Banno Team

06/10/2022 20:14 396 lượt truy cập

[NOVEL] TRÁI TIM CỦA APOLLO
Chương 4: Một cái chết bí ẩn (4)

Báo cáo
"Bản gốc sao?" 

 Tae Jun gật đầu và Jae Won đứng bật dậy ngay sau đó.

“Việc lấy đoạn CCTV gốc là trái với quy định của khách sạn. Lỡ như có bất trắc gì xảy ra thì cả hai chúng ta đều sẽ gặp rắc rối.”

 Bỏ ngoài tai những lời khuyên can, Tae Jun vẫn một mực phủ nhận mối lo ngại của cậu: "Nếu có chuyện gì xảy ra, cậu cứ nói rõ mọi việc cho ban giám đốc."

 Điều này ngày càng trở nên tồi tệ hơn.

 Nói rõ mọi việc cho ban giám đốc biết sao? Làm gì có ai trong số họ dám đụng tới Seo Tae Jun?

 Jae Won đã liên lạc với bộ phận an ninh ngay sau đó, và chính cậu cũng đang kiềm chế ý nghĩ muốn kéo hết tóc của mình ra khỏi đầu.

 Nhân viên an ninh sau khi nghe xong cũng bối rối trước yêu cầu của Jae Won, nhưng họ đã nhanh chóng làm theo chỉ thị ngay khi nghe thấy cái tên

Seo Tae Jun. Trong khi đợi nhân viên an ninh mang đoạn phim tới thì Jae Won đã nhân cơ hội ấy để kiểm tra tâm trạng của Tae Jun

 “Vậy cô gái tên Jin Hye Yeon mà anh đang tìm kiếm là ai vậy?”

Thay vì trả lời câu hỏi ấy, Tae Jun lại rút một điếu thuốc từ trong hộp thuốc lá và đưa nó lên miệng. Jae Won đã phải tự ngăn mình và kiềm nén hết mức để không nói ra câu, "Không được hút thuốc bên trong phòng làm việc." khi cậu nhìn thấy điếu thuốc của người đàn ông ngang ngược kia đang từ từ bốc cháy. Tuy nhiên, dù có cố gắng đến đâu thì cậu vẫn không thể ngăn được sự tò mò của mình.

 "Cô gái ấy có phải là người phụ nữ đã chết bốn năm trước?"

 Tae Jun nhìn chằm chằm vào Jae Won một cách dữ dội. Jae Won bối rối và co rúm người như thể toàn bộ nội tạng bên trong cậu đang bị vặn xoắn lại.

 "Làm sao mà cậu biết về cô ấy?”

 "Ông nội đã tự mình điều tra, và em nghe ngóng được chút chuyện từ ông."

 "Chủ tịch đã điều tra chuyện này sao?"

 "Đúng thế! Chủ tịch cũng đặt ra rất nhiều câu hỏi liên quan đến cô ấy để hỏi em và cả người quản lý của anh nữa, chính là ông Lee.” Jae Won ngoan ngoãn và thành thật hết mức khi báo cáo mọi chuyện cho anh.

 Khóe môi đang ngậm điếu thuốc của Tae Jun đột nhiên giật giật.

 “Đúng vậy, cô ấy chính là người phụ nữ mà tôi cho rằng đã chết cách đây bốn năm.” Tae Jun trả lời, miệng anh phì phèo khói thuốc, anh nghĩ chuyện này cũng chẳng có gì để phải che giấu nữa.

 "Ôi chúa ơi!" Jae Won nâng cao giọng như thể cậu vừa mới được nghe về một câu chuyện có vẻ vô lý hết sức.

 “Anh làm điều này chỉ vì một người phụ nữ đã chết thôi sao? Hay anh nghĩ là người phụ nữ đã chết đó biến thành ma rồi đến dự tiệc đính hôn của anh?
Tình yêu của cô ấy mới tuyệt vọng làm sao!”

 “Cô ấy không phải hồn ma cũng không phải đang cảm thấy tuyệt vọng.” Tae Jun nói như một sự khẳng định. Anh nhìn Jae Won với ánh mắt dữ dội, ánh nhìn chứa đựng sự bạo lực bên trong đó.

Một lát sau, anh thả điếu thuốc xuống sàn và dùng chân dẫm nát nó:  "Tôi là một "lời nguyền" đối với cô ấy."

Chính xác thì là vậy! Đối với cô thì một năm ở bên nhau của hai người họ chẳng khác gì một lời nguyền, một chiếc gông cùm đã trói buộc cô.

 Một năm. Họ đã đưa ra đề nghị trong vòng một năm. Đó cũng là thời điểm mà Jin Myung Je, Giám đốc điều hành của Jinseong Construction đã đưa ra lời đề nghị về con gái của mình và cùng với khách sạn Jinseong.

*** ***

 “Bản báo cáo về vụ tai nạn mà anh trai của cô ấy, Jin Hye Seong đã đưa cho anh xem, anh đã đọc nó rồi chứ? Anh thậm chí còn nhìn thấy toàn bộ hiện trường của vụ tai nạn kia mà. Giám đốc, cô Jin Hye Yeon đã chết rồi!"

