Hũ Mật Ngọt - 蜂蜜罐

10/04/2023 18:25 699 lượt truy cập

Bạn từng phát hiện bí mật kinh khủng gì trong điện thoại của bạn trai?
Phần 1

Báo cáo
Anh ấy ngủ rồi, điện thoại để ở đầu giường nửa đêm lại sáng, weixin nhảy lên mấy dòng tin nhắn, tôi thấy tò mò liền cầm lên lướt.
 
Là bạn học nữ đồng môn thạc sĩ của anh ấy, dùng ngữ khí hưng phấn, đáng yêu nói với anh rằng giảng viên hướng dẫn đã cho cô ấy một công việc.
 
Lướt lên trên tôi mới phát hiện trong 1 năm gần đây, ngày nào họ cũng nói chuyện với nhau.
 
Cô ấy gửi emoji âm thanh cho anh, nói “Cái này nghe rất hay, rất có cảm giác” ~ Sau đó anh ấy chụp ảnh cơm trưa gửi qua và nói với cô rằng “Cửa hàng này làm đồ ngọt quá, ăn không ngon, tôi sẽ không đặt nữa”. Cũng từng nhắc tới tôi, cô gái nói “Bạn gái cậu vừa xinh vừa dịu dàng, ngưỡng mộ cậu quá”, anh lại nói “hihihi tôi sẽ giúp cậu tìm đối tượng.”
 
Tuần nào cũng vậy, hai người sau khi họp xong với giảng viên hướng dẫn đều sẽ đi riêng đến quán ăn cạnh trường cùng ăn lẩu tê cay, không dẫn thêm bạn học nam đồng môn nào khác.
 
Trong chuyến đi tới Anh, anh ấy mua cho tôi những thứ trong danh sách tôi liệt kê, phải tốn một khoản ngoại tệ lớn mới hiểu được những thứ đó là gì. Cô ấy cũng đưa cho anh một "lít" nhỏ, anh ấy cũng tiêu tiền mua đủ hết. Chỉ là, anh ấy không nhận tiền tôi chuyển qua còn tiền cô ấy chuyển thì anh sẽ nhận. Trừ hai chúng tôi ra thì anh ấy từ chối tất cả những yêu cầu nhờ mua đồ giúp.
 
Anh từng giúp cô ấy sửa máy tính, giữ chỗ, thậm chí còn từng lắp chiếc ghế mua trên taobao giúp cô ấy. Cô ấy từng mang cơm, lấy hàng chuyển phát và chỉnh lý lại số liệu trong luận văn giúp anh.
 
Thậm chí là, 2 tuần liền anh ấy bận chạy số liệu cho thầy giáo hướng dẫn, hai chúng tôi 4, 5 ngày còn không liên lạc với nhau, mà hai bọn họ thì mỗi ngày đều nói cười vui vẻ.
 
Hồi lớp 11 chúng tôi bắt đầu yêu nhau, cho tới nay đã là năm thứ tám. Bốn năm Đại học yêu xa cũng đã bình yên trôi qua, bố mẹ hai bên đều gặp mặt nhau rồi, lúc anh học thạc sĩ cũng là sau khi hai đứa đã nghiêm túc suy nghĩ, thương lượng về thành thị và Đại học xong. Hai chúng tôi làm nghiên cứu sinh ở hai thành phố khác nhau, lúc chuẩn bị tốt nghiệp tôi mới về sống ở chỗ anh.
 
Tôi luôn nghĩ rằng, hai chúng tôi đều là người có nguyên tắc và giới hạn, tuyệt đối sẽ không có bạn thân khác giới. Bạn tốt khác giới thì có thể nhưng chỉ được dừng lại ở giới hạn bạn bè bình thường. Có vấn đề gì thì có thể nói chuyện, gọi điện thoại, không có vấn đề gì thì ít qua lại với nhau.
 
Tôi luôn cho rằng chúng tôi sẽ mãi như vậy, thậm chí tôi còn từng nói với mẹ rằng tôi cảm thấy anh ấy rất có chừng mực, rất có trách nhiệm, tỷ lệ ngoại tình gần như bằng không.
 
