Hũ Mật Ngọt - 蜂蜜罐

11/04/2023 15:32 1.52 K lượt truy cập

Bạn từng phát hiện bí mật kinh khủng gì trong điện thoại của bạn trai?
Phần 2

Báo cáo

Cảm ơn các bạn đã an ủi. 

 

Các bạn khuyên tôi làm lành với anh ấy tôi biết cũng là ý tốt, nhưng không cần khuyên nữa đâu.

 

Tình cảm tám năm chỉ vỏn vẹn trong một đêm đã bị hủy hoại tất cả. Đã hơn nửa năm trôi qua, đến bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy bàng hoàng, đến bây giờ thỉnh thoảng vẫn cảm thấy không chân thực, cũng tự hỏi lòng mình rằng chúng tôi đã chia tay thật rồi sao? Tất cả đều không phải là mơ sao? 

 

Thật ra nghĩ kỹ lại thì có rất nhiều manh mối, ví dụ như một năm rồi anh ấy không nhắc đến cô gái đó trước mặt tôi, hay là tuần nào họp nhóm anh cũng sẽ về chỗ tôi nghỉ ngơi rất muộn, hoặc là lúc anh ấy nói chuyện với tôi cũng không thấy nhiều emoji cảm xúc dễ thương như trước đây nữa thì mới bỗng chốc nhận ra chân tướng trong một đêm.

 

Khi anh ấy từ Anh về, tôi vô tình hỏi có ai khác nhờ mua đồ giúp không, anh ấy nói không, anh chỉ mua về cho tôi thôi. Anh ấy còn phàn nàn rằng không thể phân biệt được toner và xịt khoáng ở quầy, trừ tôi ra, anh ấy nào lãng phí thời gian như vậy cho người thứ hai. Cô gái kia hỏi anh trên weixin rằng “Cậu có thể nhận ra thứ tôi muốn mua không?” Anh trả lời cô, “Không nhận ra cũng phải nhận ra, sao có thể mua nhầm cho cậu được chứ, tôi có còn muốn sống không vậy.”.

 

Tối hôm sinh nhật tôi vào mùa thu năm ngoái, chúng tôi đã cùng nhau ăn cơm tại một nhà hàng. Sau khi nến được thắp lên, tôi nhắm mắt lại nửa phút để ước rồi mở mắt ra, anh ấy cúi đầu nhìn điện thoại, tôi hỏi có chuyện gì, anh ấy lại tắt máy và nói với tôi rằng không có gì. Giảng viên hướng dẫn đã gửi một tin nhắn trong nhóm nên anh ấy xem. Rồi mỉm cười bảo tôi thổi nến. Sau đó lúc tôi xem lịch sử trò chuyện, vào tối hôm đó, khi tôi nhắm mắt lại trong 30 giây, cô gái kia đã gửi cho anh một tin nhắn, “Thư viện đột nhiên mất điện, tôi sợ lắm 0.0”. 

 

Đêm giao thừa, tôi rúc trong chăn nói chuyện với anh, 0 giờ bên ngoài liền bắn pháo hoa. Anh ấy đột nhiên bảo tôi ra ngoài, anh đang ở trước cửa nhà tôi. Tôi vui vẻ bật dậy khỏi giường, mặc một chiếc áo khoác lông vũ và quần rồi đi ra ngoài, áo len cũng chưa mặc mà vui vẻ chạy ra ngoài với một chiếc áo khoác phong phanh. Tôi thay quần áo và chạy ra ngoài chỉ trong vòng 2 phút sau khi cúp điện thoại, cô gái kia lại gửi tin “Chúc mừng năm mới! Ngủ sớm nhé.”, rồi anh trả lời lại “Chúc mừng năm mới! Ngủ ngon!”.

 

Vào tối tôi kiểm tra điện thoại di động của anh, anh ấy đã lái xe đến trường của tôi để đón tôi đến chỗ anh vào cuối tuần. Tôi vừa kết thúc buổi học, cùng bạn cùng phòng bước ra khỏi tòa nhà dạy học, lúc đó anh ấy đã đang đợi tôi dưới gốc cây quế thơm ngào ngạt trước tòa nhà rồi, các nam sinh lần lượt ra khỏi lớp reo hò. Tôi và các bạn cùng lớp của tôi còn chào anh ấy. Anh mỉm cười đứng đó nhìn tôi, tôi bước tới, anh rất tự nhiên cầm lấy túi xách cho tôi, cúi đầu nói chuyện với tôi. Mới mười phút trước khi tôi xuống lầu gặp anh, anh vẫn còn chia sẻ một bài hát với cô gái kia, cô gái đó hỏi anh đang làm gì, anh ấy nói đang đợi bạn gái tan học. Cô gái đã gửi một hàng “. . .” , còn anh gửi lại một emoji dễ thương. 

