The Wolf Team

26/11/2023 18:34 5 lượt truy cập

Bầy sói giữa Dane
Ngoại truyện 1 - Thỏ con

Báo cáo

Có một cậu bé tóc nâu đang nhìn chằm vào đôi mắt xám của cô gái nhỏ bé đằng trước. Cô bé mặt một chiếc váy lụa, mái tóc bạch kim thẳng bóng dầu của cô gợi cho cậu hình ảnh của một mụ phù thuỷ. Cậu không thích tóc của cô ấy vì trông nó như thể không được gội hàng tuần liền. 

 

Tuyết rơi nhẹ trên bãi đất khi nhìn qua khung cửa sổ lớn đằng sau cô bé. Mắt cậu đảo qua lại giữa hai thứ, lặng lẽ ví von mái tóc của cô bé như một phiên bản bẩn hơn của đám tuyết trên sân. 

 

Cả hai đứa trẻ đều bị bắt vào đây và không ai trong số chúng thật sự là ưa nhau ở ánh nhìn đầu tiên, đặt biệt là cậu bé với đôi mắt xám và bất thường như tóc của cô gái nhỏ nhắn đó.

 

Đôi mắt xám và nhợt nhạt khiến cô gái nhỏ nghĩ cậu là một con quái vật mà sau này mình sẽ lấy làm chồng.

 

Cô không muốn cưới một con quái vật làm chồng, nhưng có lẽ cô đã bị nguyền rủa với điều này kể từ lúc mọi chuyện bắt đầu.

 

“Lazarus, đây là vợ của con, Ellie Blythe.” cha của cậu tuyên bố từ phía đằng sau khi tay đặt lên vai cậu. “Con có thích cô bé không?” Ông hỏi, miệng cười nhẹ.

 

Cậu ghét cha mình hơn bất kỳ thứ gì khác. Ông ấy lạnh lùng, tàn nhẫn và là một gã ưa bạo lực phụ nữ. Hãy hỏi người mẹ xinh đẹp đầy ngọt ngào của cậu, hay mấy người nô lệ mà cha cậu đánh đập và cưỡng hiếp có thai.

 

Người nô lệ lâu về trước có sinh ra một tên con hoang, một con chó hỗn tạp không cùng huyết thống, nhưng lại là con lai.

 

Ả nô lệ ngu đần đó đã may mắn thoát được nanh vuốt của cha cậu. Còn đứa con trai đó thì lại không may mắn như vậy khi cô ta để lại đứa bé cho cha cậu chăm sóc. 

 

Tên con hoang mà mẹ cậu buộc phải chăm sóc cũng là thứ mà cậu phải gọi bằng em trai…

 

Elias tốt nhất là chết quách đi, nhưng nó lại có ích cho cha cậu như là một vật tiêu khiển. Thằng nhóc đó rất giỏi giải quyết công việc ở độ tuổi còn rất trẻ như thế. 

 

Elias rất mạnh vì cậu có dòng máu lai chảy trong mình. Cậu là một con chó lai tạp mang dòng máu thuần chủng trong cơ thể, vì thế không được xem thường cậu ta. 

 

Hai cái răng của Elias là minh chứng cho việc có thể xé xác bạn ra làm đôi trong tíc tắc. Lazarus cho rằng cậu thích để Elias bên cạnh như một con chó canh gác. Mọi người đều sợ Elias vì tên em trai cùng cha khác mẹ của cậu là một thứ gì đó…

 

Lazarus thoát khỏi tay cha cậu, lách sang một bên và nhìn chằm vào cô gái nhỏ bé tên Ellie.

 

Cậu chế giễu, “Trong nó như một mụ phù thuỷ vậy.”

 

Cô bé cũng táp lại, “Còn mày thì như con quái vật ý.”

 

Mẹ cô bé ở đằng sau, chỉnh nắn cô, “Ellie!, yên lặng.”

 

Lazarus khinh bỉ, nhe răng ra và nghiêng về phía trước “Có lẽ ta…”

 

Cô bé lùi lại, ánh mặt lo sợ, còn cha cậu cười pha trò với hoàng hậu, “Ta cá là chúng thích nhau đấy…”

 

Lazarus cười toe toét, thích thú với nỗi sợ trong đôi mắt của Ellie. Có lẽ cô cũng không khó để dày vò… cậu gợi nhớ lại hình ảnh con thỏ trước khi bị hàm răng cắn phập vào và rút khô cả máu. Cậu cho rằng cậu sẽ làm thế với cô nếu cả hai cưới nhau.

 

Cậu với người tới trước thì thầm vào tai Ellie, chọc cô bé, “Thỏ con, em là của ta, đừng có chạy đi đâu đấy. Vì chúng ta đã hứa hôn với nhau rồi và cha ta và cha em cũng đã đồng ý. Giờ em sẽ là con điếm của ta.”