Tôi để lại điện thoại đầu giường cho anh ấy, bản thân thì xuống giường xếp đồ vào ba lô, anh ấy mơ mơ hồ hồ không mở mắt ra mà hỏi tôi đang làm gì, tôi nói tôi xuống tầng mua chút quýt, đột nhiên lại muốn ăn, ngữ khí vẫn rất bình tĩnh.
 
Anh ấy thần trí không tỉnh táo lẩm bẩm bảo tôi xuống quầy dưới lầu mua, đừng đi xa quá.
 
Sau khi tôi ra ngoài, cảm giác bình tĩnh đột nhiên bay biến không còn chút gì. Tôi ngồi sụp xuống trước cửa nhà muốn khóc, lại không khóc ra được, cảm thấy rất buồn cười, nhưng lại chẳng cười được. Không biết có nên đi chất vấn anh ấy hay là chia tay luôn, cũng không hiểu tại sao, tại sao bạn trai tôi lại bắt đầu chia sẻ cuộc sống của mình với một cô gái khác, bắt đầu tiếp nhận hỷ nộ ái ố của một cô gái khác, bắt đầu trở thành bạn tâm giao linh hồn với một cô gái khác không phải tôi.
 
Đến khoảng sáng sớm anh ấy mới phản ứng lại, gọi điện thoại cho tôi, phát hiện tất cả trang mạng xã hội đã bị tôi block hết. Lúc anh ấy ngơ ngẩn ấn vào một tin nhắn chưa đọc của cô gái kia thấy dòng chữ “Chúc mừng cậu” mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
 
Sau đó anh lái xe xuyên đêm đến nhà tôi, mới sáng sớm đã chặn trước cửa nhà tôi khóc lóc kể lể, sám hối với bố mẹ tôi, còn gọi cả mẹ anh ấy đến. Mẹ tôi thấy kỳ lạ gọi điện cho tôi bảo tôi về nhà. Lúc tôi về nhà thì anh ấy đã thành khẩn đưa điện thoại cho ba vị phụ huynh xem, lời lẽ khẩn thiết nhận sai, thề với trời là thật sự không có chút tình riêng nào, còn sám hối đúng là bản thân xử lý chưa được thỏa đáng, sau đó cầu xin tôi tha thứ.
 
Bố mẹ tôi tuy tức giận nhưng thấy đây là chuyện lớn, họ nghĩ con trai tuy có lỗi nhưng nội dung nói chuyện rất đàng hoàng, không có “bảo bối” hay “vợ” gì cả, hành vi lại càng không thể hiện ra là ngoại tình nên chuyện nhỏ hóa không, tức giận nhưng vẫn cho bậc thềm bước xuống, mẹ người ta lại còn đến đây nữa chứ.
 
Cho nên biến thành, một mình anh ấy hối lỗi, ba người khuyên tôi, còn tôi một mình ngồi trên sô pha lạnh nhạt nhìn, nội tâm lại chẳng hề dao động.
 
Hiện tại đã là tháng thứ năm kể từ khi chúng tôi chia tay, anh ấy vẫn không ngừng nỗ lực níu kéo tôi hàng ngày. Anh ấy xin nghỉ với giảng viên hướng dẫn, thường xuyên đến ăn cơm, đi học cùng tôi. Tôi về ký túc xá thì anh ấy lại một mình tủi thân ngồi dưới sô pha ở đại sảnh dưới lầu đợi tôi. Điều khác biệt giữa bố mẹ tôi và bố mẹ anh ấy là, đối với chúng tôi mà nói thì đây là chuyện nghiêm trọng đến nhường nào chứ, còn trong lòng anh ấy lại không hiểu rõ điều đó. Giới hạn nam nữ gì đó, nên hay không nên làm gì, anh ấy đều hiểu, suy nghĩ của anh ấy từ đầu tới cuối đều giống với tôi, chẳng qua là dù gì thì anh ấy cũng đã làm vậy rồi.
 