 Jeong Jin Wook là thư kí của Tae Jun, trước khi sự việc này được truyền đến thì anh vẫn đang có một khoảng thời gian vui vẻ cùng với gia đình của mình. Lâu lắm rồi anh mới được nghỉ ngơi thoải mái đến vậy, thế cho nên khi nhận được cuộc gọi bất ngờ từ sếp, anh đã ngay lập tức nhận ra có chuyện gì đó chẳng lành. Cùng lúc đó, vợ anh đã mang một đĩa trái cây tới cho anh, nhưng khi đến gần cô liền nhìn thấy khuôn mặt cứng đơ hết sức bất thường của chồng mình. Thấy vậy, cô chỉ còn biết lặng lẽ đóng cửa và rời khỏi phòng. Một âm thanh yếu ớt của chương trình truyền hình cuối tuần mà bọn trẻ vô cùng yêu thích đang phát ra từ phòng khách. Lúc Jin Wook kiểm tra đồng hồ, anh nhận thấy đây vẫn là thời gian mà bữa tiệc đính hôn đang diễn ra.

 Nhưng người phụ nữ đã chết bốn năm trước lại xuất hiện? Jin Wook nhíu mày, anh cảm thấy miệng mình như khô khốc.

 "Tôi biết rất rõ điều đó!" 

Giọng nói của Tae Jun phát ra từ điện thoại rất trầm. Theo như Jin Wook biết thì điều này không phải là một dấu hiệu tốt. Đã hai mươi năm trôi qua kể từ khi anh trở thành thư ký và làm việc cho Tae Jun. Anh đã có thể tự hào để khoe khoang rằng, anh hiểu rõ người đàn ông này còn hơn cả gia đình mình.

Thế nhưng, nỗi ám ảnh của Tae Jun đối với Hye Yeon thật khó hiểu. Ngay cả Jin Wook cũng không thể lý giải nổi. Kể cả trước đây, khi cô ấy còn sống. Hay thậm chí là bây giờ, ngay cả khi cô ấy đã chết.

 Năm năm trước, Tae Jun gặp được cô gái ấy lần đầu tiên tại thành phố Jin Seong, nơi cha anh Seo Jeong Hun đã sống những năm cuối đời ở đó. Jin Hye Yeon là con gái của Jin Myung Je, chủ tịch của khách sạn Jinseong, cô là một sinh viên đại học và đang xin nghỉ phép vào khoảng thời gian đó. Không rõ những tính cách nào bên trong con người của cô ấy đã thu hút anh đến vậy. Nhưng dù sao thì Tae Jun cũng muốn có cô ấy cho bằng được. Và chẳng mấy chốc mà anh ấy đã cùng cô thỏa thuận với nhau một bản hợp đồng có tên gọi là "Hợp đồng một năm".

 Cho đến khi, Hye Yeon nhận ra mối quan hệ giữa cô với Tae Jun đủ trói buộc và rất khó khăn để cô biến mất trước khi hợp đồng đến thời hạn chấm dứt.

Thế rồi, cô đã kết liễu cuộc đời mình theo cách khiến anh ghê tởm nhất.

 Cô đã gieo mình xuống dòng sông Jinseong chảy bao quanh thành phố. Nguyên nhân cái chết được kết luận là do đuối nước. Và đó rõ ràng là một vụ tự sát.

 "Nhưng rõ ràng là cô ấy đã xuất hiện trước mắt tôi."

 Tae Jun khẽ cắn môi và nhìn xuống bàn tay của mình. Người phụ nữ đã ở ngay trước mặt anh, một con người hoàn toàn lành lặn và khỏe khoắn.

 "Có khi nào bản báo cáo khám nghiệm tử thi là sai không?"

 "Tôi không dám chắc liệu thi thể chết đuối có được tìm thấy hay không, nhưng gia đình họ đã mang thi thể đi và hỏa táng. Nếu bây giờ chúng ta muốn điều tra, e là không có nhiều cơ hội nữa đâu."

 Ngay lúc đó, những lời nói mờ nhạt chợt hiện ra trong đầu khiến anh vô cùng băn khoăn.

 Có điều gì đó mà anh đã bỏ sót… Nó là một sai lầm gì đó!

Anh nhớ lại những gì mà Hye Yeon đã nói khi cô ấy một mực từ chối lời đề nghị của anh.

 Tae Jun thì thầm những gì cô ấy nói một cách vô ý: "Sai lầm."

 Một sai lầm?

"Có một số chuyện mà tôi chưa thể hiểu nổi. Tôi muốn cậu phải tìm ra điều đó là gì ngay từ bây giờ. 30 Ga 12 **, là biển số của chiếc taxi mà cô ấy đã đi. Bắt đầu tìm kiếm thông tin của cô ấy từ đó."

 "Vâng, thưa giám đốc."

 Tae Jun cúp máy và nói lẩm bẩm từ đó rất nhiều lần.

 "Sai lầm" mà Hye yeon đã đề cập tới.

 Vào thời điểm đó, lẽ ra anh nên nghe lời cô ấy nói trước và gọi cho Chủ tịch Jin. Tae Jun châm điếu thuốc và hút một hơi thật dài.

 "Rốt cuộc thì đó là gì?"

 Khuôn mặt thanh khiết của cô hiện lên trong tâm trí anh giữa làn khói thuốc dày đặc .

Danh sách chương

Bình luận

Nội dung liên quan