 

Ellie lùi lại, cô nhìn lên mẹ mình, “Mẹ, con muốn rời khỏi đây.”

 

“Ellie…con cần ở đây với Lazarus. Thằng bé đã bỏ ra cả hành trình dài chỉ tới đây gặp con.”

 

“Làm ơn đi,” cô cầu xin.

 

“Không được,” Mẹ cô nói một cách nghiêm nghị, cặp lông mày đan vào nhau.

 

“Thật là một con điếm ngu ngốc,” cậu nghĩ một cách tăm tối, mắt nhìn vào mẹ cô bé. “Ta không thích mấy con điếm…”

 

“Mẹ à, làm ơn,” Cô nói một cách khổ sở trong khi nhìn vào cậu bé mà cô cho là cực kỳ nguy hiểm. 

 

Nhưng rồi cha của Lazarus lên tiếng kết thúc mọi chuyện cậu bày ra, “Thật ra thì, có lẽ tốt nhất là bọn ta nên rời đi. Bọn ta còn phải khởi hành một chặng đường dài để về nữa.”

 

Cậu bé chế nhạo khi nhìn vào người cha có khuôn mặt cay đắng, đôi mắt và mái tóc đen huyền. Mắt ông cũng nhìn vào đứa con trai của mình và nói, “Con trai ta đã làm quá lên vì thích con gái của cô, ta sợ rằng nó sẽ gây ra rắc rối với cô bé…”

 

“Ồ, ta hiểu. Vậy thì chúng ta sẽ gặp nhau khi khác nhé,”  Mẹ cô bé nhẹ nhàng đáp, không biết phải nói gì thêm.

 

“Ổn mà, bọn ta tự lo được,” cha cậu trả lời sau khi đẩy cậu ra ngoài.

 

Lazarus biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình tiếp theo. Sau khi cha dẫn cậu ra ngoài sảnh vắng người, ông vạch môi cậu lên kiểm tra răng của con trai.

 

Ông ấy quăng cho cậu cái vẻ mặt khinh bỉ và sắt lẹm, ông tát cậu bằng mu bàn tay, “Thằng con hoang hứng tình, mày đang nghĩ tới việc uống máu nó à…”

 

Cú tát từ tay người cha làm máu cậu chảy xuống mặt. Cậu cũng quen với nó rồi… với sự tàn bạo của cha, người không chỉ là kẻ thích bạo hành phụ nữ mà còn cả trẻ em.

 

Cậu kiềm chế cơn giận từ cú tát và quẹt mũi, không để tâm tới máu chảy. “Có phải con sẽ dùng con nhỏ đó như vậy không?” cậu hỏi. “Như cách mà cha sử dụng mẹ…như một con điếm?”

 

Ông bùng lên cơn thịnh nộ, lôi cậu từ khỏi sảnh ra bên ngoài và bắt đầu đánh cậu. Cậu không quan tâm tới những cú đá hay cú đấm từ cha cậu. Cậu không quan tâm bất cứ điều gì ngoài việc chứng kiến những kẻ khác cũng khổ sở chịu đựng như thế này. 

 

Cậu chắc chắn vẫn giữ vững lập trường.

 

Sự khổ sở từ những kẻ khác là tuyệt vời nhất.

 

***

Thovalon

Ngày 14 tháng Sáu, 1001 TCN

 

Ahhh, *anh vẫn ghét lũ điếm. 

(*anh chỉ Lazarus, phần trên xưng cậu vì lúc đó còn nhỏ, bây giờ đã lớn nên team đổi thành anh) 

 

Anh liếc nhìn người phụ nữ với mái tóc dài bạch kim trong khi đang cúi chào. Người phụ nữ không hề già đi chút nào, khuôn mặt của bà ta minh chứng cực kỳ rõ điều đó nhờ sự buồn bã và căng thẳng khi để vụt mất cô con gái nhỏ và không biết điều gì sẽ xảy ra trong nhiều năm tới.

 

Bà ta hỏi, vẻ cao thượng và quyền lực trước mặt anh, “Ngươi vẫn không tìm thấy bất kỳ tin tức gì từ con gái của ta à?”

 

Anh im lặng nhìn bà ta. Anh muốn vạch trần bà ta, nhưng mắt anh liền đảo qua hai người con trai bên cạnh, một tên vua và một chiến binh. Tên thì béo, tên còn lại thì gầy khòm.

 

Tên béo là vua Cenric Blythe, còn tên chiến binh gầy kia là Edward Blythe. Edward thì ít nhất là một kẻ trung thành… anh không chắc tên còn lại thì sao. 

 

Anh không thể giết bà thái hậu già hay hai người con trai. Cha anh thích giải quyết mọi thứ theo kiểu truyền thống với lũ…con người…này nếu không thì những kẻ khác sẽ trở mặt với họ. Nhưng điều đó không có nghĩa là một khi xong việc, bà ta không thể đón nhận một cái chết đầy bí ẩn.