Lúc đó trong lòng anh ấy có tâm tư gì, có mê đắm trong mối quan hệ gọi là tình bạn đó hay không, trong lòng anh ấy đều biết, và tôi cũng vậy.
 
Cả hai chúng tôi đều hiểu rằng tình cảm không thể vãn hồi được nữa, và tôi không thể khiến nó trở lại, hai chúng tôi kết thúc rồi. Nhưng anh ấy không dám đối mặt với hậu quả mà đã biết mình sẽ phải gánh chịu ngay từ đầu, anh ấy từ chối chấp nhận tất cả sự thật.
 
Tôi có đau lòng không? Tôi đang làm ầm ĩ lên sao?
 
Vào một buổi tối trong giờ tự học của năm hai trung học, trong lớp rất ồn ào, sau khi anh giảng xong các đề vật lý cho tôi, tôi tiếp tục làm bài tập, lúc đó sau lưng tôi bị người ta chọc một cái, anh ấy đột nhiên hỏi tôi có muốn yêu đương không?
 
Tôi ngơ ngác nhìn anh, anh đột nhiên nói nhanh và nhỏ giọng, “Tôi nghiêm túc đấy, tôi muốn yêu đương với cậu”.
 
Tôi vẫn không thể quên được vẻ mặt anh lúc đó, nghiêm túc mà căng thẳng. Tôi không thể quên lúc có kết quả thi Đại học, tôi không may phải đến một thành phố cách xa anh cả ngàn núi sông sâu, tôi dựa vào vai anh bật khóc như một đứa trẻ, anh miệng thì an ủi nhưng mắt lại đỏ hoe, trong khi bản thân đã đạt được nguyện vọng trúng tuyển vào ngôi trường mơ ước. Còn có vào đêm giao thừa năm cuối cấp, vừa thi xong cao học, tôi liền bí mật bay đến chỗ anh, nhờ bạn cùng phòng của anh lừa anh ra ngoài, lúc bắn pháo hoa tôi đột ngột chạy ra, và anh đã nhìn tôi rất lâu, trịnh trọng mà hỏi tôi rằng, sau khi tốt nghiệp thạc sĩ thì kết hôn được không? Sau khi tốt nghiệp thạc sĩ, chúng tôi cùng nhau đi xem nhà, người môi giới hỏi anh thích căn hộ kiểu như nào, anh ấy gạt tay và nói đừng hỏi tôi, vợ tôi thích gì thì tôi thích cái đó.
 
Anh ấy luôn đối với tôi rất tốt, kể cả trong một năm thường xuyên tiếp xúc với cô gái đó, anh ấy vẫn rất tốt với tôi.
 
Mẹ tôi nói anh cũng đâu có ngoại tình, tình cảm nhiều năm như vậy, hai đứa rất ít khi cãi nhau, cuối cùng lại vì nói chuyện với cô gái khác mà chia tay, con có nỡ không?
 
Tôi chỉ không hiểu, rõ ràng chẳng xảy ra chuyện gì, tình cảm của chúng tôi cũng không biến chất, mọi thứ đang tiến về phía trước một cách thuận lợi và hạnh phúc, tương lai của chúng tôi gần như được hiện rõ trước mặt, chỉ cần chúng tôi tiến về phía trước một cách bình thường thì sẽ có một kết thúc có hậu, Sao anh lại đột nhiên nửa đường dừng lại muốn nắm tay cô gái khác chứ.
 
Năm đó ánh mắt anh ấy nhìn tôi rất nghiêm túc, trong lớp học ồn ào, chúng tôi nhìn nhau một hồi, tôi gật đầu như bị ma xui quỷ khiến, sau đó anh ấy cười nhẹ nhõm, vừa quay bút vừa hất cằm đắc thắng nói với tôi rằng, lần sau đừng ngại hỏi, cậu có thể tùy ý đặt câu hỏi cho bạn trai của mình mà.
 
Tôi thực sự muốn quay lại khoảng thời gian đó.
 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/04/2023 15:32
1517
10/04/2023 18:25
693

Bình luận

Nội dung liên quan