Linh Ann

28/03/2024 08:44 2.06 K lượt truy cập

Tô Vân Ý
Chương 9

Báo cáo

9

 

Thời gian từng ngày trôi qua, đệm bông ta lót ở trong bụng từng ngày dày lên.

 

Nhưng ta vẫn mỗi ngày lê thân thể nặng nề, tự tay dâng trà cho phụ hoàng.

 

Phụ hoàng khen ta: "Tiểu Thất pha trà thơm nhất.”

 

Quả thật, tiền nào của nấy.

 

Chu thừa tướng cho ta độc, năm ngàn kim một bao, mỹ vị ngon miệng, hiệu quả tuyệt hảo.

 

Một phần hiếu thuận phụ hoàng, một phần khác cũng để Thôi Thư Dương nếm thử.

 

Thân thể hai người đều chậm rãi kém dần, tất cả thái y thay phiên bắt mạch, nhưng ngoại trừ thể hư, cái gì cũng chẩn đoán không ra.

 

Rốt cục có một ngày, Thôi Thư Dương phát sốt cao, nằm ở trên giường rốt cuộc không dậy nổi nữa.

 

Ta bưng bát cơm, từng ngụm từng ngụm đút cho hắn ăn.

 

Hắn nhíu mày nhìn chằm chằm bát, chê ta không múc thịt cho hắn.

 

Một mình ta nhai phần thịt hai người, cự tuyệt yêu cầu của hắn.

 

“Người sắp chết, phải ăn chút thanh đạm, ngoan.”

 

Phụ hoàng ngược lại kiên cường hơn hắn một chút, vẫn kiên trì vào triều.

 

Cho đến khi ta sắp lâm bồn, có đại thần nói

 

Thái tử sắp chết, khuyên ông ta trực tiếp đem

thai nhi trong bụng ta lập làm Thái tôn.

 

Phụ hoàng nổi trận lôi đình, hộc máu hôn mê tại chỗ.

 

Đêm khuya ba ngày sau, ta đưa tin đứa bé ra đời.

 

Chu thừa tướng vào Đông cung thăm "nữ nhi" ta.

 

Trong vòng tay tùy tùng của hắn ôm một gói đồ.

 

Cái gói mở ra, lộ ra đứa bé đỏ rực bên trong.

 

Chu thừa tướng nói với ta: "Giao con ngươi cho ta.”

 

Ta ôm qua bên người chăn nhỏ bao bọc đệm bông, cười nói: "Phụ thân thân ái, ngài là nói nó sao?"

 

Ánh mắt Chu thừa tướng lập tức trở nên lạnh lùng.

 

Ta gọi Thôi Thư Dương:

 

"Điện hạ, Chu tướng muốn cướp con của chúng ta!"

 

Thôi Thư Dương từ sau bình phong chuyển ra, cầm kiếm nhắm ngay Chu thừa tướng.

 

Nhưng mà Chu thừa tướng cũng không sợ hãi, ngược lại cười ha hả.

 

Ta nhíu mày.

 

Thôi Thư Dương vốn vững vàng giơ trường kiếm, đột nhiên phun ra một ngụm máu đen, ngã trên mặt đất không còn hơi thở.

 

Thái giám đi theo bên cạnh hắn giơ tay lên, từ trên mặt kéo xuống một tầng mặt nạ da người.

 

Đúng là Tô Huệ.

 

Chu thừa tướng thật giống như phụ thân vuốt ve nữ nhi sờ sờ đầu ta.

 

"Tô Vân Ý, ngươi cũng thật không dạy nổi, ta anh minh một đời, suýt nữa bị hủy ở trong tay ngươi.”

 

Nói xong hắn nhìn về phía Tô Huệ.

 

"Nhờ có Tô Huệ trung thành với ta.”

 

Ta căm hận nhìn chằm chằm vào cái gọi là ca ca ruột này.

 

Chu thừa tướng chậm rãi nói với ta: "Hiện tại, trước mặt ngươi có hai con đường.”

 

Ta không đợi hắn nói, trực tiếp quỳ xuống.

 

Hết thảy nghe theo an bài của đại nhân.

 

Ta ôm đứa nhỏ Chu thừa tướng mang đến, đi vào đại điện phụ hoàng quản chính.

 

Quần thần xong việc.

 

Hoàng đế, Thái tử đồng thời qua đời, mọi người mặt mang khủng hoảng, đều đang chờ Thừa tướng chủ trì đại sự.

 

Chu thừa tướng chậm rãi bước vào điện, đối mặt với quốc tang, lại cười đến xuân phong đắc ý.

 

“Bệ hạ băng hà, Thái tử băng hà, may mắn có hoàng tôn hôm nay ra đời. "

 

Hắn mở miệng nói.

 

" Quốc không thể một ngày không có vua......”

 

Chợt có một cỗ ấm áp từ lòng bàn tay ta nổi lên.

 

Ta vội vàng ngắt lời hắn, "Thừa tướng đại nhân, xin chờ một chút!”

 

Hắn sửng sốt.

 

Ta giơ đứa bé trong tay lên thật cao.

 

"Cháu trai ngài đi tiểu rồi.”

 

Vẻ mặt Chu thừa tướng trong nháy mắt vỡ ra.

 

Đúng lúc này, mặt đất mơ hồ chấn động, mảng lớn bóng đen từ ngoài điện bao phủ lại.

 

Quần thần sợ hãi quay đầu lại, chỉ thấy rất nhiều cấm vệ phi kiên cố vọt tới, thoáng qua bao vây đại điện.

 

Cấm vệ tự giác tránh ra một con đường.

 

Thôi Thư Dương sải bước đi tới, vung tay lên:

 

“Bắt lấy!”Kh 

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
28/03/2024 08:46
0
28/03/2024 08:44
0
28/03/2024 08:42
0
27/03/2024 11:25
6
27/03/2024 11:23
6
26/03/2024 12:17
16
26/03/2024 12:14
22
26/03/2024 10:16
30
25/03/2024 09:19
32
25/03/2024 09:15
41

Bình luận

Nội dung liên quan