 

Khi tôi lật xem lịch sử trò chuyện trên điện thoại di động của anh ấy vào tối đó, tôi không nhớ là bao nhiêu lần, nhưng bốn thời điểm này đều xảy ra vào những lúc chúng tôi gặp nhau, vào những khoảng trống thời gian nào đó anh ấy đã phân tâm trả lời những tin nhắn này, tôi lại vô cùng bình tĩnh đối chiếu lại những sự kiện này.

 

Tôi ngồi ở mép giường lật nhật ký trò chuyện, anh ấy nằm ngủ bên cạnh. Tôi vẫn còn nhớ rất rõ điều ước trong 30 giây tôi nhắm mắt khi đó. Tôi đã chân thành hy vọng anh có thể khỏe mạnh và bình an đến nhường nào, cầu mong rằng chúng tôi có thể mãi ở bên nhau. Tôi cũng nhớ rõ cảm giác phấn khích lúc nhảy ra khỏi giường, nhìn ra cửa sổ với một chiếc áo khoác lông vũ và lúc thấy anh bước từng bước về phía tôi với ánh mắt dịu dàng, chuyên chú, mỉm cười nhìn tôi bước ra khỏi lớp học. 

 

Chia tay là do đâu? Chỉ vì một vài lời nói, hành vi nên không thể nghiêm khắc cho rằng anh ấy ngoại tình với bạn khác giới sao?

 

Không, là do anh ấy đã nhét quá nhiều mảnh vỡ thuộc về một người khác vào những kẽ hở trong tình cảm của chúng tôi. Trái tim anh đã đi xa rồi, tình cảm và thậm chí cả tình yêu của anh đã chia đôi cho một người khác, và người đầu tiên anh muốn chia sẻ cùng, dốc bầu tâm sự cùng nhiều khi đã không còn là tôi nữa rồi. 

 

Những nguyên tắc và giới hạn chúng tôi mặc định với nhau nhiều năm như vậy, anh ấy trong vô thanh vô thức đã mài mòn, thậm chí vượt qua nó.

 

Tôi đã nghĩ lại rất lâu, rốt cuộc là nguyên nhân gì. Tình cảm của chúng tôi một năm trước rốt cuộc đã tồn tại vấn đề gì. Điều khiến tôi cảm thấy khó chấp nhận nhất là, không có vấn đề, không có nguyên nhân. Nếu như nhất định phải tìm ra nguyên nhân, vậy thì là do chúng tôi đã ở bên nhau quá nhiều năm, tình cảm lại quá bình lặng, không có sóng to gió lớn nào khiến anh cảm thấy chán ngán rồi chăng.

 

Sau khi chia tay, anh bám lấy tôi rất lâu, lâu tới mức giảng viên hướng dẫn đã không thể chấp nhận việc anh lơ là việc ở trường trong một thời gian dài nên cưỡng chế bắt anh trở về. Nhưng vào hôm sinh nhật tôi, là thứ hai, anh vẫn tới đi học cùng tôi một ngày.

 

Đã rất lâu rồi tôi không để ý đến anh, tối đó sau khi tan học tôi hỏi anh, “Đi ăn cơm không?”. Anh đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào tôi, tôi dẫn anh tới quán đậu tương gần đó.

 

Cách một tầng khí nóng của đậu tương, tôi hỏi anh, “Giờ này năm ngoái, sau khi em ước nguyện, anh đã nghĩ gì?”.

 

Anh không hiểu ý của tôi.

 

Tôi nghẹn ngào hỏi anh, “Là đang lo lắng cô ấy sợ hãi khi thư viện bị mất điện, hay là đang hy vọng sau này mỗi năm đều có thể đón sinh nhật với em?”.

 

Thực ra tôi không muốn khóc. Sau khi chia tay tôi vẫn luôn rất bình tĩnh, chưa từng khóc trước mặt anh, cũng chưa từng biểu hiện ra bất cứ cảm xúc yếu đuối, không nỡ nào. Tôi luôn nghĩ rằng bản thân khống chế rất tốt cảm xúc của mình trong suốt quá trình xử lý việc chia tay này, vô cùng lý trí, nhưng lúc tôi khóc thành tiếng, tôi mới biết mình để ý đến nhường nào đối với sự phân tâm của anh ấy vào năm ngoái.

 

Tôi không có bạn học sao? Mỗi tuần tôi không phải họp nhóm sao? Chúng tôi không có những bữa cơm sau khi tan họp sao? Tôi không phải vì vấn đề trách nhiệm tập thể mà qua lại thường xuyên với các bạn học của mình sao?

