có con,” anh trả lời.

 

“Làm sao anh chắc chắn được?” Tôi hỏi lại.

 

“Bởi vì ta có thể nói rằng… Như em biết đấy, ta không phải là con người,” anh ta nói, “Ta là một con sói. Gia đình ta cũng vậy. Nhưng không chỉ đơn giản là một con sói. Ta là hậu duệ của Fenrir - con trai Loki. Mọi người khác ở đây cũng vậy.”

 

“Việc trở thành 'sói' thì có liên quan gì? Còn Loki? Fenrir là ai?” Tôi hỏi anh ta.

 

“Ta có thể ngửi thấy một người phụ nữ trong những ngày dễ thụ thai của họ. Vì vậy, ta chỉ ngủ với họ khi họ không có khả năng sinh sản và để đảm bảo an toàn, ta có những loại thảo mộc đặc biệt mà mẹ ta đã làm để tránh thai,” anh ta giải thích với tôi.

 

Sau đó, anh ta ngồi dậy và nói, “Và Loki là một trong những vị thần của bọn ta. Ngài là một kẻ lừa đảo, ngài có đứa con trai lai sói Fenrir. Rồi Fenrir có con, và đó là lí do bọn ta ở đây. Hậu duệ của cả Loki và con trai ngài, Fenrir.”

 

Tôi tiếp thu hầu hết lời nói của anh ta, có hơi hấp dẫn bởi câu chuyện đó. Tôi muốn biết thêm, vì vậy tôi hỏi, "Còn Odin và Thor?"

 

“Odin là vị thần trí tuệ và là cha của nhiều vị thần như Thor. Thor là tiếng sấm mà em nghe thấy trên bầu trời khi ngài đập chiếc búa của mình. Ngài ấy rất mạnh mẽ.”  Anh ta giải thích thêm cho tôi trước khi thò tay vào chảo nóng lật nhanh mấy con thỏ. Anh ta ắt hẳn phải có bàn tay thép, tôi có thể đảm bảo như vậy.

 

Sau đó, anh ta thu tay lại, hơi đỏ lên vì nóng, và hỏi tôi, “Còn Chúa của em? Người đàn ông trên những khối gỗ? Ngài ấy thì sao?"

 

Tôi nhìn chằm chằm vào anh ta, từ lâu đã không còn hứng thú với việc may thứ mà tôi nghĩ là chiếc áo sơ mi cũ của Arvid. Sau đó tôi trả lời: “Chúa ư…Người đàn ông trên thập tự giá là Chúa Giê-xu, con trai của Đức Chúa Trời và được sinh ra bởi Đức Trinh Nữ Mary.”

 

Anh ta cười khúc khích khi nghe điều này, và trước khi tôi có cơ hội tiếp tục, anh ta nói, “Còn trinh á? Vậy mà bà ấy lại sinh con. Vậy họ có thực sự chắc chắn rằng bà ấy còn trinh không?”

 

Tôi lườm trước sự thiếu tôn trọng của anh ta, và nhìn xuống chiếc áo rồi lẩm bẩm, "Quên nó đi."

 

Sau đó, anh ta đứng dậy và đi đến băng ghế của tôi trước khi ngồi ở xa, và anh ta cười toe toét với tôi. “Tiếp tục đi…Ta hứa là sẽ không nói gì đâu.”

 

"Hứa?" Tôi hỏi anh ta một cách hoài nghi.

 

“Ta hứa,” anh đáp.

 

Sau đó, tôi tiếp tục kể cho anh ta nghe về tôn giáo của tôi, về Chúa Giê-su, Đức mẹ Mary và thật ngạc nhiên là anh ta vẫn ngồi nghe, lắng nghe từng lời tôi nói.

 

Mặc dù vậy, có một vài lần tôi nói lắp, và lộn xộn và đôi khi quay trở lại tiếng Anh mà Frey cũng biết một phần, nhưng anh ta dường như hiểu hầu hết những gì tôi nói.

 

Con thỏ anh ta mang về nhà rất to và ngon.

 

Tôi ngạc nhiên vì đã ngồi và nói chuyện với anh ta lâu như vậy nhưng đó chỉ là vì anh ta đã cư xử văn minh trong hầu hết thời gian. Không lâu sau, tôi bắt đầu buồn ngủ khi anh ta nói nhiều hơn về các vị thần của mình, về Freyr và Freya và việc mẹ anh ta đã đặt tên anh ta theo tên các vị thần của họ như thế nào.

 

Với giọng nói của anh ta, ngọn lửa ấm áp bên cạnh chúng tôi và một bữa ăn thỏa mãn, không lâu sau cơn buồn ngủ bao trùm lấy tôi. Đây là một trong những lần đầu tiên tôi nói chuyện với Frey lâu như vậy mà không cảm thấy khó chịu. Tôi cho rằng mọi thứ chỉ có duy nhất một lần đầu tiên. Tôi đang tìm ra điều này từ từ.

 

Đêm đó tôi mơ thấy chính con sói ấy, và thay vì rượt đuổi hay hành hạ tôi, con sói lớn lại nằm cạnh tôi và cuộn tròn quanh thân hình nhỏ bé đang run rẩy của tôi, che chở cho tôi khỏi những cơn gió mùa đông.

 

Tôi không biết tại sao trong giấc mơ này luôn là mùa đông. Nhưng thật vậy, các vùng đất chưa bao giờ ấm áp cả.

 

Tôi luồn tay qua bộ lông đen mềm mại của con sói, và thật ngạc nhiên là lần này nó cho phép tôi chạm vào nó mà không gầm gừ nữa. Nó cũng không nghiến răng giận dữ với tôi, tôi tựa đầu vào bộ ngực rộng của nó, và cùng với nó, tôi nghe thấy nhịp tim đập chậm, nhịp nhàng và rất êm dịu.

 

Ngay trong giấc mơ, cơn gió và bão tuyết tưởng chừng như rơi mãi mãi đã ngừng hẳn và khi tôi nằm trên con sói, nó không di chuyển. Nó vẫn tĩnh lặng như mọi khi ngoại trừ phần ngực hơi phập phồng. Tôi cứ thế luồn tay qua bộ lông của nó, đón nhận hơi ấm từ nó.

 

Và giống như nhiều lần đầu tiên của tôi, tôi không muốn thức dậy. Tôi muốn giữ như thế này, ít nhất là một lúc với con sói.

 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
04/11/2023 21:14
23
25/06/2023 14:45
14
08/06/2023 23:37
23
30/05/2023 22:57
13
25/05/2023 21:22
19
10/05/2023 22:26
17
20/04/2023 23:20
22
21/02/2023 13:19
16
25/01/2023 14:55
17
21/12/2022 21:55
17
07/12/2022 21:34
29
18/11/2022 18:01
23

Bình luận

Nội dung liên quan