Uncategorized

Angeleyes

Angeleyes

Đôi mắt thiên thần

Về câu chuyện:

  • author: bleuien
  • link gốc ở AO3: Angeleyes
  • translator: Bá Tước
  • beta: mills
  • Đang trong quá trình xin per

Văn án:

Khi Anya Forger đi dạo gần con sông.

Văn bản:

Anya Forger, một cô gái đã từng có những câu chuyện tình đẹp và lãng mạn với Damian Desmond, giờ đây đang nằm trên giường và cố gắng hết sức để nhớ lại những chuyện đã xảy ra vào đêm hôm qua.

“Đầu mình đau như búa bổ vậy…. chuyện gì đã xảy ra vậy?’’, cô tự hỏi bản thân. Cô nhắm mắt và hồi tưởng lại những sự kiện đã xảy ra.

“À, đúng rồi, cơn đau này chắc chắn liên quan đến tối hôm qua…’’, cô tự nhủ trong lòng với một cơn đau nhẹ ở đầu và cảm giác đau quằn quại ngực. Cuối cùng, cô ngồi xuống phía mép giường thay vì chỉ nằm xuống.

Cô không nhớ rõ lắm về loạt sự kiện đã xảy ra nhưng cô nhớ rằng mình đang đi dạo dọc theo dòng sông và cố để thư giãn tâm trí sau một ngày làm việc căng thẳng. Làm điệp viên chắc hẳn rất là mệt mỏi đối với một thiếu nữ. Không chỉ có thế, vì một số lý do nào đó, những cơn ác mộng từ quá khứ đã quay trở lại ám ảnh cô, vì vậy, ngày hôm nay lại càng thêm mệt mỏi.

“Chúa ơi, tại sao thế giới lại phải nhằm vào tôi hôm nay chứ.’’, Nhà ngoại cảm tự nói với bản thân. Hôm nay là một ngày khá là căng thẳng với cô, W.I.S.E. giao cho cô một nhiệm vụ rất quan trọng ngay phút cuối, cô đã cố gắng xin hoãn lại nhưng không thể. Tất cả các điệp viên hàng đầu đã bận rộn với nhiệm vụ của riêng họ và cô là người duy nhất có thể tiếp nhận.

Sau đó, với dự định về nhà nhanh nhất có thể và xem bù series phim ưa thích của mình, tuy nhiên, vũ trụ lại một lần nữa có kế hoạch khác cho cô.

Đột nhiên, Becky Blackbell, bạn thân cũa cô, đã gọi và nhờ cô một việc nhỏ. Thường thì Anya cũng chẳng để tâm lắm, nhưng “việc nhỏ’’ của cô bạn lại là một vấn đề khá lớn với cô

Và việc ấy là đi mua sắm.

Anya đã muốn cúp máy ngay lập tức khi cô nghe bạn thân mình nhắc đến từ ấy, nhưng Becky không ngừng nài nỉ cô, cuối cùng, cô cũng đồng ý và dành năm tiếng đồng hồ , đúng vậy, mắt bạn không có vấn đề đâu, năm tiếng đồng hồ cho việc mua sắm.

Cô gái tóc hồng ấy chỉ muốn gục luôn trên sàn của khu mua sắm, nhưng Becky chẳng để cô chợp mắt dù chỉ một giây. Họ dường như đã đi khắp các ngõ ngách của khu mua sắm cho tới khi Becky bắt đầu cảm thấy chán và dẫn Anya về căn hộ của cô.

“Cuối cùng thì…’’, cô điệp viên trẻ nói với chính mình rồi nằm phịch xuống chiếc ghế sofa, nhắm mắt lại mà chẳng buồn đi về phòng mà ngủ một cách tử tế

Cô ấy cuối cùng cũng có thể ngủ một cách bình yên…

Và cô tỉnh dậy.

“Tại sao?’’, bạn có thể cảm thấy thắc mắc. Thật ra, nó khá đơn giản. Vì vẻ mặt bị phản bội của Damian khi anh  nhận  ra  rằng cô chỉ làm bạn với anh vì nhiệm vụ của mình đã xuất hiện trong giấc mơ của cô. Anya tự hỏi tại sao anh lại xuất hiện trong giấc mơ của mình sau sáu năm không liên lạc với nhau, cô không biết đáp án  cho câu hỏi này, thật lòng thì, cô không muốn biết. Nhưng cô biết chắc chắn rằng giấc ngủ của mình đã hoàn toàn bị quấy rầy.

“Tuyệt… Giờ thì sao.’’, Cô lầm bầm trong khi đang nhìn chằm chằm lên trần nhà, không biết nên làm gì tiếp theo, cô đứng dậy và đi tới cửa, mở ra và bước ra ngoài.