 

Nhưng tụ tập họp nhóm tuần nào của tôi cũng chỉ có ba người, nếu cô gái còn lại không đi được thì tôi và chàng trai kia cũng sẽ không ăn cơm riêng cùng nhau. Chúng tôi từng vì vấn đề trách nhiệm với tập thể mà ở lại bàn luận riêng sau giờ học, cũng sẽ vì thời gian thảo luận quá dài mà cùng đi ăn cơm, vừa đi vừa tiếp tục nói chuyện. Nhưng sau khi thảo luận xong thì ai về nhà người nấy, ăn cơm xong cũng sẽ không cùng đường về ký túc xá. Sau khi nói xong việc trong weixin, nhắn “OK” thì cuộc đối thoại cũng sẽ dừng lại tại đó luôn. Lúc trời mưa tôi không mang dù bị kẹt ở thư viện, tôi chỉ có thể nhờ sự trợ giúp của bạn cùng phòng. Máy tính bị hỏng chỉ tốn 20 tệ ở tiệm trong hẻm nhỏ cạnh trường là đã giải quyết xong rồi, sao tôi phải nhờ người bạn khác giới không phải bạn trai mình chứ.

 

Em làm được, anh lại không làm được sao? Anh không làm được, là vì giữ tình bạn dài lâu sao?

 

Chia tay nhau lâu như vậy rồi, tôi cuối cùng cũng rơi nước mắt trước mặt anh. Anh ấy cuối cùng cũng hiểu tôi đang nói đến cái khoảnh khắc khiến anh thấy hối hận và đau khổ đến cùng cực. Tôi tin rằng trong khoảng thời gian chia tay, anh ấy đã vô số lần nghĩ rằng, tại sao tình bạn khiến anh vui vẻ nhất thời lại dẫn đến kết cục chúng tôi đường đi đôi ngả. Có phải tôi đã quá hà khắc, có phải tôi ít nhất cũng nên cho anh một cơ hội hay không.

 

Nhưng tôi cũng tin vào khoảnh khắc này, anh thật sự đã tỉnh ngộ về những chuyện mình làm trong suốt một năm.

 

Tôi đồng ý rằng bản chất con người vốn mong manh, tình yêu cũng không phải là vĩnh hằng, tình cảm cũng không thể vĩnh viễn giữ gìn được sự thuần khiết của nó. Tôi có thể hiểu được giây phút anh phân tâm đó. Nhưng tôi không thể thấu hiểu cho việc anh lại có thể để những khoảnh khắc lơ là đó tiếp diễn tận 1 năm trời. Anh đã quá phóng túng và ngầm ưng thuận với sự phát triển của cái gọi là tình bạn đó. Cho nên một năm này, từ đầu đến cuối anh ấy đã lừa dối người luôn giữ tấm lòng chân thành là tôi, coi tôi và tình yêu của tôi đối với anh như một con ngốc.

 

Thậm chí đến tận bây giờ tôi vẫn tin tưởng rằng, sau khi chúng tôi kết thúc anh ấy sẽ không có dây mơ rễ má gì với người bạn khác giới nào nữa, càng không bắt đầu một đoạn tình cảm mới với cô ấy.

 

Chỉ là tôi cũng từng tin tưởng anh có chừng mực và chung thủy như vậy, tôi cũng từng bắt đầu cảm thấy hoài nghi, sự ăn ý mà tôi nghĩ có thật hay không? Anh ấy có thật sự như tôi đã mong chờ? Tôi không nhìn rõ, cũng không làm rõ được.

 

Sau hôm sinh nhật, chúng tôi hoàn toàn cắt đứt liên lạc. Hai tháng nay, tôi đã rao bán căn hộ nhỏ mà bố mẹ mua cho tôi ở thành phố anh sống. Tôi không định đến thành phố đó định cư nữa. Trường học bên này của tôi cũng rất tốt, nước tốt, kinh tế ổn, chi phí cũng không quá cao. Tôi vẫn còn chưa lắp thiết bị, anh ấy luôn cản trở tôi lắp đặt vì tức giận khi rõ ràng anh cũng có nhà mà tôi còn phải trang trí căn nhà nhỏ riêng khi chúng tôi chỉ còn cách hôn nhân một bước. Như vậy cũng tốt, bớt việc cho tôi.

 

Tôi chưa từng cho rằng hôn nhân sẽ là xiềng xích trói buộc tôi. Trước kia tôi có dự định kết hôn là vì tôi từng bằng lòng sống một đời cùng anh, bằng lòng trở thành bạn đời với anh ấy. Nhưng giờ nếu đã kết thúc rồi thì hôn nhân đối với tôi mà nói cũng không phải điều cần thiết. Cho nên không tồn tại chuyện người đàn ông tiếp theo tôi gặp được sẽ kém xa anh ấy. Tôi sẽ không vì anh ấy có thể là lựa chọn kết hôn tốt nhất mà tha thứ, cũng sẽ không vì tuổi tác và quan niệm truyền thống mà nhất định phải chắp vá tìm cho được một người để kết hôn. Cho nên cảm ơn mọi người đã quan tâm, nhưng thật sự không cần lo lắng cho tôi đâu.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
11/04/2023 15:32
1517
10/04/2023 18:25
693

Bình luận

Nội dung liên quan