 

Anh thích cái viễn cảnh loại bỏ sự đau khổ khỏi mụ già đó. Thái hậu Amelia Blythe sẽ chết khi mọi chuyện an bài.

 

Dù sao thì, anh vẫn cần đội quân của loài người dưới quyền của mình…Anh cũng không quan tâm chúng chết hay sống. Chúng có thể toàn lực hành quân vào cửa tử.

 

“Hmm, vâng. Người của tôi đã tìm được một vài thông tin hữu ích,” Người đàn ông đang đứng cất tiếng, miệng gần như không mở, giọng anh lạnh lùng như vẻ mặt của anh vậy. 

 

“Ý ngươi là gã em trai con hoang của ngươi và bạn bè của hắn?” Cenric khịt mũi như một con lợn hỏi. 

 

Anh bắn một ánh nhìn lạnh lùng cho tên vua béo, mắt nở một nụ cười, “Vâng. Là chúng. Chúng ít nhất còn có ích hơn lũ người của ngài, những tên mà không tìm được bất cứ điều gì trong nhiều năm… tôi không có ý xúc phạm đâu nhé….thưa bệ hạ.”

 

Cenric khinh ra mặt còn Amelia liền hỏi trước khi cả hai bắt đầu cãi nhau, “Ngươi đã tìm được gì?”

 

Mắt anh đảo quanh mụ già, và đáp, “Tôi đã tìm được lũ man rợ bắt cóc cô ấy.”

 

Vâng, con thỏ con tội nghiệp đó đang trong tay của lũ man rợ… cái lũ mà chúng tự xưng là Viking.

 

Amelia nhướng mày, bà ta hỏi, “Có thật không?”

 

“Vâng, theo Elias thì hắn đã tìm thấy một người phụ nữ đang sống trong làng Dane của tụi Viking… Chúng gọi cô ấy là mỹ nữ tóc bạch kim của Anh quốc. Còn ai vào đây nữa chứ? Tôi nghĩ đó là thỏ co- ý tôi là Ellie,” anh khịt mũi nói.

 

“Vậy con bé còn sống?” Amelia hỏi, mặt bất ngờ.

 

“Vâng, còn sống và khỏe mạnh, theo em trai tôi cho là vậy,” Lazarus nói.

 

Bà ấy trông nhẹ nhõm hẳn, anh rời khỏi vị trí đang đứng trên sàn và hỏi, “Tôi có nên lệnh cho Elias tìm hiểu thêm trước khi tấn công không?”

 

“Được, cứ điều tra bất cứ điều gì ngươi có thể, thủ lĩnh của chúng, các lối vào, tất cả mọi thứ. Chúng ta cần chuẩn bị,” thái hậu ra lệnh, vẻ nghiêm nghị lần nữa.

 

“Vâng, thưa thái hậu,” anh nói, cúi chào trước khi lui xuống, đưa mắt sang Edward một chút, gợi nhớ lại đêm mà họ trải qua cùng nhau không lâu trước đó.

 

Sau khi rời đi, anh bắt gặp ánh mắt của em trai mình ngoài sảnh cung điện. Người em trai không có chút gì là giống anh, điểm giống duy nhất của cả hai là dòng máu của người cha đang chảy trong huyết quản. Rồi anh cho rằng mình cũng không có chút gì là giống cha, đúng hơn là giống mẹ.

 

Cả cha và mẹ anh đều là thuần huyết. Mẹ anh dịu dàng còn cha anh thì là một thằng khốn. Đôi khi anh thắc mắc Elias nghĩ gì về cha của họ…Không biết cậu có nghĩ giống anh không? Anh không dám hỏi…Elias rất nhạy cảm về chuyện gia đình còn rất nóng tính và xấu xa, hơn cả vè mặt dị hợm của cậu.

 

Cậu không dễ làm việc chung khi nổi giận.

 

Cậu là một con quái vật, luôn luôn là vậy, trong cả huyết quản và vẻ ngoài.

 

Lazarus lại gần Elias và nói, “Thái hậu muốn có thêm thông tin trước khi chúng ta tấn công. Hãy chuẩn bị càng nhanh càng tốt.” Elias đan mày. Vẻ xúc phạm của cậu khiến anh tò mò. “Có gì không rõ về mệnh lệnh à, Elias?” Anh hỏi, thắc mắc liệu con chó đó có bất tuân mình không.




Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
04/11/2023 21:14
23
25/06/2023 14:45
14
08/06/2023 23:37
23
30/05/2023 22:57
13
25/05/2023 21:22
19
10/05/2023 22:26
17
20/04/2023 23:20
22
21/02/2023 13:19
16
25/01/2023 14:55
17
21/12/2022 21:55
17
07/12/2022 21:34
29
18/11/2022 18:01
23

Bình luận

Nội dung liên quan