“Có lẽ mình nên đi dạo để thư giãn đầu óc nhỉ’’, Cô nghĩ.

Sau vài phút bước đi trong vô định thì cô phát hiện một thứ gì đó, ừ thì, đúng hơn là một ý nghĩ của ai đó gợi lên sự hứng thú của cô.

‘’Chúa ơi, mình yêu cô ấy quá. Mình yêu đôi mắt xanh lá tuyệt đẹp mà mình có thể ngắm nhìn cả ngày, mái tóc nâu tuyệt đẹp tung bay nhẹ nhàng và duyên dáng trong cơn gió, làn da mềm mại như những cánh hoa của những bông hoa đẹp nhất và tính cách tương phản một cách phù hợp với mình.

“Khoan đã..’’ Anya dừng lại, ‘’Giọng nói ấy… Không… Đó không thể…’’,Cô cật lực phủ nhận điều đó. Cô không muốn tin rằng chủ nhân của giọng nói ấy đã yêu một người khác. Cô không muốn tin rằng anh đã có người khác. Cô không muốn tin rằng anh từ bỏ cô nhanh đến vậy.

“Điều đó là không thể, đúng không?’’ Cô muốn la hét, đấm, đá bất cứ thứ gì có thể nhưng thay vào đó, cô chỉ đứng đó, im lặng giữa con đường yên tĩnh của công viên, cúi gằm mặt lắng nghe những suy nghĩ của một cặp đôi yêu nhau thắm thiết ở ven hồ trong công viên.

Sau một vài phút, cô nhìn về phía họ với nước mắt chực chờ rơi, nhưng cô sẽ không quay đi. Thật là một khung cảnh đáng chiêm ngưỡng, cô thấy anh đang tay trong tay với một cô gái trạc tuổi cô. Cô ta rất đẹp, đẹp hơn cô. Họ trông thật đẹp đôi nhưng cô sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó.

Cô không thể chấp nhận sự thật rằng anh ta đã có người mới.

Sau khi nhìn bọn họ được một lúc, cô nhận ra rằng họ đang đắm chìm vào đôi mắt của nhau. Cái cách mà họ nhìn nhau khiến cô rùng mình, làm cô muốn nôn khan, nó khiến cô muốn nôn mửa hàng giờ. Mọi thứ của cặp đôi làm cho cô cảm thấy kinh tởm.

Vì lí do gì? Cô cũng chẳng biết. Nó chỉ cảm thấy kinh tởm trong mắt cô. Cô muốn bỏ chạy, nhưng cùng lúc cô lại không thể di chuyển được. Cả ngưòi cứng đờ, quá choáng ngợp vì mọi thứ, đến nỗi cô không thể nói được.

“Di chuyển đi đồ ngốc.’’, Cô khiển trách bản thân, cô chỉ muốn rời khỏi nơi này nhưng lại không thể. Chân cô bắt đầu run rẩy và tầm nhìn của cô mờ dần đi. Mọi giác quan dừng hoạt động, nhưng cô vẫn đứng bất động ở đấy.

Bất thình lình, một con châu chấu nhảy lên chân khiến cô hơi giật mình, nhưng nó đã đánh thức cô.

“Chết tiệt, Anya, bình tĩnh nào. Mày không có thời gian cho việc này đâu.’’ Và thế là cô bỏ đi như chưa có gì xảy ra.

“À, mình nhớ ra rồi.’’ Cô tự nói với bản thân bằng tông giọng khó chịu

Mắt cô sưng húp vì cô đã khóc cho tới khi mệt mà ngủ thiếp đi. Cô chẳng thể kìm nén được cảm xúc của mình và vỡ oà trên giường. Hình ảnh bạn trai cũ đã bị mình phản bội cứ lảng vảng trong đầu càng làm cô thêm buồn phiền.

“Có lẽ mình biết tại sao mình lại bất ngờ đến vậy khi thấy cách anh ấy nhìn vào cô ta…’’ Cô vừa nói vừa lấy một thứ gì đó từ trong ngăn tủ. Đó là một chiếc hộp, chiếc hộp chứa đầy những kỉ niệm của cô về những ngày còn ở Eden.

“Đó là bởi vì …. Anh ấy từng nhìn mình như thế.’’ Cô vừa nói, vừa nhìn tấm ảnh chụp cô và Damian đang nhìn nhau với sự si mê, họ lạc lối trong đôi mắt của đối phương, nó rất giống với khung cảnh mà cô thấy tối hôm qua.

-end-

Part sau

Mục lục

Leave a comment